Tạ Sư Đệ Của Hắn Quá Được Hoan Nghênh Làm Sao Bây Giờ


Sau này nếu có điều kiện, hắn cũng muốn làm một pháp bảo mai rùa đen.

Cả hai vừa trốn, vừa tiến dần về phía cửa ra đại điện.

Tạ Vân Hạc từ từ đến gần kén quang, xem liệu có thể đưa Lăng Kiểu Kiểu ra ngoài hay không.

Lê Dã cũng thực sự đã dốc toàn lực, thanh đại đao trong tay hắn vung lên uy phong lẫm liệt quét ngang không trung mà chém bay từng con nhện nhỏ.

Đại đao dài chừng một mét rưỡi, nhưng khi nằm trong tay Lê Dã, nó tựa như không hề có trọng lượng.

Hắn vung đao nhanh mà vững, tạo ra những đường đao mạnh mẽ hình thành một lưới phòng ngự chặn đứng mọi đợt tấn công từ phía sau.

Hoàn toàn không giống một tu sĩ Trúc Cơ kỳ.

Từ ánh mắt của Tạ Vân Hạc mà nhìn, hẳn hắn là một đệ tử tinh anh của tông môn.


Tạ Vân Hạc tiếp tục ném ra lá bùa bạo liệt thứ hai đánh lui địch nhân thêm một đoạn.

Sau đó, hắn triển khai Thiên Kiếm Tông Vấn Thiên Thập Tam Kiếm.

Để tránh cho thanh tinh thiết kiếm của mình bị chất nhầy của đám nhện trong đại điện ăn mòn, Tạ Vân Hạc theo bản năng bao phủ linh lực lên toàn bộ thân kiếm.

Thật kỳ diệu, sau khi tinh thiết kiếm được bao bọc bởi linh lực của Tạ Vân Hạc, không những không bị ăn mòn mà còn trở nên sắc bén hơn.

Hai người một đao một kiếm vừa đánh vừa lui.

Tri Chu nương tử cùng Tri lang ngay sau đó cũng liên tục công kích.

Đáng tiếc, tất cả đều bị lưới phòng ngự từ đao kiếm chặn đứng bên ngoài.

Lê Dã còn ném ra một tấm bùa chú tạo thành một tấm lam quang hộ thuẫn bao bọc cả hai người thêm một tầng phòng hộ.

Đúng lúc này, ánh trăng bên ngoài bừng sáng, cuối cùng cũng chầm chậm bò lên đến giữa trời.

Ánh trăng tròn đầy soi rọi khắp sân, ánh sáng dịu nhẹ tỏa ra khắp nơi.

Lúc này quả là đêm trăng tròn!
Tri Chu nương tử chậm rãi dừng lại động tác trên người nam nhân rồi từ từ nhắm mắt lại chìm vào giấc ngủ sâu.

"Tri lang!"
Tri Chu nương tử khẽ gọi.

Đêm nay là đêm trăng tròn, Tri Chu nương tử đã chuẩn bị sẵn rất nhiều huyết thực.

Những kẻ đó đều là tu sĩ Trúc Cơ kỳ, nếu không phải nhờ có năng lực đặc biệt khi mới sinh, nàng đã không thể dễ dàng bắt được nhiều huyết thực như vậy.


Ngoài ra còn có vài điều bất ngờ, chẳng hạn như tên tu sĩ trong cái kén ánh sáng này.

Lại còn có thêm một đội tu sĩ mới đến từ trong thị trấn, nàng ta đã sắp xếp con rối theo dõi bọn chúng.

Đợi đến lúc đó, nàng ta sẽ bắt chúng để Tri lang có thêm bồi bổ.

Đáng lẽ đêm nay thì bọn họ sẽ bình yên qua đêm trăng tròn này.

Không ngờ tên tu sĩ mà Tri Chu nương tử nghĩ có thể đại bổ lại không dễ đối phó như vậy.

Suốt một canh giờ, hắn vẫn luôn chống cự.

Tên tu sĩ trong kén ánh sáng không ngừng chống trả, nhưng dưới những đòn pháp quyết liên tục, cái kén cũng đã lung lay.

Mắt thấy sắp thành công thì đột nhiên không biết từ đâu xuất hiện hai tên tiểu tử làm loạn kế hoạch của nàng.

Kỳ lạ là nàng ta cùng Tri lang lại không thể bắt được chúng?
Cái tên cầm đao ấy có điều gì đó rất lạ.

Mỗi lần hắn ném ra bùa chú, không đơn giản chỉ là phòng hộ mà mỗi khi nàng công kích vào bùa thì linh khí trong cơ thể nàng lại càng bị ngăn trở.


Thật kỳ quái!
Nếu không, với tu vi Kim Đan đại viên mãn của nàng, lẽ nào lại không thể thu thập được hai tên tu sĩ Trúc Cơ kỳ?
Hiện tại, đêm trăng tròn đã đến, Tri lang rơi vào giấc ngủ sâu.

Tri Chu nương tử cảm nhận rõ vì Tri lang đã sử dụng quá nhiều linh lực, lần này hắn ngủ càng thêm suy nhược.

Thật quá đáng giận! Quá đáng giận!
Hai tên nhân loại đó nhất định phải chết!
Khi Tri lang ngủ say, bầy nhện dần mất kiểm soát nhưng Tri Chu nương tử lại liên tục xuất ra pháp quyết công kích ngày càng nhiều.

Những đòn pháp quyết đánh lên lá chắn màu lam gây nên từng cơn sóng gợn.

Linh lực của Tri Chu nương tử dần chậm lại nhưng nàng không quan tâm, trong lòng chỉ muốn lấy mạng hai tên nhân loại kia.

Chỉ cần phá được cái lá chắn này là đủ!
Tạ Vân Hạc cũng nhận ra đạo cụ của Lê Dã thật sự lợi hại, nó có thể ngăn chặn công kích của địch nhân vượt cả cấp độ!


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận