Tà Thiếu Dược Vương

Kiện Tiên khí trung phẩm này cũng chính là bảo vật tốt nhất, trước đây Vũ Tiêu trở mặt gài bẫy lấy được, miễn cưỡng xem như một kiện Tiên khí trung phẩm chủ nếu là vì sau đó Vũ Tiêu cưỡng ép dung hợp vào rất nhiều những vật khác, thứ quan trọng nhất chính là về phương diện xa hoa.

Ít nhất thoạt nhìn uy thế là không có gì sánh kịp, chính hắn mỗi khi khống chế cũng có cảm giác rất thành tựu. Cho dù đi làm việc ở tổng bộ của Hắc Long Tiên Vương, gặp một số người không chênh lệch lắm, thậm chí tu vi cao hơn hắn, hắn đều cho rằng những người này nhìn vào hắn đều đầy sợ hãi, muốn né tránh ánh mắt hắn.

Không quản đối phương mạnh hơn phương diện nào, ở trong lòng hắn luôn có tự tin cùng kiêu ngạo mà người khác không có cách nào tưởng tượng.

Thời khắc này Vũ Tiêu lần nữa ngự kiếm bay đi. Trước đó trông thấy Cửu Dương vùng cấm bị hút đi hắn giật mình hoảng sợ, ngay cả tham dự cũng không dám, điều tra cũng không dám, chuyện điều tra sớm đã bị hắn quên mất tiêu, lúc này trong lòng hắn chỉ có cảnh tượng Tặc đạo nhân kia sau khi bị mình chộp lấy.

Với Vũ Tiêu xem ra, có lẽ tự mình chặn lại, tự mình cưỡi Tiên Kiếm trung phẩm này bay qua, Tặc đạo nhân kia nhìn thấy đã chân tay mềm nhũn rồi... Nghĩ đến đây, tâm tình của hắn vô cùng vui sướng, tốc độ cũng tăng nhanh không ít.

Hắn cũng không gấp, bởi vì hắn bố trí những người này chỉ là để thăm dò lộ tuyến của đối phương, cách chỗ hắn định ngăn chặn còn tới mấy vạn dặm, với tốc độ của hắn, hắn có lòng tin thoải mái cản lại đối phương...

"Hả? Đây là cái gì?" Ngay lúc Vũ Tiêu một lần nữa uy phong bát diện, tự mình cảm thấy rất tốt không nhanh không chậm chuẩn bị đi qua, trên đường lúc cách chỗ hắn định chặn lại còn có mấy ngàn dặm, trong nháy mắt hắn liền cảm nhận được một khí tức cường đại.

Tuy rằng Vũ Tiêu làm người vừa thích sĩ diện, vừa thích bắt nạt kẻ yếu, lại vừa nhát gan sợ phiền phức, nhưng vì để giả uy phong, vì có thể giẫm đạp trên đầu người khác, hắn còn là khổ công luyện tập một phen. Hơn nữa có thể đạt tới trình độ hôm nay, dù sao cũng là tu vi Kim Tiên, lực lượng bản thân khẳng định vẫn có một ít, chỉ là hắn thích tự khoa trương bản lĩnh mình rất lợi hại mà thôi.

Khoảng cách còn một đoạn ngắn, trong lúc bất chợt cảm nhận được một lực lượng nhanh chóng đi về phía trước, lộ tuyến chính là thông qua lộ tuyến này.

Không thể nào, bọn họ khoảng cách so với mình xa hơn nhiều như vậy, mặc dù mình không có xuất toàn lực, nhưng Tặc đạo nhân này cũng không thể nhanh hơn mình mới đúng!

"Vèo... Bịch... Bịch..." Đúng lúc này, không đợi Vũ Tiêu đại nhân hoàn toàn kịp phản ứng, thậm chí không đợi hắn thúc giục Tiên Kiếm hoa lệ, hắn tự cho là giá trị quý giá kia, tại một chỗ hắn bố trí nhân thủ, bố trí trận pháp ngăn chặn ở phía trước, đang dưới tình huống không có bất kỳ phản ứng nào lại trực tiếp bị phá tan.

Mà ngay khoảnh khắc va chạm đó, Vũ Tiêu kịp thấy một cây đại kỳ to lớn nhoáng lên một cái rồi biến mất, chung quanh cây đại kỳ lại lóe ra các loại trận pháp.

Đây là cái gì?

Sửng sốt một chút, lập tức Vũ Tiêu đại nhân kịp phản ứng, hiện tại không phải lúc suy nghĩ vấn đề này, không thể để cho người này chạy thoát được.

"Vèo..." Ngay lập tức, Vũ Tiêu nhanh chóng đuổi theo. Thời khắc này hắn đã hoàn toàn thúc giục pháp bảo, lòng đầy tự tin.

Tuy rằng hiện tại hắn còn có điều không nghĩ ra, bọn người kia như thế nào chạy tới trước mình nhiều như vậy, nhưng hắn cũng không lo lắng chút nào.

- Không biết sống chết! Tặc đạo nhân! Cho dù ngươi có đồng bọn, nhưng một khi ngươi đi tới địa bàn của bổn đại nhân thì chú định vận mạng của các ngươi bi ai rồi! Cho các ngươi kiến thức một chút cái gì gọi là uy thế của Tiên khí trung phẩm. "Ầm..."

Vũ Tiêu đại nhân một mặt tăng lên tốc độ, nhanh chóng vạch xéo giữa không trung định bay qua cản lại những người này, còn không quên nói, thanh âm vang dội trong phạm vi vạn dặm, biểu hiện rõ sự lớn lối, cuồng ngạo tự tin tột cùng của hắn.

Mà kiện Tiên Kiếm trung phẩm hắn vừa thúc giục, lúc sau này hắn cố ý thêm vào lập tức thoáng hiện hiệu quả tỏa sáng vạn trượng, trên Tiên Kiếm nở rộ tia sáng, hiệu quả kinh người, giống như thiên địa đại biến, vô cùng khiếp người.

- Đây là vật gì mà thanh thế lớn như vậy, nhưng uy lực... vì sao lại dở tệ như vậy, còn không biết xấu hổ kêu gào? Hắn vừa kêu lên như vậy, Ngưu Lão Nhị, Tặc đạo nhân bọn họ đều chú ý tới hắn. Chỉ là Ngưu Lão Nhị rất là không hiểu, người này đưa ra vật này làm gì.

Không biết từ đâu đột ngột hiện ra một người như vậy, tại đột nhiên la ầm lên như thế, mấu chốt là hắn vừa gọi rầm rĩ, đồng thời trên Tiên Kiếm của hắn bộc phát ra uy thế kia... Con bà nó thật giống như bày ra đại trận gì đó, nhưng Ngưu Lão Nhị đích thực không cảm nhận ra người này có chút gì lợi hại.

- Là hắn, Vũ Tiêu! Tên này chính là người quản sự mà Hỏa Nha nói ngoài 390 vạn dặm kia, hắn thống lĩnh chung quanh mấy trăm vạn dặm, nghe nói là người rất... rất đỏm dáng... Hiện tại Tặc đạo nhân đã dưỡng thành thói quen, gặp cái gì lập tức trước tiên giải thích một lần điều hắn biết. Trên đường đi mấy trăm vạn dặm, hắn đã tìm được một chút cảm giác của người dẫn đường.

- Người này là có chút tự đại, tự mình khoa trương, còn có rất nhiều những vấn đề khác, nhưng tên này nói gì cũng là Kim Tiên, mà còn có một kiện Tiên khí trung phẩm. Kim Tiên rất là phiền toái, mặc dù chỉ là hơn kém một bước, nhưng sau khi đạt tới Kim Tiên, hiểu biết thấu triệt hơn đối với lực lượng trong thiên địa... Ừm! Tóm lại Kim Tiên rất phiền toái! Tặc đạo nhân nói xong, phát hiện Nhậm Kiệt lại không có mảy may phản ứng, xét thấy đối phương dù gì cũng là Kim Tiên, Tặc đạo nhân còn là nói thêm một câu nhắc nhở.

Chỉ là sau khi muốn giải thích cặn kẽ một chút sự lợi hại của Kim Tiên, sau đó nghĩ lại, Nhậm gia chủ này không có khả năng không biết.

- À... Nghe nói vậy, Nhậm Kiệt cũng chỉ là à một tiếng, căn bản lười để ý tới tên này. Cho dù chữ "à" này, cũng chỉ là tôn trọng một chút với Tặc đạo nhân đã tận tụy vai trò người dẫn đường như vậy mà thôi.

Nếu đổi lại là một người khác, bản thân không có đạt tới Kim Tiên, cho dù đối phương là Thiên Tiên đỉnh phong, dám "a" một tiếng đáp lại như thế, nhất định Tặc đạo nhân sẽ dạy dỗ một phen cái tên không biết trời cao đất rộng đó.

Nhưng đối với Nhậm Kiệt, hiện giờ đúng là hắn một chiêu nhỏ cũng không có, trên đoạn đường qua, hắn đã chứng kiến quá nhiều chuyện thần kỳ không thể thần kỳ hơn, cùng so sánh với những chuyện đó, Nhậm Kiệt không thèm để ý, Nhậm Kiệt xem thường một Kim Tiên sơ kỳ... đúng thật không tính là đại sự gì.

- Khốn kiếp! Cũng dám làm như không thấy bổn đại nhân tồn tại, thật nghĩ là bằng vào một kiện Tiên khí hạ phẩm với tốc độ là chính, có thể nhảy vượt không gian là trốn khỏi bổn đại nhân đuổi giết hay sao? Thực đúng là si tâm vọng tưởng... Bổn đại nhân phải cho các ngươi biết lợi hại của tồn tại cường đại chân chính! Đường đường là Vũ Tiêu đại nhân nói chuyện, đám người kia lại một chút phản ứng cũng không có, điều này sao Vũ Tiêu đại nhân có thể không tức giận.

Bởi vì không cảm nhận được trong pháp bảo của đối phương có lực lượng gì cường đại lắm, ở trong mắt Vũ Tiêu đại nhân xem ra, đó chẳng qua là một kiện Tiên khí bình thường chuyên về tốc độ mà thôi. Hơn nữa lúc đối phương vận chuyển Tiên khí, không có uy thế lực lượng đặc hữu của Kim Tiên, điều này càng làm cho hắn yên tâm. Tặc đạo nhân kia cũng chỉ là Thiên Tiên đỉnh phong, một đám người như vậy giãy giụa thế nào đi nữa, làm sao có thể chạy thoát khỏi bàn tay của mình.

Không trả lời đúng không, vậy hãy để cho bọn chúng biết lợi hại! Trong nháy mắt Vũ Tiêu đại nhân dùng tiên hồn lực Kim Tiên tăng tốc kích nổ lực lượng, để linh khí thúc giục Tiên Kiếm trong nháy mắt tăng lên mấy lần hiệu quả.

Đây là chỗ lợi hại của Kim Tiên...

Đạt tới Kim Tiên, mặc dù không có biến hóa kinh khủng như Đại La Kim Tiên, nhưng cũng khác biệt một trời một vực so với Thiên Tiên; đối với Tiên khí, Tiên linh khí, thậm chí lĩnh ngộ quy tắc... vượt hơn xa Thiên Tiên. Phương thức ngưng tụ lực lượng, bạo phát lực lượng từ từ bắt đầu biến đổi, tạo thành tiên linh khí đồng dạng, pháp bảo đồng dạng, Kim Tiên thì có thể phát huy ra uy thế của nó mạnh hơn, lực sát thương lớn hơn.

Bởi vì điều này, dưới điều kiện như nhau, Thiên Tiên dù sao cũng không thể kiên trì, không thể chịu đựng bằng Kim Tiên.

"Ầm..." Trong nháy mắt tăng lên tốc độ, vừa mới toàn lực bạo phát với tốc độ này, Vũ Tiêu cảm thấy hai bên đã đến gần, lập tức hắn lại lần nữa kích nổ lực lượng, hắn nghĩ dùng khoảnh khắc tốc độ bạo tăng đó, nhất định có thể cản lại mấy người kia.

Nhưng rất nhanh hắn liền trợn tròn mắt, bởi vì chờ sau khi tốc độ của hắn bạo tăng, hắn mới phát hiện dường như tốc độ của mình còn không nhanh bằng đối phương.

Lúc này hắn mới nhận ra có điều không thích hợp, lần nữa dùng tiên hồn lực dò xét: tại sao có thể như vậy, khoảng cách giữa hai bên đã kéo ra đến hơn hai vạn dặm, nhưng dường như cảm giác lại chênh lệch không lớn... tại sao lại có loại ảo giác này?

Ảo trận, không sai! Vừa rồi khoảng cách gần nhất xông tới trong nháy mắt kia, nhất định chung quanh có ảo trận làm ảnh hưởng phán đoán của mình.

Hiểu rõ điểm này, sau đó hắn lại giật mình một cái: "Không đúng! Tốc độ của mình cũng không phải bị ảo trận làm ảnh hưởng, là thật sự cố sức vọt tới! Thế nhưng vì sao khoảng cách với đối phương còn có thể càng ngày càng xa, hắn... hắn làm sao có thể nhanh như vậy?"

Thẳng đến lúc này, Vũ Tiêu mới ý thức được vấn đề này, đáng tiếc đã chậm rồi, khoảng cách đang không ngừng kéo ra.

Càng đuổi càng xa, đả kích này nhất thời cũng khiến Vũ Tiêu khó mà chấp nhận: tại sao lại như vậy, tại sao có thể như vậy?

Chuyện này nếu truyền ra ngoài, mình đường đường là Vũ Tiêu đại nhân khống chế Tiên Kiếm trung phẩm, truy kích một đám người ngay cả Kim Tiên đều không có đạt tới, lại bị vứt bỏ phía sau ngay cả cơ hội đuổi theo cũng không có, còn sinh ra ảo giác, bị ảo trận của đối phương làm ảnh hưởng... điều này không phải sẽ trở thành chuyện chê cười lớn của thiên hạ sao...

"Thật đáng hận!" Vũ Tiêu càng nghĩ càng nổi giận, nhưng dù nổi giận bao nhiêu hắn cũng không có biện pháp gì, những chỗ ngăn chặn khác hoàn toàn không có khả năng hữu hiệu, tốc độ của đối phương quá nhanh, nhanh đến mức ngay cả hắn đều không đuổi kịp.

- A... Ngay khi khoảng cách sắp vượt ra khỏi phạm vi tiên hồn lực dò xét, Vũ Tiêu nổi giận gầm lên một tiếng. Thời khắc này hắn cũng không quan tâm để Tiên Kiếm trung phẩm kia phát ra hào quang quá mức nữa, ngực phập phồng, vô cùng khó chịu, vẻ mặt khó tin, như đưa đám, còn đau khổ hơn so với chết cha.

Tại sao, tại sao mình đường đường là Kim Tiên, lại bị dưới Kim Tiên vứt bỏ phía sau, bọn họ dùng Tiên khí lại không nhìn ra có gì đặc biệt, tại sao có thể như vậy?

Mấu chốt mình là Vũ Tiêu đại nhân, đường đường là Vũ Tiêu đại nhân, còn không phải Kim Tiên bình thường có thể so sánh, chuyện hôm nay mà đồn ra ngoài sẽ thành cái gì, không tránh được người khác chê cười... Thời khắc này Vũ Tiêu nhanh chóng xoay chuyển đầu óc, nghĩ biện pháp, tuyệt đối không thể mất dấu người này, phải nghĩ biện pháp không thể để người khác biết chuyện, không thể...

- Đáng tiếc! Nếu có thể chiếm được lệnh bài trên người hắn, thì có thể giảm bớt đi hơn hai ngàn vạn dặm. Tuy nhiên dù sao đối phương cũng là Kim Tiên, muốn giết chết chiếm được lệnh bài của hắn cũng không có khả năng lắm! Lúc này, Tặc đạo nhân đồng dạng nhìn Vũ Tiêu đã hoàn toàn bị bỏ lại phía sau không thấy bóng dáng, nhìn Tiên Kiếm trung phẩm vô cùng khoa trương kia ảm đạm mất đi ánh sáng, đột nhiên Tặc đạo nhân nghĩ tới điều gì, vỗ ót nói có vẻ tiếc nuối.

- Nói chuyện đã rồi! Nói rõ xem, rốt cuộc là chuyện gì? Những gì khác hiện tại Nhậm Kiệt sẽ bỏ qua, nhưng một câu nói của Tặc đạo nhân có thể giảm bớt đi hơn hai ngàn vạn dặm hắn lại nghe rõ ràng.

Ở thơi điêm không có biện pháp xé không gian vượt qua, cho dù đối với tốc độ của hắn còn nhanh hơn so với Kim Tiên mà nói, đại thế giới vô cùng mênh mông, cũng quá mức khổng lồ, muốn nhảy vực cũng là một sự kiện vô cùng đau khổ.

Nếu như không phải thời gian cấp bách, đối với bọn hắn mà nói, không nhanh không chậm hao phí 10 năm 20 năm, cũng không có gì khác biệt so với người bình thường hao phí mấy phút thời gian, nhưng bây giờ Nhậm Kiệt lại muốn tranh thủ mỗi một phút mỗi một giây, tranh đoạt từng giây chạy đi, đột nhiên nghe nói có thể giảm bớt đi hơn hai ngàn vạn dặm, đương nhiên hấp dẫn chú ý của hắn.

Tuy rằng nghe không hiểu cái gì gọi là nói chuyện đã rồi, nhưng Tặc đạo nhân vẫn có thể hiểu ý nghĩa đại khái.

Tặc đạo nhân vội giải thích: - Chuyện này đạo gia cũng mới vừa nghĩ tới! Mặc dù hiện tại đại thế giới Táng Tiên gần như sụp đổ, không ngừng xuất hiện các loại tình huống hủy diệt, không gian không ổn định... nhưng trong thế giới rộng lớn này luôn có một số khu vực tương đối ổn định. Ở trong khu vực Hắc Long Tiên Vương nắm trong tay, cũng có một vài chỗ tương đối ổn định như vậy, trong đó có mấy địa phương còn có thể có thông đạo không gian ổn định, trong đó có một cái ở ngay trên đường chúng ta đi tới Đông Vực, cách nơi này không tới 500 vạn dặm!

- Thông đạo này được người của Hắc Long Tiên Vương nắm giữ, để hắn có thể khống chế hai khu vực này tốt hơn. Địa phương có thể có thông đạo không gian nối thông nhau, chính là nắm giữ tốt nhất cũng là ít bị phá hỏng nhất: địa phương đó là một trong những chỗ được Hắc Long Tiên Vương coi trọng. Người bình thường rất khó sử dụng thông đạo không gian này, cho nên trước đây ta không nghĩ tới mượn thế lực Hắc Long Tiên Vương bên kia, dù sao chúng ta đi qua cũng sẽ bị đuổi giết. Vừa rồi chỉ là ta đột nhiên nghĩ đến, nếu như có thể chiếm được một tấm lệnh bài cấp bậc của Vũ Tiêu này, dưới tình huống không có chờ bọn hắn kịp phản ứng, mạnh mẽ đi tới, dù sao, nên đắc tội cũng đều đắc tội, chúng ta cũng không sợ làm lớn chuyện...

Tặc đạo nhân xem như đã nhìn ra, Nhậm gia chủ này lá gan rất lớn tuyệt đối hơn xa hắn, làm việc kinh người, lại ngay cả hắn đều có thể bị hù dọa, cho nên hắn mới dám nói ra loại đề nghị mà người khác vừa nghe tới lập tức bác bỏ này.

Sau khi nói xong, Tặc đạo nhân bất đắc dĩ nhún nhún vai nói: - Phỏng chừng ngươi cũng không sợ gì, nhưng Kim Tiên đích xác phiền toái. Hơn nữa người này cũng có Tiên khí, mà ta còn biết một địa phương khác, dù sao cũng là khu vực ổn định, cho dù không có thông đạo không gian, chúng ta cũng có thể tiết kiệm mấy trăm vạn dặm đường so với người bình thường...

- Lần sau nói sớm một chút, những vấn đề khác không cần ngươi suy tính cùng lo lắng! "Bùng... Ầm..." Ngay tức thì, Nhậm Kiệt nhanh chóng vận chuyển lực lượng, mạnh mẽ khống chế tốc độ dưới trạng thái cao nhất trợ giúp thúc giục trận pháp ở chung quanh, mạnh mẽ dừng lại Cửu Cửu Âm Dương Trấn Thần Kỳ... việc dừng lại đột ngột này, tạo thành không gian chung quanh nổ "bùng" một tiếng, sau đó "ầm ầm" sụp đổ.

Mà ngay sau đó, Nhậm Kiệt khống chế Cửu Cửu Âm Dương Trấn Thần Kỳ trực tiếp quay ngược trở lại, chạy về hướng Vũ Tiêu kia.

- Ta đã biết ngay sẽ như vậy... Tặc đạo nhân lẩm bẩm, sắc mặt đã có chút chết lặng...

"Không sai! Đã nói tên Tặc đạo nhân kia giảo hoạt, sử dụng liều mạng thiêu đốt thọ nguyên, lực lượng bản mạng mới trợ giúp trốn thoát bổn đại nhân đuổi giết..."

- Hừ! Không chỉ là nói, hắn rất có khả năng là làm như vậy, nếu không chỉ bằng vào hắn, làm sao có thể trốn thoát khỏi bổn đại nhân đuổi giết!

"Ừm! Không sai, đúng là như vậy! Nhất định là bọn họ dùng bí pháp gì đó, trong nháy mắt làm ra chuyện hy sinh gì đó mới đổi lấy tăng tốc trong khoảng thời gian ngắn như thế, chuyện này mình phải thông tri lên trên, để bên trên tiếp tục tiễu trừ, mình cũng hao phí phần lớn lực lượng vì chúng, đợi bên trên đến tiễu trừ, mình cũng có công lao nhất định rồi!"


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui