Tà Thần Điên Cuồng Theo Đuổi Tôi Không Bỏ


Edit: NAI HỒNG TÀ RĂM
(Đã beta)
******************
“Hai con? Một con chúng ta đã muốn xỉu lên xỉu xuống rồi, đằng này dụ hai con, chê sống quá lâu hả?” Lý Triệu hoảng sợ nhìn Quý Ngư.
“Hai con quỷ là chị em song sinh, em gái trong biệt thự, chị gái ngoài biệt thự, giữa hai người có thâm cừu đại hận, đặc biệt là cô chị, bị em gái hại cửa nát nhà tan.

Chú ngẫm lại xem, nếu những người xa lạ và kẻ thù đồng thời xuất hiện trước mặt, chú chọn tấn công ai trước?” Cậu giải thích.
An Thạch Hà vẻ mặt ngưng trọng, “Nói cách khác, chúng ta phải dụ quỷ chị gái vào biệt thự sau đó hỗ trợ nó giết quỷ em gái, cuối cùng hoàn thành nhiệm vụ Tiểu Đậu giao phó và nhận chìa khoá.

Nhưng vấn đề là, sau khi quỷ em gái bị tiêu diệt chẳng phải chúng ta sẽ trở thành mục tiêu tàn sát mới của quỷ chị gái à?”
Quý Ngư nắm chặt dao găm trong túi, “Chuyện sau đó cứ giao cho tôi.”
An Thạch Hà gật đầu, hiện tại bọn họ là châu chấu trên một sợi dây thừng, cậu lại là người lợi hại nhất nhóm, anh chỉ còn cách chọn tin tưởng.

.........
Đại sảnh livestream.
“Bắt đầu đánh nhau rồi, kích thích quá!”
“Nếu lần này Quý Ngư sống sót ra khỏi phó bản tui nhất định sẽ tìm ổng và xin tổ đội.”
“Đệt, dụ quỷ để chúng tự cắn nhau, ăn gì mà gan lớn thế không biết.”
“Trong trò chơi đầy rẫy nguy hiểm này cần phải có lá gan lớn và đầu óc tốt, rõ ràng lúc đầu thằng người mới kia nhạt nhoà vãi cứ*, không ngờ biểu hiện còn xuất sắc hơn cả đám người chơi thâm niên.”
“Haiz, mấy anh lớn hiệp hội sẽ đoạt người đi hết cho xem, Quý Ngư và An Thạch Hà không tới phiên chúng ta đâu.”
“Những người khác cũng không tồi, biểu hiện của Đường Lê so với người mới mấy phó bản khác khá tốt đấy chứ.

Lý Triệu thể chất tốt, tuy hơi ngu, nhưng hay lắng nghe tiếp thu kinh nghiệm.

Còn thằng Trương Quân, vừa nhìn đã biết sớm muộn gì gã cũng sẽ cắm một dao sau lưng đồng đội, hơn nữa tố chất tâm lý không vững vàng, Đàm Thi Thi còn mạnh mẽ hơn gã.”
“Điều quan trọng hiện giờ là giai đoạn sau khi hiện trường bụp lộn kết thúc, có thật hoàn thành yêu cầu của Tiểu Đậu sẽ nhận được chìa khoá rời khỏi biệt thự không.”
Khán giả tụ tập trước mấy cái màn hình nhỏ phát sóng nhóm người Quý Ngư bình luận, nhiệt độ của phó bản tân thủ luôn rất cao, không ít người nghe được tin tức chạy tới hóng hớt, vừa xem đã không thể dời mắt.
Mà nhóm người Quý Ngư hoàn toàn không biết gì về tình hình ở đây, mục tiêu hiện tại của bọn họ chỉ có sống sót.
.........
Phó bản.
Trong biệt thự chỉ có tầng 1 tương đối rộng rãi, cho nên mọi người quyết định bố trí hiện trường đánh nhau ở tầng 1.
Kế hoạch như sau, đầu tiên cử một người đợi ở cửa sổ để sẵn sàng mở cửa sổ bất cứ lúc nào, một người đi tìm quỷ em gái rồi dẫn nó ra đại sảnh, những người còn lại thiết kế sẵn bẫy rập, hạn chế hành động của nó, tiện cho quỷ chị gái tấn công.
Phần khó nhất trong kế hoạch chính là dẫn quỷ em gái ra đại sảnh, bởi vì bọn họ không biết nó đang ở phòng nào, lỡ đâu nó ở phòng nào đó trên tầng 2 cách tầng 1 một khoảng khá xa, chỉ sợ là còn chưa kịp dẫn tới tầng 1 đã bị giết chết rồi, tính nguy hiểm vô cùng cao.
Thời điểm phân chia nhiệm vụ ai cũng trầm mặc, không ai xung phong nhận làm mồi dụ quỷ em gái, Trương Quân âm dương quái khí nhìn Quý Ngư và An Thạch Hà nói: “Việc này đương nhiên phải để anh An hoặc anh Quý đi làm rồi, hai người bọn họ lợi hại còn giữ đạo cụ, không cống hiến năng lực vì mọi người thì phí lắm, hơn nữa người thường như bọn tao đảm đương không nổi.”
Trừ Quý Ngư và An Thạch Hà, những người khác tuy mặt ngoài tỏ vẻ không ủng hộ nhìn Trương Quân, nhưng trong lòng lại bị gã thuyết phục, quả thật Quý Ngư và An Thạch Hà là hai người có thực lực nhất trong nhóm.

An Thạch Hà cảm thấy hơi bất đắc dĩ, xem ra nhiệm vụ làm mồi phải rơi lên đầu của anh hoặc Quý Ngư rồi, nếu đẩy việc cho những người khác chắc chắn bọn họ sẽ tạo phản, hơn nữa để anh hoặc Quý Ngư dụ quỷ xác suất thành công cũng lớn hơn một chút.
An Thạch Hà giật giật môi, đang chuẩn bị há mồm, Quý Ngư đột ngột nói: “Để tôi đi cho.”
Những người khác nghe vậy âm thầm thở phào một hơi, vẻ mặt cảm kích nhìn cậu, chỉ có Trương Quân trào phúng, “Chao ôi, xem ra vẫn là anh Quý gan dạ, cẩn thận đừng để bị con quỷ kia bắt được nha.”
“Này, sao chú cứ hay nói móc nói xỉa thế nhỉ, vì ai mà anh Quý phải đi làm mồi, chú không nói có ai bảo chú câm đâu, đã không giúp được gì thì bớt khẩu nghiệp dùm cái.” Đàm Thi Thi tức giận bất bình quát Trương Quân, lúc trước cô bé từng được Quý Ngư cứu, nên giờ rất không ưa bản mặt ngông nghênh của gã.
“Con nhỏ hỗn hào này, dám dạy đời tao hả, tin tao đánh mày không!” Trương Quân thấy mình bị quát bởi một con bé cấp 3, vẻ mặt dữ tợn giơ nắm tay chuẩn bị đánh người.
Đường Lê kéo Đàm Thi Thi chắn sau lưng, Quý Ngư chộp lấy cánh tay gã, sắc mặt âm trầm, ánh mắt lạnh tanh.
Trương Quân đột ngột đối diện với ánh mắt của cậu, khí thế nháy mắt xìu xuống, Quý Ngư thả tay gã ra, đi đến chỗ An Thạch Hà cùng thảo luận chọn người mở cửa sổ.
Những người khác cũng tự động tạo khoảng cách với Trương Quân, loại người âm tình bất định chỉ biết khi dễ kẻ yếu này chẳng ai muốn chơi chung cả.
Giọng nói trầm thấp của Bùi Đình vang bên tai Quý Ngư: “Ta giết gã dùm ngươi nhé, nhân loại luôn có một số thành phần hãm như thế đấy.

Tuy ta thích nhìn con người giết hại lẫn nhau, nhưng ngươi khác với chúng, ngươi là người đầu tiên tìm được ta.”
Quý Ngư nghĩ: Không phải tự mày tới tìm tao hả?
“Khỏi, không cần phải quan tâm tới loại người này, gã chỉ biết bô bô cái mồm thoả mãn lòng tự trọng không chút giá trị của gã chứ thực tế thì lá gan bé tí, khí thế và năng lực không đủ, không dám quấy rầy kế hoạch của bọn tao đâu.

Hiện tại vô duyên vô cớ chết mất một người chỉ khiến cho tất cả thêm hoảng loạn mà thôi.” Cậu đi sang một bên nhẹ giọng trả lời hắn.

Cuối cùng Lý Triệu được chọn đứng đợi mở cửa sổ, tố chất thân thể của ông chú rất tốt, tốc độ chạy lại nhanh, lá gan lớn, là người thích hợp nhất.
An Thạch Hà vừa vặn có thể chỉ huy những người còn lại, bởi vì trong ba người không ai thích hợp để dẫn đội cả, sợ sẽ không trấn áp nổi Trương Quân.
Sau khi phân chia nhiệm vụ xong, Quý Ngư lập tức đi tìm quỷ em gái.
Thời điểm đồng ý làm mồi trừ việc cần thời gian chuẩn bị đối sách với quỷ chị gái, vẫn còn một chuyện cậu chưa nói, đó chính là hai lần gặp mặt cậu liên tục gây thương tổn cho quỷ em gái chắc chắn đã trở thành dằm trong tim nó, với tính hay ghen ghét vừa thấy cậu lãng vãng xung quanh nó sẽ đuổi theo ngay.
Quý Ngư lên tầng 2, sau khi đẩy cửa phòng đọc sách, liền nghe thấy tiếng chó sủa, cậu vội vàng xoay người chạy xuống tầng 1, quả nhiên nữ quỷ lập tức đuổi theo.
Lý Triệu vừa nghe được động tĩnh nhanh tay mở hết hai cửa sổ trong phòng khách, sau đó chạy đến chỗ nhóm người An Thạch Hà trốn đi.
Không biết có phải do âm thanh rượt đuổi quá lớn không mà quỷ chị gái quả nhiên bị dụ tới, hoặc nó vẫn luôn nhìn chăm chú vào căn biệt thự này, chỉ là bị cửa sổ cấm cản, không thể tiến vào báo thù.
Quý Ngư thân thủ nhanh nhẹn từ cầu thang phóng thẳng xuống tầng 1, làm nữ quỷ bắt hụt.
Vừa đáp xuống tầng 1 cậu thấy ngay cô chị đã bò vào, nhanh chóng chạy tới vị trí được bố trí sẵn cho cậu trốn đi.
Hai chị em cuối cùng cũng trực tiếp gặp mặt nhau.
***********.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận