Ta Sống Lại Sau Khi Ở Góa


Một lúc sau, cuối cùng Trần Đình Giám cũng phát hiện lão Tứ nhà mình mặc y phục màu đen.Trong đôi mắt rưng rưng nước mắt của lão nhân có ánh sáng lóe lên.Trần Kính Tông cười lạnh: “Đường đường là thủ phụ lại chết bởi loại bệnh này, người giỏi thật đấy.”Trần Đình Giám: ...Ông giận tái mặt nói: “Ngươi tới làm gì?”Trần Kính Tông ném thắt lưng của mình qua: “Yên tâm, hoàn toàn vì việc công, tuyệt đối không phải do đặc biệt đến nghênh đón người đâu.”Trần Đình Giám nhìn từ trên xuống dưới mấy lần, nghĩ nhi tử làm quỷ cũng có thể làm Quỷ Tướng, dưới đáy mắt có vui mừng lặng lẽ lướt qua.Trần Kính Tông: “Đi thôi, cái chết của người gây ra động tĩnh không nhỏ, bên Địa Phủ đang chờ, không được chậm trễ.”Trần Đình Giám nhìn về phía thê tử và các con cháu của mình một lần nữaTrần Kính Tông: “Cho người thêm thời gian một khắc.”Cho lão nhân, cũng cho hắn.Một khắc sau, hai người đi.Địa Phủ.

Hồn phách của hoàng đế mấy đời đều tới, từ Thái tổ, Thành tổ đến Thế tông, Tiên đế.Trần Kính Tông đã biết những hoàng đế này đều có phủ đệ ở Địa Phủ.

Có khí phách xa hoa như cung điện ở nhân gian, có một gian nhà tranh vì tội lớn hơn công.Khi Trần Đình Giám nhìn thấy đám hoàng đế, ông lập tức quên đi nhi tử, vội vàng đi quỳ lạy.Kết quả là nhà của Trần Đình Giám còn to hơn mấy vị hoàng đế!Tiên đế: ...Lúc sống sót hai nhà kết thân là Trần Đình Giám trèo cao, sau khi chết nhìn độ lớn nhỏ của tòa nhà này rõ ràng là ông ta trèo cao!.Từ lúc lão nhân chết, Trần Kính Tông không còn đi thế gian thăm người nữa, bởi vì hắn đoán cho dù là người thân hay là Hoa Dương chắc chắn đều đang vì đau lòng cho lão nhân.Nhưng không lâu sau đại ca, mẫu thân cũng đều tới Địa Phủ, bị lão nhân tâm trạng phức tạp đón tới tòa phủ đệ lớn của ông.“Lão đại, có chuyện gì xảy ra vậy?”Trần Đình Giám hỏi.Trần Bá Tông người đầy lệ khí, ngay cả liền lão đầu cũng không muốn trả lời.Trần Diễn Tông nhìn Tứ đệ, giải thích với phụ thân: “Người chết oan là như vậy, lúc mới tới lệ khí của Tứ đệ còn nặng hơn đại ca nhiều, nghe kinh là được thôi.”Nói xong, hắn dẫn đại ca đi nghe kinh trước.Tôn thị mắng lão đầu một trận, trách ông dạy dỗ ra hoàng đế lấy oán trả ơn.


Đúng lúc Tiên đế đi qua xem là chuyện thế nào thì ở bên ngoài viện đã nghe thấy giọng của Tôn thị.

Biết là chuyện do con trai mình gây ra nên Tiên đế không tiện đi vào, ủ rũ đi về.Trần Kính Tông lại hạ phàm.

Lần này hắn định đi chăm sóc cho Nguyên Hữu Đế nhưng Đế Vương có quốc vận hộ thể, Trần Kính Tông không thể nào lại gần Nguyên Hữu Đế, hắn không thể làm gì khác hơn là ở bên cạnh Hoa Dương.Chuyến đi này, Trần Kính Tông gặp được một Trưởng công chúa đang bị bệnh thoi thóp, tiễn Tam ca ra khỏi thành trong ngày đông giá rét, lúc trời tối khóc thút thít một mình.Trần Kính Tông tâm phiền ý loạn.Đợi đến tháng giêng, Trần Kính Tông còn chưa hạ phàm, Thích Cẩn đã tới.Trần Kính Tông dẫn Thích Cẩn đi thẳng đến mười tám tầng Địa Ngục, gọi đại ca tới, hai huynh đệ thay phiên tra tấn Thích Cẩn.Vì Thích Cẩn, Trần Kính Tông không đi thăm người nào, ngoại trừ làm người hầu thì chỉ có đánh Thích Cẩn.


Bởi vì hồn phách không thể chết được nữa, nhưng vẫn có thể cảm nhận được nỗi đau khi bị tra tấn.

Hôm nay Trần Kính Tông sẽ lột da của Thích Cẩn, ngày thứ hai lại rút xương.

Ngắn ngủi hai tháng, lệ khí trên người Trần Kính Tông lại nặng thêm.

Trần Diễn Tông lo đệ đệ bị cừu hận che mất lý trí, lại kéo Trần Kính Tông đi tới chỗ Địa Tạng Vương Bồ Tát nghe giảng kinh..


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận