Cô ta tức giận nhưng vẫn giữ nụ cười nhẹ làm khuôn mặt thanh tú thêm phần dể thương. " Xl bà nội con vì tìm quà mà đến trễ ạ đây là quà con tặng bà" ns xong cô ta đem ra một đôi bông tai Bích Hải Lưu Ly làm từ ngọc có nhiều màu sắc nên đc đặt tên như vậy và tất nhiên số tiền kg pải con số nhỏ nhắn j rồi.Cô ta cười đắc ý nhìn m.n *hừ cô đã đi khắp nơi tìm và nk trị giá hơn 5ngàn USD < nii's : chém chém chém > rất quý các người lm sao có hừ* nhưng nụ cười đó khép lại khi bà dội gáo nc lạnh cho cô ta.
"Nhọc tâm cô rồi Hứa tiểu thư cảm ơn Hứa thị đã tặng nk cho tôi , người đâu mag cất vào trong" bà nhàn nhạt ns kg quan tâm món quà và nk bị vứt chung vs những món khác . Những món quà đó kg món nào kg đắt cả nhưng mà nk kg pải đồ mà bà thiếu hay bà muốn."
Nhưng vẻ mặt đó của bà đc cô thu lại . Cô cười cười níu tay bà " bà nội ak con còn chưa tặg quà cho bà mà".
"A~ hảo hảo vậy Huyết nhi định tặng bà già này món gì đây? " bà cười hiền từ giọng ns pha lẫn vui vẻ trêu gẹo.
"Nhưng quà này của con kg pải vật quý giá gì cũng kg có giá trị, như vậy..." cô ấp úng cô biết bà muốn gì nhưng như vầy trước mặt m.n thì hơi kì.
"A sao vậy đc .Di Di đây là sinh thần bà nội cậu như vậy thì kg pải kg nể mặt bà sao dù bà có thương cậu thì....." cô ta ấp úng giả vờ lo lắng nhưng trong lòng sung sướng khi người gặp họa và những tiếng xì xào bàng táng nổi lên .
Bà Hạ tức giận đập gế "Hứa tiểu thư kg biết phép lịch sự ak hay cha mẹ cô kg dạy dỗ cô. Bộ kg ai ns cho cô biết khi người lớn đg ns thì kg đc xen vào hay đừng xen vào chuyện của người khác ak và tôi kg có dòng họ cũg kg pả bà nội cô. Cô đừng lầm tưởng" bà quát khuôn mặt ngiêm ngị lạnh lùng.
"Cô im lặng cho tôi Hứa Thanh Vy" một giọng ns tức giận vang lên . Là của Hạ Thanh Hàn anh dùng ánh mắt cảnh cáo tức giận nhìn cô ta.
Cô ta thấy vậy tức giận định ns tiếp thì cha mẹ đã vội bịt miệng cô ta lại và xl bà Hạ.
Cô cũng kg muốn lớn chuyện ảnh hưởng sinh thần bà nên lên tiếng khuyên nhủ " đc rồi bà ak quà cháu tặng bà chỉ cần bà thik là đc rồi người khác muốn ns sao cháu kg quan tâm" cô cừơi nhẹ nhưng nụ cười cướp mất tim m.n . kg hẹn m.n cùng ngĩ thầm * yêu nghiệt ah *. -_-''
" Đc Đc quà j cháu tặng ta cũng thik cả "bà rất vui vẻ ns.
" Vâng" cô chỉ ns 1từ rồi khoát tay. Những ánh đèn chói lóa tắt hết m.n hoảng loạng thì tiếng đọc du dương truyền cảm trong veo vang lên.
" Hoa đào nơi xứ xở thiên chân
Cánh hoa nhè nhẹ gối vào trang thơ
Ứơc mong năm tháng đợi chờ
Mà nay mãi cứ thẹn thùng bên nhau
Góc trời lồng lộng sắc màu
Nge từng nhịp đập từ trong tim mk
Ban mai yên ả lung linh
Tokio ánh một mối tình tronh xanh
Mây trôi ngiên bóng đôi tình
Xứ đào ai đang thả gót cùng nhau
Gió rung nốt nhạc tình yêu
Sóng hoà trong bản tình ca ngọt ngào
Đôi người chạm gót khắp nơi
Rồi mai sau vẫn nhớ ngày mới yêu
Dù xa cách
Dù biệt li
Nhưng ta vẫn mãi đợi nhau nơi xứ sở hoa đào" < nii's : vâng xl nhưng kiếm kg ra mấy bài tềnh yêu nên nii's chế đại >
Sau đó ánh đèn bật lên nhưng chỉ ở 1chỗ . Nơi đó có bức tranh về một anh chàng và cô gái đg ngồi bên cây anh đào trông vui vẻ và hp.
Bà nội Hạ rớt nước mắt nhìn bức tranh " haỏ Huyết nhi đẹp rất đẹp cảm ơn cháu đây là món quà ý ngĩa và là món quà qúy giá nhất cảm ơn cháu" bà cầm lấy bức tranh ôm vào lòng . Ánh đèn bật lên mọi người ngỡ ngàng . Anh cũng vậy cô đc bài thơ rất hay và bức trah kia rất đẹp, đó là mối tình giữa ông bà nội anh .
Trong khi m.n còn khen thưởng thì giọng ns đáng gét vang lên "Huyết tiểu thư thật có văn chương hay kg hổ là con cháu dòng họ Huyết gia ah" bà ta là mẹ Hứa Thanh Vy " sẵn đây mong cô hãy làm bài thơ chúc phúc cho con gái tôi và Thanh Hàn đi".
Hảo hay bà tưởng tôi kg làm đc hay ngĩ tôi sẽ bẽ mặt đây ,nếu tôi làm kg đc thì sẽ mất mặt nếu đc thì sẽ thành chúc phúc cho hai người họ chứng tỏ chủ quyền hữm . Cô nhếch môi cười "tôi đây làm văn thơ thì cũng đc nhưng thơ biệt li có đầy mà thơ chúc phúc thì.........tôi lười ngĩ" cô nhếch môi cười.
" Tình kg tròn nên nên duyên mk dan dở
Mộng kg thành nên đôi ngả chia ly
Kể từ nay thôi vĩnh biệt phân kỳ
Đành rẽ lối ta ngược về hai hướng
Tiếc một thời chung đường nhiều mơ ước
Nguyện trọn đời sánh bước dẫu bão giông
Dù xa nhau cách mặt chẳng thay lòng
Ai đâu ngỡ chỉ còn là giấc mộng
Đã hết rồi thôi xin đừng trông ngóng
Đừng ngang nhà để thêm bận lòng nhau
Đừng nhớ mong vương vấn chuyện hôm nào
Hãy buông bỏ cho tâm hồn thanh thản
Đã hết rồi những trăng sao lãng mạn
Gió lang thang đưa thơm ngát hương hoa
Áng mây buồn vẫn đẹp buổi chiều tà
Mưa giăng lối là cả trời thơ mộng
Từ bây h giữa mênh mông gió lộng
Ta một đường ngược hướng chẳng bên nhau
Người đừng buồn đừng trách giận thêm đau
Chân trời mới đang chào người đi tới" < Tan vỡ của Hạnh Ngọc >
Giọng cô thánh thót đc lên bài thơ làm lòng anh đau như cắt. Anh hận chưa bao h anh hận gi đình cô ta tới vậy nếu đc anh sẽ giết cô ta ngay bây h. Mẹ anh lắc đầu thở dài cô ln con trai ak đường truy thê còn dài ah.
Gia đình Hứa im lặng *kg ngờ cô ta làm hay như vậy hừ nhưng mà vậy là cô ta cắt đứt vs Hàn ca rồi hừ để xem ngươi hóng hách bao lâu* lòng dạ của ai đó vâng là ai đó...