Ta Sống Lại Sau Khi Ở Góa


Món tiền thứ nhất trong cuốn sổ sách này của Tề thị, có thể ngược dòng tìm hiểu về thời điểm nàng mới vừa gả vào Trần gia, lúc ấy Trần Đình Giám đã làm quan ở kinh thành.Hơn hai mươi năm, suốt quá trình Trần Đình Giám được lên chức, những quà biếu mà Tề thị nhận được cũng càng ngày càng nhiều và số tiền của mỗi món quà biếu cũng càng ngày càng cao.Tề thị là một người cẩn thận, vào mỗi cuối năm, bà ta sẽ còn cố ý tính ra tổng tiền thu được của năm nay.Hoa Dương tò mò Tề thị trước mắt rốt cuộc đã tham lam bao nhiêu, nàng lật từng tờ một rất nhanh, trên cơ bản thì đọc nhanh như gió, ánh mắt chỉ hơi dừng lại ở bên trên số tiền thu lớn.Trần Kính Tông im lặng từ đầu đến cuối, mãi đến khi Hoa Dương lật đến ghi chép của năm ngoái, hắn mới đè trang sổ lại.Hoa Dương biết hắn muốn nhìn kỹ.Dù cho giữa phụ tử huynh để có cãi vã khó nhìn đến đâu, thì hắn cũng là dòng dõi của Trần gia, mà sổ sách này lại có quan hệ với nhiều bên, Trần Kính Tông không có khả năng không chăm chú.Tề thị nhận được tiền từ quan viên địa phương, cũng có nhận từ các gia đình giàu có và thương nhân, với nhiều lý do khác nhau.Hoa Dương nhíu mày: “Những người này muốn hối lộ phụ thân hoặc là huynh đệ chàng nhất, bọn họ không trực tiếp đi tìm các người, sợ là đã từng bị từ chối, cho nên mới chuyển sang hướng khác là tìm đến Tề thị.

Mà trong tay Tề thị lại không có quyền, bà ta cũng không dám mở miệng thay các ngươi nói chuyện, không làm được chuyện gì, vậy vì sao những người kia còn không ngừng đưa bạc cho Tề thị?”Trần Kính Tông: “Tề thị không ngốc.

Nếu yêu cầu hành động ngay lập tức, bà ta không giúp được và cũng không dám nhận.

Tuy nhiên một số người có tầm nhìn xa, họ chỉ muốn xây dựng một mối quan hệ tốt với Trần gia trước, tương lai đến khi có việc cần xin người khác thì lại mở miệng sau, như thế này thì Tề thị mới dám nhận.

Đưa tiền cho người ta, nghĩ đến chuyện tiền đã chảy vào Trần gia, là tương đương với việc nắm giữ điểm sơ hở của Trần gia, sau này lúc mở miệng thì vì che giấu mà lão già cũng phải giúp đỡ một hai, thế nên bọn họ mới dám tiếp tục đưa tiền.”“Còn một loại tình huống khác, chính là sau khi có người đưa bạc, họ đã ra ngoài lấy chuyện này diễu võ giương oai, những người khác thì kiêng kị Trần gia, tự nguyện giúp đỡ người đó, vì vậy mà, có tốn tiền cũng đáng.”Đôi phu thê vừa xem vừa thảo luận, bỗng nhiên, Hoa Dương nhìn thấy một ghi chép đặc biệt trong sổ sách.“Mùng mười tháng ba, hai cây nhân sâm được gửi đến từ kinh thành, thay thế bằng rễ cây thương lục để sắc thuốc, bán lại với giá ba ngàn lượng.”Đời trước, Hoa Dương chỉ thấy được tổng nợ trong sổ sách này của Tề thị từ trên hồ sơ của Cẩm Y Vệ và chỉ có một chút ghi chép chính xác rõ ràng liên quan đến chuyện quan chức tham ô, cũng không nghe nói về hai cây nhân sâm trị giá ba ngàn lượng này.Hô hấp của Trần Kính Tông sau lưng lại nặng thêm một tầng.Hoa Dương nghiêng đầu, chỉ thấy sắc mặt của Trần Kính Tông âm trầm, hiển nhiên đã nổi giận.Hoa Dương lại đọc dòng chữ này, nàng bỗng nhiên hiểu rõ.Tháng giêng năm nay lão thái thái của Trần gia đã qua đời vì bệnh tật, nhưng trước khi chết, nhất định đã có bệnh từ lâu, thậm chí đã sớm triền miên trên giường bệnh nhiều năm.

Công công hiếu thuận, chính ông không thể nào về tổ trạch để thăm nom mẹ, bèn mua hai cây nhân sâm quý báu từ kinh thành rồi đưa tới cho lão thái thái bồi bổ cơ thể.

Nhưng mà Trần Đình Thực rất vô dụng, từ trên xuống dưới tổ trạch đều bị Tề thị quản lí, lòng dạ hiểm độc này của Tề thị, tham tiền của bên ngoài thì cũng thôi đi, lại còn lần lượt đổi cả cây nhân sâm giúp lão thái thái kéo dài tính mạng thành rễ cây thương lục!Nếu như Tề thị không làm như thế, có lẽ lão thái thái còn có thể sống lâu thêm mấy năm!“Chàng…”Hoa Dương mới vừa mở miệng, Trần Kính Tông đột nhiên kéo nàng sang một bên, hắn cầm sổ sách lên rồi đi ra bên ngoài, tốc độ rất nhanh chóng, chờ đến khi Hoa Dương đuổi theo ra, đã không thấy bóng người Trần Kính Tông đâu nữa!Trong sân còn sót lại một ít nước bùn, Hoa Dương đứng ở dưới mái hiên, nàng nghĩ rằng chứng cứ đã nằm trong tay, dù Trần Kính Tông đi tìm công công hay là làm gì khác, thì người gặp nạn cũng chỉ sẽ là Tề thị..Trần Kính Tông rời khỏi Trần trạch với vẻ mặt nặng nề, chuyển hướng về phía Bắc, hắn lập tức chạm mặt với Tôn thị đang chờ người cách đó mấy chục trượng.Trần Kính Tông đi đến hướng bên kia.Tôn thị còn tưởng rằng lão Tứ tới đón bà, đang thấy vui mừng khi nhi tử còn quan tâm đến mẫu thân này, thì phát hiện sắc mặt của nhi tử không đúng lắm.Tôn thị ngây ngẩn cả người, lần trước nhi tử nổi giận như thế này, là lúc trượng phu dùng gia pháp để ép buộc hắn từ bỏ việc học võ mà chuyên tâm đọc sách!“Lão Tứ, ngươi làm sao vậy?”Chỉ thấy nhi tử thậm chí không nhìn bà, như hung thần ác sát đi về phía sau bà, Tôn thị vội vã chạy tới, dùng sức nắm lấy cánh tay nhi tử..


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui