"Tiểu Hạc! Mau đến đại điện của tông môn! Sắp bắt đầu rồi!"
Thiếu niên có khuôn mặt tròn chào đón đồng môn của mình.
"Ta biết rồi."
Tạ Vân Hạc chậm rãi thu dọn nốt những công cụ trong tay rồi dùng thêm một tiểu pháp quyết linh vũ cuối cùng cho linh điền.
Một đám mây nhỏ trôi lơ lửng trên linh điền nhẹ nhàng dâng lên cơn mưa nhỏ.
Những hạt thóc trong linh điền dường như vô cùng thoải mái mà vươn mình đón mưa.
Tạ Vân Hạc nhanh chân đuổi kịp thiếu niên mặt tròn phía trước.
"Gấp gáp gì chứ Tiểu Minh, dù sao chúng ta cũng chẳng được chọn đâu."
Tạ Vân Hạc lười biếng nói.
Thiếu niên mặt tròn liếc nhìn Tạ Vân Hạc với ánh mắt bất mãn như trách móc.
"Cho dù không được chọn thì cũng nên đến xem Tần sư huynh trong truyền thuyết ra sao chứ."
Thiếu niên mặt tròn chính là Khương Minh, vừa nói vừa không kìm được sự tò mò.
"Nghe nói Tần sư huynh có phong thái của bậc thiên nhân, bất cứ ai gặp hắn đều bị vẻ mỹ mạo của hắn làm cho thuyết phục.
Mới đây, bảng xếp hạng công tử của Vân Lang đại lục được công bố, Tần sư huynh của tông môn chúng ta đứng thứ ba! Bảng này vốn là dựa trên tu vi mà xét, từ trước đến nay, những ai lọt vào bảng đều ít nhất là kỳ Kim Đan, vậy mà Tần sư huynh chỉ mới kỳ Trúc Cơ đã vào được, lại còn đứng thứ ba!"
Khương Minh tổng kết: "Cho nên Tần sư huynh chắc chắn là rất, rất đẹp."
"Ngươi nói đúng lắm."
Tạ Vân Hạc đáp lại cho có lệ, gật đầu liên tục.
Những lời này hắn nghe Khương Minh nói mỗi ngày, tai cũng sắp chai lì rồi.
Trong lòng Tạ Vân Hạc thầm nghĩ, có gì lạ đâu chứ, Tần sư huynh Tần Dục này chính là vai chính của thế giới này, nếu hắn không đẹp thì ai mới đẹp?
Tạ Vân Hạc không phải người của thế giới này.
Khoảng một tháng trước, hắn vẫn còn là một trạch nam vui vẻ sống trong thế giới hiện đại.
Có lẽ vì quá đỗi vui vẻ nênvào một buổi sớm tinh mơ, sau khi thức đêm chơi trò chơi, hắn đột ngột qua đời rồi xuyên không đến thế giới này.
Sau khi xuyên không, hắn bị ràng buộc với một hệ thống.
Qua lời giải thích của hệ thống, hắn biết rằng đây là một thế giới được diễn sinh từ tiểu thuyết.
Tên của tiểu thuyết ấy là《Long Ngạo Thiên, kẻ chỉ chuyên tâm tu luyện》 thuộc thể loại đam mỹ tu tiên.
Nhân vật chính trong truyện là Tần Dục.
Trong truyện, Tần Dục là một nhân vật kiểu Long Ngạo Thiên.
Hắn sẽ trở thành thiên tài trẻ tuổi đệ nhất, cuối cùng cứu vớt giới tu tiên khỏi tai ương nước lửa rồi phi thăng thượng giới.
Tuy nhiên, quyển truyện này đồng thời cũng là một loại cổ văn đam mỹ với nhân vật chính là Tần Dục - kẻ khiến vạn người say mê.
Những kẻ như đại sư huynh lạnh lùng, Thánh Tử thanh mai trúc mã hay đối thủ một mất một còn đại thiếu gia đều quỳ gối dưới chân hắn, khóc lóc đòi làm đạo lữ của hắn.
Đáng tiếc, nhân vật chính Tần Dục như cái tên đã nói thì hoàn toàn không biết chút gì về chuyện tình cảm mà một lòng chỉ muốn tu luyện.
Hơn nữa, hắn là một thẳng nam cứng nhắc chuyên môn né tránh những kẻ theo đuổi mình.
Đến cuối cùng khi phi thăng, hắn vẫn là một kẻ cô độc.
Người đọc quyển sách này oán giận sâu sắc vì cổ văn đam mỹ cuối cùng lại có kết cục vô CP (không có cặp đôi), khiến họ chán nản và cùng nhau vào phần bình luận để trách mắng tác giả.
Vì oán khí quá sâu, nó làm ảnh hưởng đến sự ổn định của thế giới tiểu thuyết.
Hệ thống nói rằng, nếu nhân vật chính Tần Dục không tìm được đạo lữ thì thế giới này sẽ sụp đổ.
Do đó, hệ thống trói định Tạ Vân Hạc vừa mới qua đời và giao cho hắn nhiệm vụ làm trợ công.
Hệ thống nói:【Chỉ cần ngươi làm trợ công giúp Tần Dục tìm được một đạo lữ hoặc càng nhiều đạo lữ càng tốt, ta sẽ cho ngươi sống lại ở thế giới hiện đại.
】
Tạ Vân Hạc đáp: 【Thành giao】.
Hoàn thành nhiệm vụ xong có thể hồi sinh ở hiện đại, loại chuyện tốt như thế này, Tạ Vân Hạc tuyệt đối không cự tuyệt.
Chẳng qua chỉ là làm trợ công như Hồng Nương thôi sao? Có gì là khó đâu?
Quyển tiểu thuyết loạn CP này rất nổi tiếng.
Tạ Vân Hạc đã bị em gái ép buộc đọc, vì trong truyện có một nhân vật tiểu đệ theo chân vai chính cũng mang tên Tạ Vân Hạc.