Tạ Sư Đệ Quá Được Hoan Nghênh Làm Sao Bây Giờtrợ Công Bị Vai Chính Đoàn Theo Đuổi




Bóng dáng ấy cười lạnh lùng: **"Yên tâm, Chu nương, ta sẽ không để ai quấy rối nàng nữa."**



Tạ Vân Hạc nhanh chóng đưa ra quyết định, hắn ghé sát tai Lê Dã và nói khẽ: **"Chúng ta phải chia ra, ta sẽ cố gắng thu hút sự chú ý của hai kẻ này, còn ngươi thì tìm cách cứu Lăng Kiểu Kiểu."**



Lê Dã gật đầu đồng ý, vẻ mặt đầy nghiêm túc.

**"Ta sẽ làm hết sức."**



Không chần chừ thêm, Tạ Vân Hạc lao ra khỏi chỗ ẩn nấp, gào lên một tiếng lớn: **"Tri Chu nương tử, muốn ăn ta thì đến đây!"**



Sự xuất hiện đột ngột của Tạ Vân Hạc làm Tri Chu nương tử và bóng đen kia kinh ngạc.

**"Ngươi là ai?"** Tri Chu nương tử nheo mắt, giọng đầy tức giận pha lẫn sự thèm khát.



**"Ta chỉ là một kẻ bình thường, nhưng lại sẵn lòng thí mạng để bảo vệ đồng đội của mình!"** Tạ Vân Hạc đáp trả, tay nắm chặt thanh kiếm, ánh mắt sáng rực lên đầy kiên định.




Tri Chu nương tử bật cười khinh miệt: **"Thú vị đấy! Ngươi tự dâng mình lên thế này, thì ta càng dễ xử lý hơn rồi."**



Bóng dáng hắc ám kia cũng cười gằn, giọng nói như sấm rền vang vọng khắp đại điện: **"Một tên Trúc Cơ kỳ mà dám cả gan xông vào đây, thật đúng là không biết lượng sức mình."**



**"Thì ngươi cứ thử xem!"** Tạ Vân Hạc hét lên đầy thách thức, trong lòng âm thầm niệm chú kích hoạt một lá bùa đặc chế.



Bất ngờ, một cơn bão lửa từ lá bùa bùng lên, bao phủ quanh Tạ Vân Hạc, tạo thành một màn chắn lửa dữ dội.

Tri Chu nương tử giật mình lùi lại, ánh mắt lộ rõ vẻ kinh ngạc.

**"Ngươi dám dùng lửa để đối phó với ta?"**



**"Chỉ có lửa mới có thể thiêu rụi mọi thứ tà ác như ngươi!"** Tạ Vân Hạc đáp lại, vẻ mặt đầy quyết tâm.



Trong khi đó, Lê Dã nhân cơ hội này nhanh chóng lao tới chiếc kén, vung kiếm cắt đứt lớp màng bên ngoài.

**"Lăng Kiểu Kiểu, ta đến cứu ngươi!"** Hắn hô lên, cố gắng kéo nàng ra khỏi chiếc kén.



Lăng Kiểu Kiểu nhìn thấy ánh mắt đầy lo lắng của Lê Dã, nàng cảm thấy một chút an toàn và gật đầu, dù cơ thể vẫn còn yếu ớt vì bị rút cạn linh lực.



Tri Chu nương tử hét lên đầy tức giận: **"Các ngươi không được phép thoát khỏi đây!"** Bà ta lao tới với sát khí ngùn ngụt, nhưng Tạ Vân Hạc lập tức vung kiếm đón đỡ, chắn đường bà ta.



**"Ngươi nghĩ mình đủ sức ngăn cản ta sao?"** Tri Chu nương tử cười khẩy, vung tay đánh mạnh vào Tạ Vân Hạc, làm hắn lảo đảo lùi lại.

Dù vậy, Tạ Vân Hạc vẫn cắn răng chống cự, quyết không để bà ta tiến thêm một bước nào.




**"Lê Dã, đi mau!"** Tạ Vân Hạc hét lớn.



Lê Dã không chần chừ, kéo Lăng Kiểu Kiểu chạy về phía mật đạo, cố gắng nhanh chóng thoát khỏi nơi nguy hiểm này.



Tri Chu nương tử nhìn thấy mục tiêu đang dần rời xa, lòng càng thêm cuồng nộ.

Bà ta chuẩn bị tung ra đòn tấn công cuối cùng, nhưng Tạ Vân Hạc bỗng tung một lá bùa khói về phía bà ta, tạo ra màn khói dày đặc che khuất tầm nhìn.



**"Không!"** Tri Chu nương tử hét lên đầy phẫn nộ.



Lê Dã và Lăng Kiểu Kiểu đã thoát ra khỏi tầm mắt của bà ta, Tạ Vân Hạc cũng tranh thủ cơ hội rút lui nhanh chóng.



Cả ba người cuối cùng cũng thoát khỏi địa ngục tối tăm ấy, đứng thở dốc ngoài ánh trăng, biết rằng họ vừa thoát khỏi một trận chiến sinh tử.



**"Cảm ơn các ngươi… thật lòng cảm ơn."** Lăng Kiểu Kiểu nói, giọng nàng tuy yếu ớt nhưng đầy sự cảm kích.



Tạ Vân Hạc nhìn nàng, mỉm cười: **"Không có gì, đây là việc mà đồng đội nên làm."**




Cả ba biết rằng họ vừa thoát khỏi hiểm nguy, nhưng cuộc chiến này mới chỉ là sự khởi đầu của những thử thách khốc liệt trên con đường tu tiên gian truân phía trước.
Trong tình cảnh khốn cùng, Tạ Vân Hạc cùng Lê Dã quyết tâm liều mạng.

**“Không còn đường lui, phải đánh đến cùng thôi!”** Tạ Vân Hạc hạ quyết định, giọng nói đầy kiên định.



Lê Dã cũng siết chặt thanh kiếm trong tay, khẽ lẩm bẩm: **“Ta chờ khoảnh khắc này lâu rồi, đã muốn cho đám nhện này một bài học!”**



Tri Chu nương tử bật cười chua chát, đôi mắt long lanh thèm khát.

**“Tưởng rằng các ngươi có thể thoát khỏi tay ta sao? Đêm nay các ngươi đều là của ta!”**



Tạ Vân Hạc không nói lời nào, trong đầu tính toán phương án đối phó.

Bên cạnh, Lê Dã vừa đề phòng vừa thấp giọng thì thầm với Tạ Vân Hạc: **“Ngươi có kế hoạch gì không? Chúng ta không thể để chúng bao vây mãi được.”**



Tạ Vân Hạc nhanh trí nghĩ ra một kế, hắn thì thầm lại: **“Ta sẽ dùng bùa lửa để ngăn con nhện lại, ngươi tìm cách tiếp cận Lăng Kiểu Kiểu.

Khi có cơ hội, chúng ta sẽ phá vỡ quang kén và đưa nàng ra ngoài.”**


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận