Ta Sống Lại Sau Khi Ở Góa


Khi Cảnh Thuận Đế phản hồi và ban thưởng đến Thạch Kiều trấn đã là ngày thứ hai của tháng tám.

Đã hơn một tháng kể từ khi trận mưa lớn kia qua đi, nước lũ cũng đã sớm rút hết, đường phố trên thị trấn cũng đã được dọn dẹp sạch sẽ, bá tánh đang chuẩn bị để thu hoạch vụ mùa.

Nhìn thấy có một đội nhân mã triều đình đang đi về phía Trần gia, bá tánh hai bên bờ ruộng thấp giọng nghị luận.

"Hình như ta thấy có một vị công công, chẳng lẽ là người ở trong cung tới?""Nghe nói Tề thị tham ô không ít bạc, có phải là sự việc đã bị bại lộ nên liên lụy đến toàn bộ Trần gia?""Không thể nào, Trần Các lão là một vị quan tốt, tại sao chuyện do Tề thị làm lại tính lên trên đầu ông ấy chứ?""Đúng vậy, Tề thị đánh tráo nhân sâm của lão thái thái, sau đó còn cho bà ấy uống dược giả, Trần gia đã sớm gửi hưu thư đến Tề gia, Tề gia cũng thật sự đuối lý nên không dám nói thêm một lời nào.

"Ngày đó Phò mã gia ẩu đả với thân thúc, Trần Kế Tông của nhị phòng lớn giọng kêu oan khiến cho rất nhiều bá tánh nghe thấy, sau đó lại có một số tin đồn lục tục truyền ra từ phía bên Trần gia.

Có một số bá tánh gan lớn đuổi theo đội nhân mã triều đình đi về phía tổ trạch Trần gia để hóng hớt một ít tin tức.

Trần trạch.


Các phòng đều giữ theo khuôn phép mà túc trực bên linh cữu, khi nghe tin thánh chỉ đến, Trần Đình Giám và Tôn thị vội vàng đi đến tiền viện, nhân tiện phái người thông tri đến Đông viện và Tây viện.

Việc làm của Tề thị đã sớm truyền khắp Trần gia, các phòng cũng đã biết chuyện Trần Đình Giám gửi sổ con vào trong cung nên khi có thánh chỉ đến đây họ cũng không cảm thấy ngoài ý muốn.

Hoa Dương và Trần Kính Tông đang trên đường đến Tứ Nghi đường thì gặp hai nhà Trần Bá Tông và Trần Hiếu Tông trên hành lang.

Những người khác đều không có việc gì, La Ngọc Yến sắp sinh nên cái bụng phồng to lên khiến cho làn váy của nàng ta cũng nhô cao lên theo, nhìn qua trông rất vất vả.

"Đi thôi.

"Tam phòng đã đến đông đủ, Trần Bá Tông mở miệng nói.


Bọn họ vừa mới bước vào tiền viện chủ trạch đã thấy ngoại trừ phu thê Trần Đình Giám, một nhà năm người của Đông viện cũng đã đến đủ rồi, nhưng tay của Tề thị lại bị dây thừng trói lại.

Trong khoảng thời gian này, Tề thị và biểu ca của bà ta là Dương quản sự đều bị nhốt ở trong phòng chứa củi Đông viện, giờ đây cơ thể bà ta ốm yếu tiều tụy, đã sớm mất đi khí thế diễu võ dương oai trong trấn trước đây.

"Nô tài gặp qua Công chúa.

"Tiểu Mã công công đang hàn huyên cùng Trần Đình Giám thì đột nhiên dư quang nhìn thấy Công chúa đi tới, hắn ta lập tức bỏ Trần Đình Giám lại, chạy chậm vài bước đến trước mặt Hoa Dương, quỳ xuống dập đầu.

Hắn ta là dưỡng tử của Mã công công bên cạnh Cảnh Thuận Đế, trước mặt Hoàng thượng cũng khá được yêu thích nên đương nhiên Hoa Dương cũng nhận ra, nàng kinh ngạc nói: "Sao lại là ngươi đến đây?"Tiểu Mã công công ngẩng đầu cười tủm tỉm trả lời: "Hoàng thượng và nương nương nhớ Công chúa, thế nên sai nô tài mang lễ vật đến đây cho người, trước khi đi Hoàng Thượng còn ngàn dặn vạn dặn nô tài phải nhìn kỹ Công chúa để xem xem người có gầy đi hay không.

"Nói xong, hắn ta đúng thật là nhìn Công chúa một cách cẩn thận một lần.

Những thái giám trong cung đã quen lấy lòng người khác, hơn nữa còn làm rất thành thạo tự nhiên, khiến cho người khác không thể nhìn ra nửa điểm ngượng ngùng hay ra vẻ nào cả.

Hoa Dương cười kêu hắn ta đứng dậy rồi nói.

.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận