Edit + Beta: Vịt
Dư Bảo Nguyên nhìn màn hình phát sáng lấp lánh, lập tức chỉ cảm thấy cả người rét run.
Cậu hít sâu một hơi, ấn vào hot search.
Đập vào mi mắt chính là tấm ảnh Cố Gia Duệ nằm giữa giường sơ sinh, bất quá cũng may ở trên mặt đã làm mờ.
Cậu lòng như lửa đốt lật lật xuống dưới, phát hiện tin tức tuồn ra là một tài khoản marketing Weibo chuyên làm video ngắn. Tài khoản marketing này không biết từ đâu lấy được hình ảnh và tư liệu, tạo một video ngắn. writing Weibo của tài khoản marketing này cũng viết cực kỳ buồn nôn từng cái một nam giới sinh con có lẽ sẽ xảy ra bên cạnh ban, đại chúng có thể tiếp nhận họ sao? Những người đàn ông sinh con này có khác gì với đàn ông bình thường? Con bọn họ sinh ra có phải quái thai hay không?...... Bài ngắn hôm nay là dẫn mọi người cùng nhau vạch trần bí mật!
Dư Bảo Nguyên mở video ngắn ra, chỉ cảm thấy trái tim cũng nguội lạnh.
Đây căn bản không phải video khách quan gì, bên trong toàn là suy đoán đầy ác ý, bình luận cay nghiệt và mỉa mai chua ngoa. Tài khoản marketing này đăng Weibo, rất rõ ràng chính là để tranh thủ view, thêm nhiệt độ!
Càng đáng hận chính là, công ty này hình như biết Weibo này sẽ dẫn đến thảo luận nhiệt tình, vì để cho nhiệt độ cao hơn, bọn họ dễ đạt được nhiều lợi ích hơn, bọn họ hình như còn liên hệ công ty thủy quân và mấy tài khoản marketing khác, cùng forward đoạn video ngắn này, trong khoảng thời gian ngắn thông qua kiểu bùng nổ tuyên truyền, lập tức khiến tỷ lệ click vào video ngắn cao dữ dội, xông lên top 1 hot search.
Dư Bảo Nguyên chịu đựng phẫn nộ trong lòng, tiếp tục nhìn xuống, cậu nhìn thấy rất nhiều bình luận ghét bỏ.
"Hu hu hu, Bảo Bảo thật đáng thương, đầu thai vào bụng đàn ông có thể biến thành quái vật hay không......"
"Đứa nhỏ này nên đưa đến sở nghiên cứu để làm nghiên cứu, nếu như có thể nghiên cứu ra kỹ thuật sinh học mới, coi như là tạo phúc cho mọi người đi, rất tốt, hi hi!"
"ĐM đàn ông sao có thể sinh con? Nói cách khác lúc trước còn từng bị đàn ông làm? Quá biến thái! Ọe!"
Mặc dù trong mấy bình luận này, cũng có người cố phản bác bọn họ, cố gắng phát biểu tam quan đúng đắn, nhưng không chịu nổi tư chất chênh lệch của toàn bộ user trên mạng, luôn có rất nhiều người tự cho là đúng, tự nhận bất hòa, chuyện phù hợp tam quan, coi như trở thành ngoại tộc, cố gắng chèn ép, thậm chí lên tiếng phỉ báng và vũ nhục.
Dư Bảo Nguyên nhìn màn hình điện thoại, trong lòng hận không thể xuyên thấu qua màn hình, bóp gãy cổ mấy người nói lời ác độc với đứa nhỏ!
Đưa đứa nhỏ đến sở nghiên cứu làm nghiên cứu sinh học? Đưa mẹ mày đến trước đi! Đồ chó! Trong lòng Dư Bảo Nguyên chua ngoa mắng chửi.
Cậu bị những người này chọc phát run cả người, bên tai bỗng nhiên truyền đến tiếng gào khóc vang dội của Cố Gia Duệ.
Dư Bảo Nguyên cuối cùng từ trong những bình luận này rút thần trí ra, nhét di động qua một bên, đi tới bên giường sơ sinh, chặt chẽ ôm con trai vào trong ngực.
"Duệ Duệ yên tâm," Dư Bảo Nguyên thấp giọng dỗ nó, "Tất cả đều có ba ở đây. Nếu ai dám động đến một đầu ngón tay con, ba chém cả tay hắn. Ba sẽ không để con rời khỏi bên cạnh ba, ngoan, ngoan...... không khóc......"
Cửa phòng bệnh bị ầm một tiếng mở ra, Bạch Hướng Thịnh vội vã vọt vào: "Bảo Nguyên, Bảo Nguyên!"
Mắt Dư Bảo Nguyên đỏ bừng quay đầu lại: "Bác sĩ Bạch."
Bạch Hướng Thịnh nhìn bộ dạng nghiến răng nghiến lợi của Dư Bảo Nguyên, trong lòng nhất thời hiểu, Dư Bảo Nguyên e là đã biết xảy ra chuyện gì, y thở gấp nói: "Hiện tại bên ngoài tới một đống người bảo muốn phỏng vấn truyền thông cậu, còn có các loại người nghiên cứu khoa học tụ tập ở cửa. Bọn họ......"
"Bọn họ muốn mang tôi và con làm thí nghiệm, muốn dùng chuyện của tôi và con coi như một tin tức làm công trạng cọ ít nhiệt," Chuyện cho tới bây giờ, Dư Bảo Nguyên ngược lại cả người trấn định, kinh nghiệm Crisis PR nhiều năm khiến cậu nhanh chóng từ trong bối rối tỉnh táo lại, đầu óc nhanh chóng xoay chuyển, suy nghĩ các loại đối sách, "Tôi nói đúng không?"
Bạch Hướng Thịnh trầm mặc gật gật đầu: "Cậu có muốn rút lui trước không? Tôi có thể sắp xếp người......"
"Không cần," Dư Bảo Nguyên lắc lắc đầu, "Bệnh viện tự có bảo vệ, Cố Phong cũng có bảo tiêu ở đây, tôi không tin những người này còn có thể cố xông vào. Bên ngoài không nhất định an toàn, tôi cứ ở đây."
Cổ họng Bạch Hướng Thịnh phát khô, hồi lâu không nói chuyện.
"Thật buồn cười," Dư Bảo Nguyên Cố Gia Duệ từ từ an tĩnh lại cười lạnh nói, "Ông đây không làm bất kỳ chuyện sai trái nào, tôi không thẹn với lương tâm. Bọn họ muốn vì nhiệt độ, vì ham muốn cá nhân dồn ép như vậy, tôi cũng không phải dễ chọc. Đá đụng đá, ai sẽ nứt vụn vẫn chưa nói chắc! Đời này đừng nghĩ đụng đến con tôi!"
Bạch Hướng Thịnh gật gật đầu: "Cậu yên tâm, Mãng Long cũng điều bảo tiêu lúc trước thuê tới đây trông chừng, sẽ đảm bảo an toàn của các cậu."
Đúng lúc này, điện thoại bị Dư Bảo Nguyên vứt trên giường vang lên.
Dư Bảo Nguyên cầm lấy điện thoại nhìn, là Cố Phong.
Xem ra tin tức đã truyền đến bên kia.
Cậu nhận điện: "Anh có phải đã xem tin tức?"
"Ừ," Tiếng Cố Phong ở đầu kia rất tỉnh táo, nhưng Dư Bảo Nguyên lại có thể nghe thấy trong âm thanh bình tĩnh không gợn sóng ẩn chứa tức giận ngập trời, "Em và con, hiện tại không sao chứ?"
"Không sao, đều ở trong bệnh viện," Dư Bảo Nguyên bình thản đáp lại, "Có bảo vệ trông chừng, tạm thời không có vấn đề."
"Được," Cố Phong hít sâu một hơi, "Đừng xem mấy bình luận lung tung trên mạng và tin tức tài khoản marketing đăng, tôi sẽ sớm liên hệ......"
"Chờ chút!" Dư Bảo Nguyên quát ngưng lại lời Cố Phong sắp nói tiếp, "Anh muốn tìm người xóa thứ tài khoản marketing đăng sao?" Cố Phong ở bên kia trầm thấp ừ một tiếng.
"Không cần xóa, giữ lại," Khóe môi Dư Bảo Nguyên câu lên một tia cười lạnh, cả người giống như trở lại trạng thái khí tràng mở ra toàn bộ lúc lăn lộn trong giới thương nhân, "Trước đây đã từng xử lý mối nguy tương tự. Lựa ra một tài khoản marketing hãm hại ác ý giữ lại, chờ lượng forward của bọn họ tăng, sau khi lực ảnh hưởng mở rộng, có thể làm căn cứ phỉ báng."
Cố Phong ở bên kia cẩn thận nghe Dư Bảo Nguyên.
"Bọn họ không phải muốn có ý đồ với tôi và con tôi sao? Bọn họ không phải ăn nói độc ác sao? Được, bọn họ coi như triệt để chọc giận ông đây," Mắt Dư Bảo Nguyên hơi híp lại, nhưng lộ ra khí thế vô cùng cường đại, "Lần này, chúng ta cũng bố trí. Tôi muốn để bọn họ trực tiếp lên tòa án!"