Xin chào mọi người, xin phép được gửi cho mọi người một bài hát- nhạc "Until You"! “Trong đầu Dương Tín chỉ có những bài hát tiếng Anh, và khi nhớ ra bài hát này là bài mình giỏi nhất, anh ấy đã bấm vào đó, và bên dưới vang lên một tràng pháo tay.
Một lúc sau, âm thanh tiếng Anh đẹp đẽ vang lên trong hội trường, đây là bản tình ca "Until I Meet You", từng câu từng chữ trong ca từ đều rất tình cảm, cộng với cách phát âm chuẩn của Dương Tín, những người bên dưới đều rất nhập tâm.
Thẩm Gia Ngôn lắng nghe và bước vào, và ngay sau đó bài hát kết thúc, Dương Tín bước xuống và đến bên cạnh Thẩm Gia Ngôn.
"Gia Ngôn tâm trạng của bạn có tốt hơn không?"
“Không sao, lần này em sẽ tha cho anh!” Thẩm Gia Ngôn chu cái miệng nhỏ nhắn, “Trở về đi.”
Dương Tín thở phào nhẹ nhõm, vị cô nương này quả thật khó hầu hạ, bước ra khỏi quán bar phía sau Thẩm Gia Ngôn, trong khi Triệu Lệ Dĩnh từ phía sau ôm lấy Dương Tín, như nhặt được bảo bối.
“Dương Tín, ngươi có thể đánh võ, tại sao trước đây ta không để ý, ngươi làm bạn trai của ta!” Triệu Lệ Dĩnh thật sự sợ Thẩm Gia Ngôn sẽ yên Dương Tín, cho nên hỏi lại.
"em có nghĩ về đàn ông như vậy không? Có rất nhiều trai ngoan trong lớp.
Tài xế của tôi rất bận, vì vây không nên trêu chọc anh ấy." Thẩm Gia Ngôn nói khi cô ấy nghe Lệ Dĩnh bảo thế
“Gia Ngôn không phải Chị nói rằng anh không thích Dương Tín sao? chị không muốn bạn trai lính đặc chủng của mình sao?” Chỉ cần một người phụ nữ đều có thể hiểu được, những lời này của Thẩm Gia Ngôn là ghen tị.
“Ai lại muốn thích cậu nhóc đáng thương này, bị điểm kém, tôi chỉ không muốn em gái ngoan của tôi sẽ không phá hỏng tương lai của cô ấy.” Thẩm Gia Ngôn tự đắc nói với chiếc cằm thanh tú nâng lên.
“Đừng lại gần đây!” Khi họ đến cửa, Tử Và Hoàng đã mang theo sáu bảy người, Dương Tín nói với hai người phụ nữ ngay lập tức rồi đi tiếp.
Tên tử cũng qua.
"Nhóc con! Ta sẽ đập mẹ ngươi, ta sẽ giải quyết chuyện này với ngươi.
Nếu ngươi quỳ xuống van xin, ta liền buông tha cho ngươi!"
Gia Ngôn hét lên.
Thẩm Gia Ngôn thấy có nhiều người như vậy, Dương Tín chỉ có một mình sẽ bị đánh chết, trong lòng cũng áy náy, làm vệ sĩ của chính mình cũng không cần chết, vì vậy vội vàng chạy tới.
"Các Ngươi muốn làm gì, tôi không yêu cầu các người giải quyết vấn đề ngày hôm nay rồi?!" Thẩm Gia Ngôn không biết rằng những người này sẽ không lý do với cô.
“Gia Ngôn bảo ngươi đừng qua!” Dương Tín lo lắng, rống lên, đến cùng là nàng là vệ sĩ hay là hắn
"Ngươi...!Ta đang giúp ngươi! Ngươi còn mắng ta! Hừ!" Thẩm Gia Ngôn biết Dương Tín không hiểu tâm tình của mình, chính mình mắng một tiếng, tức giận đến mức cắn miệng giậm chân.
và quay trở lại bên cạnh Triệu Lệ Dĩnh
“Tốt nhất ngươi mau tránh ra, nếu không đừng trách tôi không khách khí!” Dương Tín lạnh lùng nói
"Hehe, mày cứ giả vờ làm mẹ mày hả? Tất cả lên đi!" Tử chế nhạo và hét lên ngay lập tức.
Trước khi những người phía sau bắt đầu, Dương Tín đã bước tới và tung ra một cú đấm, ngay khi đối thủ co bụng, anh ta lập tức dùng đầu gối đá vào người hắn ta Hoàng bên cạnh đã giật mình và định đánh Dương Tín.
một cú đấm Dương Tín lướt đi ngay lập tức đấm một cú đấm trúng nách đối thủ.
Tên Hoàng quên phản ứng ngay khi bị đau, Dương Tín quay thẳng khuỷu tay trái của mình vào miệng đối thủ, và ngay lập tức hắn ngã xuống đất.
“Các ngươi còn đánh nhau sao?” Dương Tín biết những người này cũng ở đây ra tay, đối phương nếu đánh liền sẽ xông tới, hiện tại không có thủ lĩnh thì bọn chúng cũng chẳng dám
"Không đánh nữa, không đánh nữa..." Vài người lôi kéo Hoàng và Tử vừa đi, Dương Tín quay người nháy mắt với hai người phụ nữ rồi bước tới cửa xe.
Sau đó mới phát hiện trên mặt đất có một tờ giấy nhỏ, cửa xe bị mở ra, Dương Tín liền nghĩ đến vị vương gia này hẳn là không dễ dàng, liền một loạt làm nhiều chuyện như vậy.
Hiện tại tính kế, nếu họ lái xe đi có thể sẽ nổ tung
"đừng đến!"
Dương Tín lập tức ngăn cản hai người phụ nữ đang hoảng sợ, nhanh chóng mở cửa xe, tìm một chỗ khuất bên trong nhưng không thấy gì, liền nhìn xuống phía dưới xe, dưới gầm xe này không có bom, nói chung là bọn họ sẽ lắp chung vào ống xả và nó sẽ phát nổ khi duy chuyển cùng lúc
"Ồ? Hóa ra là muốn tìm cái gì?" Dương Tín rốt cục nhìn thấy trên ghế ngồi có một máy nghe lén.
Liền lấy nó và ném trên mặt đất
Hai người phụ nữ bước tới sau khi thấy sự việc đã được giải quyết, lúc này ánh mắt của hai người phụ nữ nhìn Dương Tín đã thay đổi, không biết nam tử này đã trở nên mạnh mẽ từ bao giờ, sau khi lên xe liền không nói chuyện trong một khoảng thời gian dài.
“Gia Ngôn tương lai cô sẽ hiếm khi đến thăm nơi này, và Vương đó không phải là kẻ tốt Tôi không muốn cãi nhau với cô” Dương Tín vừa lái xe vừa nói.
Vâng
Thẩm Gia Ngôn lần này không muốn cãi nhau với Dương Tín nữa, cô đột nhiên cảm thấy cậu bé này luôn luôn bảo vệ mình, hắn chưa bao giờ phàn nàn về việc bị chính mình mắng.
Cậu ấy vẫn hát một bài hát hay như vậy, và thực sự không thể Không tìm thấy bất kỳ thiếu sót nào Bây giờ, có một cảm giác không thể giải thích được trong lòng côcô.