Tà Thiếu Dược Vương

- Đây là đại thế giới của các người sao, linh khí quá mỏng, cảm giác không giống bị hủy diệt, tựa như là bị hút hết vậy? Lúc này ở trên Đông Hoang, trong trận pháp Cửu Cửu Âm Dương Trấn Thần Kỳ, đám người Kỳ Lân Tiên Vương đã tỉnh lại, hiện tại Kỳ Lân Tiên Vương đang nhìn bên ngoài.

- Không chỉ là bị hút hết, quả thật như bị cướp sạch, chỗ này quá cằn cỗi, không bằng chỗ chúng ta lúc sụp đổ. Ngươi nhìn chỗ kia, nhìn linh khí đó, xem thử trong mấy chục vạn dặm không có thứ gì tốt, trên trăm vạn dặm thì có mấy chỗ di tích giấu chút thứ tốt. Hắc Long Tiên Vương cũng không nhịn được lên tiếng, chỉ là tính hắn rất thẳng thắn, sẽ không uyển chuyển như Kỳ Lân Tiên Vương.

Nhưng lúc này cũng cho thấy lực tiên hồn Tiên Vương hùng mạnh của hắn, tra xét trăm vạn như chơi. Hơn nữa trong trăm vạn dặm này ẩn giấu di tích, động phủ, tiểu thế giới, hắn đều thoải mái tra xét được.

Đây là Tiên Vương, lực tiên hồn mạnh mẽ của bọn họ, ngay cả không gian mênh mông cũng có thể lập tức tra xét được, trăm vạn dặm trong đại thế giới cũng như chơi, hơn nữa còn xa mới đến cực hạn.

Hiện tại bọn họ cũng đều khôi phục, từ đại thế giới Táng Tiên sang đại thế giới này, nhìn thế giới bao la mà kỳ lạ như thế, bọn họ cũng kỳ quái.

- Nói tới chuyện này thì có chút lịch sử, mọi nguyên nhân đều vì một người... Tuy rằng bọn họ muốn ngăn cản Hoàng triều thượng cổ hủy diệt đại thế giới Táng Tiên mà đi theo Nhậm Kiệt đến đây, nhưng trong thời gian ngắn bọn họ không thể trở về, nhìn mọi người đã tỉnh, Nhậm Kiệt bắt đầu giới thiệu tình hình.

Tuy rằng đại thế giới Táng Tiên bởi vì Duy Nhất Chân Thánh và Hoàng triều thượng cổ, Nghịch Thiên Thất Đại Thánh mà trở thành chiến trường, nhưng các Tiên Vương đứng ở đỉnh cao đại thế giới Táng Tiên lại không rõ là chuyện gì.

Đến khi nghe Nhậm Kiệt nói xong đại thế giới phân tranh, bọn họ đều cảm khái, bởi vì trong đại thế giới này có thể sinh ra nhiều Bán Thánh như thế, nội tình vượt xa đại thế giới Táng Tiên.

Đương nhiên, nghe những hành động của Hoàng triều thượng cổ đối với đại thế giới Táng Tiên, bọn họ cũng rất giận dữ, nhưng trước mắt có giận thì cũng không làm được gì.

- Chỗ kết nối giữa đại thế giới Táng Tiên và Đông Hoang Thần Giáo đã cắt đứt, cuối cùng Tặc đạo nhân... Nói đến Tặc đạo nhân, Nhậm Kiệt không khỏi ngừng một chút. Cùng Ngưu Lão Nhị vào đại thế giới Táng Tiên, sau đó gặp Tặc đạo nhân, cùng nhau bay đi mấy năm, tuy rằng Tặc đạo nhân đủ loại tật xấu, nhưng cũng thành bạn. Cuối cùng hắn lựa chọn, cùng với phương thức biến mất, làm Nhậm Kiệt khó mà quên được.

Dừng một lúc, Nhậm Kiệt mói nói: - Cuối cùng hắn dùng cách của mình, bảo vệ các người đi đại thế giới Táng Tiên, tin rằng trước mắt đại thế giới Táng Tiên không có vấn đề. Chỉ là hai đại thế giới hoàn toàn tách ra, nhất là đại thế giới Táng Tiên có thể tiến vào trạng thái khép kín, cho nên trong thời gian ngắn mọi người không cần nghĩ tới việc trở về. Nếu đến đại thế giới này, nên đối mặt thì đối mặt, hiện tại bổn gia chủ bắt đầu tôi luyện thủ hạ, chuẩn bị nghĩ cách thả ra Nghịch Thiên Thất Đại Thánh, sau đó nghênh đón đại chiến với Hoàng triều thượng cổ....

- Nếu có thể, hy vọng chúng ta sẽ tiếp tục hợp tác. Đương nhiên, quy củ của bổn gia chủ vẫn không thay đổi. Nói rồi, ánh mắt Nhậm Kiệt quét qua mọi người, chờ đợi bọn họ trả lời.

Nếu là người khác, đối mặt với ba vị Tiên Vương, còn là lúc này, hoặc là nghĩ hết cách, hoặc là đưa ra đủ loại hứa hẹn, tóm lại chỉ có một mục đích, chỉ cần giữ lại ba vị Tiên Vương là được.

Nhưng Nhậm Kiệt vẫn bình thường, nói xong, hắn cũng hy vọng ba vị Tiên Vương ở lại, nhưng hắn sẽ không thay đổi gì, bọn họ muốn ở lại thì phải tiếp tục dung nhập vào đoàn đội, nghe theo hắn.

Ngay cả Nhậm Thiên Hành, nghe Nhậm Kiệt nói thẳng như vậy, trong lòng cũng co rút, mơ hồ lo lắng.

Dù sao ba người này không phải bình thường, đều là cấp là Tiên Vương, lúc trước ở đại thế giới Táng Tiên là vì tình huống khẩn cấp đặc thù cò được, nhưng bây giờ muốn bọn họ tiếp tục đoàn kết nghe theo Nhậm Kiệt, vậy thì... khó mà nói được.

Dựa vào thực lực của bọn họ, đừng nói ở đại thế giới, ngay cả đi Tiên giới thì cũng là cường giả một phương.

Nghe thế, Kỳ Lân Tiên Vương cười nói: - Chuyện này không cần ngươi nói, chúng ta biết chuyện còn xa mới kết thúc, trong lòng chúng ta biết rõ nên làm thế nào, không cần ngươi cố kỵ gì.

- Còn tưởng ngươi muốn nói gì chứ, không phải sợ chúng ta không nghe theo ngươi chỉ huy thôi sao. Nếu thật không có chuyện, ngươi cho rằng Tiên Vương sẽ nghe theo ngươi, hiện tại kẻ địch còn chưa xử lý xong, cứ theo ngươi nói. Mọi người đồng lòng đối địch, vậy còn không đơn giản, có gì ngươi cứ nói thẳng đi. Hắc Long Tiên Vương tính tình thẳng thắng, phất tay bảo Nhậm Kiệt đừng nói nhảm nữa.

Phượng Hoàng Tiên Vương cũng gật đầu: - Ngươi quen thuộc đại thế giới này, hơn nữa chúng ta khó mà nghe theo nhau. Nếu ngươi có thể tập trung chúng ta lại, mọi chuyện còn chưa xong, nào có lý không tiếp tục.

Dù biết không có vấn đề, nhưng đợi ba người nói ra, Nhậm Thiên Hành mới thả lỏng được.

Hiện tại hắn cảm thấy càng có thành tựu hơn lúc mình tung hoành thiên hạ, con mình dẫn dắt gia tộc đến mức có thể tấn công đại giáo vô thượng, có thể xuyên qua hai đại thế giới cứu mình ra, có thể làm ba vị Tiên Vương sinh linh hỗn độn đại thế giới Táng Tiên cũng phải nghe lời, tuyệt đối đã vượt qua mình.

Còn chuyện gì vui vẻ như con giỏi hơn cha, vào lúc này, hắn không nói câu nào, lẳng lặng mà xem.

- Sảng khoái, bổn gia chủ thích như thế. Hoàng triều thượng cổ bắt đầu phạt thiên, chinh chiến Tiên giới, tình huống cụ thể không rõ. Nhưng chúng ta cố gắng tăng lcự lượng, ta điều dưỡng thương thế cho các vị, về phần nghĩ cách để các vị tiến thêm một bước, ta có cách nhưng cần chờ một chút, bởi vì ta cần linh khí đủ mạnh....

Vốn ba vị Tiên Vương đều nhìn Nhậm Kiệt, nghe hắn nói, nhưng bỗng sửng sốt, như dây đàn bị kéo, nháy mắt lực tiên hồn cũng vận chuyển cao tốc. Trong đầu vang vọng những lời Nhậm Kiệt nói, tiến thêm một bước, tiến thêm một bước.

Kỳ Lân Tiên Vương không thể tin nổi, không nghe nhầm chứ, tiến thêm một bước?

Nói chơi, bọn họ đã đồng ý, hắn không cần thiết phải nói những lời này để dụ dỗ, chuyện này... có mục đích gì, nhưng hắn nói... không phải hiểu lầm chứ?

- Ngừng... Ngừng... Ngươi ngừng trước, Tiên Vương hỏi ngươi, ngươi vừa nói tiến thêm một bước là ý gì, ngươi giải thích trước rồi nói cái khác? Hắc Long Tiên Vương cũng chấn động, nhưng hắn không như 2 người kia, liền trực tiếp cắt lời hỏi rõ Nhậm Kiệt.

Nhậm Thiên Hành cũng cả kinh, bởi vì bọn họ đều nghe theo, Nhậm Kiệt không cần phải nói thế.

Lời này nói với người khác còn được, chỉ là hứa hẹn, sau này có thể giúp đối phương tăng lên thế này thế nọ. Nhưng hiện tại trước mặt hắn là ba vị Tiên Vương, đã đạt đến Đại La Kim Tiên đỉnh phong, bọn họ tiến thêm một bước, vậy sẽ thành....

- Các người không nghe nhầm, bổn gia chủ cũng không nói nhầm, các người tiến thêm một bước sẽ thành Bán Thánh. Hiện tại bổn gia chủ không dám xác định trăm phần trăm có thể giúp các người đạt đến, nhưng ít ra cũng chỉ ra con đường cho các người. Thực tế mục đích tiếp theo của ta là muốn hoàn thành lời hứa với huynh đệ Tề Thiên, thả Nghịch Thiên Thất Đại Thánh ra. Bảy người này đều đạt đến Bán Thánh từ mấy vạn năm trước, Tề Thiên càng là hạng nhân vật thông hiểu thiên địa, bọn họ cần gì thì ta sẽ nói cho các người, mà bên ta cũng có cách giúp các người... Nhậm Kiệt tự nhiên hiểu bọn họ nghĩ gì, cũng biết nó có ý nghĩa gì với bọn họ.

Ở đại thế giới Táng Tiên, bọn họ gần như mất đi cơ hội tiến thêm một bước, nhưng ở đại thế giới thì khác.

Trước không nói đại thế giới còn có Tiên giới, cho dù không có Tiên giới, Nhậm Kiệt còn có các huynh đệ Tề Thiên, Thánh nhân luận đạo, cho nên Nhậm Kiệt có thể bình thản nói với bọn họ, Nhậm Kiệt hắn có thể cho bọn họ hy vọng này.

Điều này làm ba vị Tiên Vương, ngay cả Nhậm Thiên Hành cũng bị rung động quá lớn, thật lâu không thể bình tĩnh được.

Quá bất ngờ, tựa như nói với cụ già trăm tuổi thế tục, cho hắn có cơ hội sống đến ngàn tuổi, trăm tuổi chỉ mới là bắt đầu. Mà đối với Tiên Vương, lực hấp dẫn của Bán Thánh càng gấp ngàn vạn lần.

- Thật không ngờ, sẽ có ngày như vậy.

- Cơ hội, dù chỉ là cơ hội cũng được, năm tháng dài dòng, cuộc sống không có hy vọng thật là quá khó chịu.

- Ha ha.... Sảng khoái, bây giờ mới phát hiện, thì ra không phải đi theo người khác liền thành thụ hạ của người ta, liền có cảm giác đè nén, đi theo tiểu tử ngươi lại quá sảng khoái. Gia chủ ngươi quá lợi hại, khó trách bọn họ đều nghe theo lời ngươi.

Mấy người Kỳ Lân Tiên Vương đều vô cùng kích động, hồi lâu mới bình tĩnh lại.

Nhậm Kiệt chờ bọn họ ổn định lại, mói nói tiếp: - Mặc kệ mạnh cỡ nào, cao bao nhiêu, nếu không có theo đuổi liền không còn hy vọng, cuộc sống sẽ như vũng nước đọng, cuộc sống của ta vĩnh viễn sẽ không buồn chán như thế. Được rồi, đây là chuyện về sau, hiện tại nói chuyện phải làm ngay. Ta đã hạ lệnh bên Nhậm gia công kích 3 đại giáo vô thượng, tuyệt đối là chuyện rất quá sức. Nhưng không làm vậy, sẽ không còn cơ hội nữa, ta giao một nhóm dược phẩm cho các người...

Nói rồi, Nhậm Kiệt lấy ra dược phẩm, chia cho Nhậm Thiên Hành, mấy người Phượng Hoàng Tiên Vương.

- Có một phần là các người giữ lại dùng, nhưng cũng không nhiều, dù sao trong tay chúng ta không có nhiều thứ tốt, sau này cần nghĩ hết cách cướp lấy thứ tốt, điểm này ta nói với mọi người. Phần lớn còn lại cần các người đưa cho người Nhậm gia, người Nhậm gia ta cần trải qua chiến đấu tôi luyện, nhưng không thể tránh khỏi bất ngờ, những chuyện khác có thể cố gắng tránh né, chuyện này phải dựa vào mọi người.

Nhậm Kiệt nói rồi, nhìn sang Nhậm Thiên Hành: - Lão cha, ngài dẫn Hình Vẫn Tiên Vương chạy tới chiến trường Hải Thần Giáo và Tàn Hồn, các người xem lúc mấu chốt, cố gắng không nhúng tay, có thể âm thầm chỉ điểm bọn họ tăng lên trong chiến đấu là tốt nhất. Hơn nữa căn cứ bố trí chiến lược bên Nhậm gia truyền về, Cổ Tiểu Bảo sẽ dẫn Nhậm Tinh đi đến đó.

Nhậm Tinh, vừa nghe nhắc tới Nhậm Tinh, Hình Vẫn Tiên Vương vẫn không quan tâm chuyện gì liền lập tức áp sát, nhìn chằm chằm Nhậm Kiệt, trong mắt tràn ngập chờ đợi, tựa như thể xác lập tức có lại linh hồn.

Nhậm Kiệt cùng mọi người cũng đã quen, Nhậm Thiên Hành nói một tiếng, âm thầm trao đổi mấy câu xác định, liền dẫn Hình Vẫn Tiên Vương rời đi.

- Kỳ Lân Tiên Vương, Phượng Hoàng Tiên Vương, hai vị đi Đan Tiên Giáo một chuyến, cũng làm chuyện như thế, cố gắng đừng lộ mặt, âm thầm giúp người Nhậm gia, bao gồm cung cấp dược phẩm, chỉ điểm một chút. Tóm lại, phải để bọn họ trải qua đủ tôi luyện, lại không thể để tổn thất quá lớn. Lúc này, trong lòng Nhậm Kiệt thích nhất là đây, lão cha cộng thêm bốn đại Tiên Vương nghe theo mình điều khiển, chính vì có bọn họ, Nhậm Kiệt mới làm việc mà trong mắt người khác là quá điên cuồng.

Nhậm Kiệt trực tiếp nói vị trí Đan Tiên Giáo cho bọn họ, đến trình độ này, không cần lo bọn họ không tìm được, Nhậm Kiệt cũng giới thiệu tình hình nhân viên Nhậm gia một phen.

- Chúng ta cũng đi thôi. Kỳ Lân Tiên Vương cùng Phượng Hoàng Tiên Vương rời đi, Nhậm Kiệt quay sang gọi Hắc Long Tiên Vương, cất bước trực tiếp xé rách không gian, ầm ầm đi qua.

So với đại thế giới Táng Tiên, đại thế giới không bị sụp đổ tận thế, phần lớn lực lượng bị cắt sang Tiên giới, không gian nơi này quá yếu ớt đối với hạng người như Nhậm Kiệt và Hắc Long Tiên Vương.

Thậm chí không cần thi triển pháp bảo, chỉ dựa vào thân thể đã có thể trực tiếp mở ra đường hầm không gian, nháy mắt đi xuyên qua.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui