Ta Sống Lại Sau Khi Ở Góa


Nguyên Hữu đế: “Đó là tỷ tỷ của trẫm, cũng là chất điệt hoặc chất nữ của trẫm!”Trần Kính Tông: “Sang năm ngài phải đại hôn, chờ cưng chiều hài tử của tức phụ ngài đi.

”Nguyên Hữu đế: “Ngươi thật to gan!”Hoa Dương: “Câm miệng hết đi.

”Trần Kính Tông, Nguyên Hữu đế: …Trưa hôm đó, Hoa Dương ra khỏi cung với Trần Kính Tông.

Trên xe ngựa, Trần Kính Tông ôm nàng nói: “Nàng quả nhiên vẫn luyến tiếc ta.

”Hoa Dương: “Đương nhiên, đệ đệ chỉ có thể quan tâm ta ngoài miệng, ban đêm bưng trà đổ nước cho vẫn là chàng mà.

”Trần Kính Tông lập tức cắn môi nàng.

.

Hoa Dương vào sản kỳ tháng thứ chín.

Nàng được Trần Kính Tông cẩn thận chăm sóc chín tháng đầu, nhưng đến lúc có thể tùy lúc sinh con, Hoa Dương vẫn vào cung.

Bởi vì trong cung có mẫu hậu.

Nếu là đường núi mưa to tầm tã, có Trần Kính Tông làm bạn sẽ làm cho nàng yên tâm, nhưng đến loại chuyện như sinh hài tử sự, Hoa Dương sẽ ỷ vào nương của mình hơn.

Thích Thái Hậu dịu dàng kiên nhẫn chăm sóc nữ nhi nhà mình.

Nguyên Hữu đế rất vui vì hài tử sắp chào đời, đồng thời, hắn cũng quan tâm đến tỷ phu của mình, cố ý cho người quét tước một gian phòng, cho phép tỷ phu có thể qua đêm ở trong cung, lỡ như ban đêm tỷ tỷ có chuyện gì, tỷ phu cũng thuận tiện chạy quá gặp nàng.

Trần Kính Tông không hề phàn nàn gì cả, bởi vì đây là ý muốn của Hoa Dương, chỉ cần nàng thoải mái, chỉ cần nàng và hài tử đều bình an, hắn ở đâu cũng được.

Tối ngày thứ tám, Trần Kính Tông lại đến Tê Phượng điện dùng cơm.

Nguyên Hữu đế và Thích Thái Hậu đều ở đó.

Nguyên Hữu đế lấy ra một tờ giấy đỏ cho Trần Kính Tông xem: “Đây là do trẫm cẩn thận chọn lựa ra, ngươi nhìn xem có thích hay không?”Trần Kính Tông không nhận: “Hoàng Thượng vẫn nên để cho hài tử tương lai của ngài dùng đi, thần có đọc sách, có thể tự làm được.

”Nguyên Hữu đế: …Hoa Dương: “Hai người các ngươi đều nghỉ ngơi một chút đi, nhũ danh ta sẽ tự đặt, đại danh của hài tử ra đã nhờ tổ phụ giúp đỡ rồi.

”Tổ phụ của hài tử là ai? Đương nhiên chính là bổn quan đại thần trong triều, đường đường là sư phụ của hoàng đế, mười chín tuổi đã làm Trạng Nguyên lang!Nguyên Hữu đế yên lặng, Trần Kính Tông liếc nhìn trưởng công chúa vài lần.

Thích Thái Hậu chỉ cười.

Dùng xong cơm tối, một mình Trần Kính Tông ngồi với Hoa Dương một lát rồi về phòng của mình, mới trở về không lâu, thân tổ phụ của hài tử hắn tới.

“Ngài không ở Nội Các, tới đây làm gì?” Trần Kính Tông không nóng không lạnh mời người tiến vào.

Trần Đình Giám cũng không nhìn nhi tử, rũ mắt hỏi: “Trưởng công chúa sao rồi?”Trần Kính Tông: “Nên ăn thì ăn, nên uống thì uống, nương nương tự mình chăm sóc, một đám thái y vây quanh, không để ngài phải lo lắng.

”Trần Đình Giám gật đầu, lấy ra một tờ giấy màu hồng từ trong tay áo: “Đây là tên ta nghĩ sẽ đặt cho hài tử, sáng mai con chuyển nó cho trưởng công chúa.

”Trần Kính Tông không tỏ ý kiến.

Lão nhân đi rồi, Trần Kính Tông cầm tờ giấy hồng, phát hiện phía mặt đều có tên của nam hài nữ hài, hơn nữa quả thật đều dễ nghe hơn hắn nghĩ.

Lúc nửa đêm, Tê Phượng điện phái một cái tiểu thái giám đến, vội vàng đánh thức phò mã.

Trần Kính Tông xỏ ngược giày chạy thẳng đến Tê Phượng điện, Nguyên Hữu đế vô tình phát hiện ra nhắc nhở hắn.

Trần Kính Tông tiện tay cởi giày rồi mang giày ở trước mặt hoàng thượng.

.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui