Ta Sống Lại Sau Khi Ở Góa


Lão thái thái đã 68 tuổi, theo lý mà nói cũng không tính là già lắm, có điều ốm đau là chuyện khó tránh, hơn nữa gặp phải một đứa con thứ hai hèn nhát vô dụng, một con dâu thứ hai Tề thị tâm địa rắn rết, mấy năm nay vẫn luôn dùng thuốc giả, thân thể hoàn toàn suy yếu.

Thái y lắc đầu, uyển chuyển nói cho người của Trần gia, lão thái thái có lẽ chỉ còn sống được ba đến năm tháng.

Thái y chỉ nhìn ra lão thái thái sắp không chịu nổi nữa rồi, không đoán được bà ấy đã từng uống thuốc giả, đương nhiên không tra ra được vấn đề của đôi phu thê nhị phòng.

Hoa Dương nói ra số nợ của của nhị phòng bên kia với Trần Kính Tông.

“Đây đều là sau khi chàng chết, nhị thẩm của chàng tham lam một số lớn, bị người ra tố giác báo với triều đình, phụ thân đại nghĩa diệt thân, mới không có để các quan viên khác có cơ hội công kích Trần gia.

”Trần Kính Tông nghe nói Tề thị dám để tổ mẫu ăn nhân sâm giả, dẫn đến việc tổ mẫu mất sớm, hận đến mức muốn lập tức đi giết Tề thị.

Hoa Dương ngăn hắn lại: “Bây giờ quan trọng nhất là để tổ mẫu thư thả sống qua mấy tháng cuối cùng này, những chuyện khác chờ trở về Lăng Châu rồi xử lý.


”Trần Kính Tông ngẫm lại cũng đúng, hà tất phải khiến lão thái thái đau lòng chứ?Hắn muốn trân trọng thời gian này hiếu thuận với lão thái thái, nhưng bên cạng lão thái thái căn bản không có vị trí của hắn.

Từ lão nhân đến đại ca tam ca, từ mẫu thân đến đại tẩu tam tẩu, nam nữ thay phiên phụng dưỡng lão thái thái, bao gồm mấy đứa nhỏ, bên cạnh lão thái thái không có thời gian nào mà vắng người.

Trần Kính Tông nhất thời không biết nói nên kiểu hiếu thuận ra chút mới mẻ này như thế nàoHoa Dương lập tức thuê bốn gánh gát hay nhất kinh thành đến, một ngày một gánh, thay phiên đến Trần gia hát tuồng.

Lão thái thái rất thích nghe cái này, mặc áo khoác lông cháo do cháu dâu là công chúa tặng, trên đùi đắp một tấm chăn ấm áp, vừa nghe diễn với người nhà, vừa nói với Trần Đình Giám và Tôn thị: “Vẫn là lão tứ có tiền đồ nhất, cưới cho ta một đứa cháu dâu tốt như vậy, tốt hơn cả các con đối tốt với ta.

”Trần Đình Giám quản nhi tử quản tôn tử, ngay cả Thái Tử trong cung cũng dám quản, chỉ duy nhất không dám chống đối lại lão mẫu thân, cho dù lão mẫu thân khen nhi tử ra hoa, ông ấy đều im lặng lắng nghe.

Hơn nữa, lần này quả thật Trần Đình Giám muốn cảm tạ lão tứ nhà mình, nếu không phải lão tứ kiên trì muốn đón mẫu thân vào kinh, một người con bất hiếu như ông ấy sẽ không thể gặp lại mẫu thân ở giây phút cuối cùng này.


Chuyện này không thể nghĩ được, chỉ cần nghĩ đến vành mắt của Trần Đình Giám đã phiếm hồng.

Hoa Dương và Trần Kính Tông ngồi ở một khác bàn, nhìn thấy hình ảnh hoà thuận vui vẻ, Trần Kính Tông âm thầm nắm tay Hoa Dương.

Hoa Dương không tránh, cho dù có thể sẽ bị những người khác phát hiện.

Quả thật có người phát hiện.

Ban đêm, La Ngọc Yến dựa vào trong lòng Trần Hiếu Tông nói nhỏ: “Lúc trước mỗi người các ngươi đều không xem trọng Tứ đệ và công chúa, nhìn đi, tình cảm của người ta rất tốt, nghe diễn cũng phải tay cầm tay.

”Trần Hiếu Tông: “Nàng hâm mộ thì cứ nói thẳng đi.

”La Ngọc Yến đánh hắn ta: “Ta hâm mộ đấy, chàng cũng đâu như thế với ta ở trước mặt mọi người.

”Trần Hiếu Tông: “Nàng thật sự không nói đạo lý mà, có một lần trời mưa, chúng ta đi ra từ Xuân Hoà đường, nàng một hai phải che chung ô với ta, ta chưa kéo cánh tay nàng hay là chưa bung ô cho nàng? Đến bây giờ đại ca đại tẩu cũng chưa từng làm vậy.

”.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận