Tà Thiếu Dược Vương

Đừng xem Thiên Châu không nhận kiểm tra hay làm việc gì trong giáo, lúc bình thường cũng lười đi làm những chuyện lục đục với nhau, đó là vì ở trong mắt nàng hết thảy đều không thực tế bằng lực lượng, ở trước mặt lực lượng cường đại toàn bộ âm mưu quỷ kế đều là cặn bả.

Cho nên nàng lười đi làm những chuyện đó, lười phí tinh lực vào những chuyện đó, nhưng điều này cũng không đại biểu trí tuệ của nàng không bằng người khác, ngược lại xem ra còn thấu triệt hơn so với người khác, hơn nữa nàng cũng dám to gan nói thẳng ra ý nghĩ, nói thẳng ra mục tiêu của mình.

Đan Tuyền trước nay luôn do dự, nếu không phải đầu đề câu chuyện rất nhanh huyên náo như vừa rồi, nếu không phải chuyện đã đến nước này, hắn thật không nghĩ như thế. Giờ này vừa mới nói ra một chút, lộ ra một chút đầu mối, đột nhiên bị Thiên Châu nói toạt ra, mọi người đều nhìn về phía hắn, trong lòng hắn cũng run lên.

Lập tức Đan Tuyền đưa mắt cẩn thận nhìn về phía mọi người, thấy ánh mắt của mọi người, lập tức hắn đột nhiên nghĩ tới tình hình bây giờ, ngay cả Tiên giới đều không liên lạc được, Tiên giới đều có xu hướng sụp đổ, hơn nữa gặp phải thời điểm tồn vong sống chết này, nếu như còn do dự đúng là sẽ xảy ra chuyện lớn.

Không quản nhiều như vậy, chỉ cần cuối cùng có thể bắt được nha đầu Đan Diệu bất hiếu không vâng lời kia, có nàng, hoàn toàn giao nàng cho Tiên đế luyện hóa, thì tin tưởng cho dù Tiên giới có người muốn truy cứu chuyện này cũng không làm gì được mình.

Trong lòng nhanh chóng suy nghĩ, trầm ngâm một hồi lâu cuối cùng Đan Tuyền mở miệng:

- Cũng không ngại nói với chư vị: kho báu Tiên giới cần huyết mạch trực hệ, thủ pháp đặc biệt, cùng bảo vật truyền thừa của bảy đại giáo vô thượng mới có thể mở ra. Hiện tại Đông Hoang Thần Giáo biến mất, không biết cái này có thể bị thủ tiêu hay không? Còn Hải Thần Giáo bên kia không cần suy nghĩ, bọn họ khẳng định sẽ không hợp tác với chúng ta. Bất quá bởi vì một cơ duyên đặc thù, Đan Tiên Giáo ta liên lạc với Tiên giới, biết một số chuyện người khác không biết, Tiên giới sở dĩ lưu lại kho báu, chính là dự phòng lúc có chuyện gì đó ảnh hưởng tới thống trị đại giáo vô thượng có thể linh động mở ra. Mà trên thực tế kho báu Tiên giới chia làm ba tầng: tầng thứ nhất chính là phải dùng tới huyết mạch của bảy đại giáo vô thượng; tầng thứ hai cần thủ pháp đặc biệt, tầng thứ ba cần dùng bảo vật truyền thừa...

- Không nói gì khác, bởi vì nguyên nhân đặc thù, trong Đan Tiên Giáo ta đang giam giữ một số người có huyết mạch trực hệ của Đông Hoang Thần Giáo cùng Hải Thần Giáo, cộng thêm năm nhà chúng ta, ít nhất có cơ hội mở ra tầng thứ nhất; về phần tầng thứ hai và tầng thứ ba, cũng có biện pháp. Tóm lại, chỉ cần chúng ta đồng lòng hợp lực, khẳng định có thể cùng nhau vượt qua cửa ải khó khăn, cùng chiếm được kho báu Tiên giới để đại giáo vô thượng chúng ta lại lần nữa nắm trong tay hết thảy tu luyện giới! Đan Tuyền tận lực, cố gắng uyển chuyển nói ra sự tình, sau khi nói xong còn cẩn thận chú ý xem phản ứng của mọi người.

"Cái gì?" Mà vừa nghe hắn nói lời này, tất cả mọi người đều đồng thời sửng sốt.

- Hừ... A... Hừ... Hoa Cảnh phát ra tiếng cười kèm theo tiếng hừ lạnh lùng.

Thiên Châu ngược lại cũng không cảm thấy bất ngờ, tiếp tục nhìn vào Đan Tuyền, chờ hắn nói câu sau.

Mà Lý Vạn Pháp cùng Thanh Long thì lập tức ngây ngẩn cả người, nhưng bọn họ cũng mau chóng phản ứng: "Con bà nó! Đan Tuyền này nói hiện giờ hắn giam giữ người có huyết mạch trực hệ của Đông Hoang Thần Giáo và Hải Thần Giáo, trên thế giới này ở đâu có chuyện trùng hợp như vậy, huống chi có được huyết mạch trực hệ đều là nhân vật trọng yếu trong các đại giáo.

Thời khắc này bọn họ đều đã rất rõ ràng, hiển nhiên Đan Tuyền và Đan Tiên Giáo đã sớm có kế hoạch từ trước, chỉ sợ kế hoạch lúc ban đầu của họ là định qua mặt tất cả, một mình mở ra kho báu Tiên giới. Nói như vậy, rất có khả năng bọn họ còn nắm trong tay người có huyết mạch trực hệ của những đại giáo vô thượng khác, thậm chí cũng đang nghĩ biện pháp âm thầm chiếm được pháp quyết đặc thù của những người đi vào kia. Về phần bảo vật truyền thừa, cái này phỏng chừng bọn họ không có biện pháp gì, nhưng dù vậy... nghĩ đến đây Lý Vạn Pháp cùng Thanh Long cũng đều nổi giận.

- Con bà nó! Đan Tiên Giáo ngươi còn có mặt mũi hay không, không ngờ đã sớm có ý định tính kế mọi người! Con bà nó! Đúng là thứ không ra gì! Lý Vạn Pháp tức giận mắng.

- Nói mau! Có phải trong đó có truyền nhân trực hệ của Yêu Thần Giáo ta bị các ngươi bắt giữ hay không? Thanh Long trừng mắt quát. Nghĩ tới gần đây huyết mạch Yêu Thần Giáo mỏng manh, thế lực từ từ giảm yếu liền lập tức không nhịn được phẫn nộ.

"Con bà nó! Hiện tại hắn nói như vậy, thì trước kia hắn làm chuyện bẩn thỉu gì làm sao biết được!"

"Đan Tuyền tính kế này quả thực độc ác, kho báu Tiên giới hắn cũng dám nghĩ tới, hơn nữa hiển nhiên làm chuẩn bị từ lâu, bất quá bây giờ ngược lại phải tiện nghi cho mọi người!" - Hừ! Bởi vì vừa rồi Đan Tuyền giải vây, hơn nữa đối với Hoa Cảnh mà nói, Đan Tuyền làm ra hành vi âm độc như vậy, hắn cũng không cảm thấy có gì, cho nên hắn chỉ hừ lạnh một tiếng rồi cũng không nói gì.

Thiên Châu thì lạnh lùng nhìn, hiện tại nàng chỉ cần kết quả, không quản tới chuyện gì khác. Lý Vạn Pháp cùng Thanh Long thì so ra kích động hơn, một là bọn họ không có bị Nhậm gia đả kích, không có bị dồn vào đường cụt, không có cảm nhận qua loại kinh khủng đó, trước mắt bọn họ cảm thấy còn không lớn, cộng thêm tính tình của hai người bọn họ, cho nên bọn họ liền lập tức phẫn nộ.

Cuối cùng Đan Tuyền lựa chọn nói ra, tim cũng đập loạn, thời khắc này quả nhiên thấy bị đối phương nhắc tới chuyện này, hắn cũng rất là bất đắc dĩ, tuy nhiên lúc này ngược lại hắn cũng rất lưu manh.

- Ở vào thời điểm này, bổn giáo chủ cũng không nói gì nhiều, chúng ta bây giờ còn thiếu một chút huyết mạch của Kiếm Tiên Giáo, những thứ khác thật ra đều có, cái này mọi người không cần lo lắng, bọn họ đều rất tốt. Nắm một đại giáo vô thượng mà không có quyết định của mình, không có một chút động tác đặc thù sao được?! Hiện tại bổn giáo chủ vì mọi người chịu nói ra chuyện này, người của các vị sau này bổn giáo chủ sẽ phái người giao lại cho các vị, chỉ hy vọng chúng ta có thể đoàn kết với nhau, chung sức mở ra kho báu Tiên giới! Đến lúc này, phủ nhận cũng là sỉ nhục đối với chỉ số thông minh của mình, cho nên Đan Tuyền trực tiếp thừa nhận vô cùng thống khoái.

Hắn vừa thừa nhận chuyện này, Lý Vạn Pháp cùng Thanh Long càng thêm phẫn nộ, mắng lên, hiện trường lập tức hỗn loạn cả lên.

Thời khắc này Đan Tuyền không lên tiếng, để bọn họ tùy ý mắng chửi, dù sao hiện tại mọi người đều không ở đây, bọn họ muốn động thủ cũng không có khả năng.

- Mắng đủ rồi thì trước tiên nói về chính sự: tai họa đến nơi, không quản cuối cùng nghĩ thế nào, không có thực lực chỉ phải để mặc cho người làm thịt! Mở ra tầng thứ nhất còn chưa đủ, cần mở ra tầng thứ hai mới được. Giờ này những tiên khí của Tiên giới kia đang bị người dẫn động nắm trong tay, Nhậm Kiệt một mực không có xuất hiện, rất có thể là hắn đang làm chuyện này... Hợp tác cùng nhau, không hợp tác chúng ta tới làm gì! Chờ Thanh Long và Lý Vạn Pháp mắng chửi một hồi, Thiên Châu mới lên tiếng, phong cách trước sau như một, trực tiếp biểu lộ ý đồ sáng như kiếm, đơn giản trực tiếp, sáng tỏ, trước sau sắc bén như một.

Lời nói của Thiên Châu cũng có uy lực như kiếm của nàng, Thanh Long và Lý Vạn Pháp tuy rằng trong lòng phẫn nộ, nhưng vừa rồi mắng chửi một hồi, đồng thời Thiên Châu nói thẳng ra như thế, bọn họ cũng không khỏi không dừng lại suy tính.

- Chuyện dù sao cũng phải phân ra nặng nhẹ, nhiều năm qua các ngươi còn từng liên thủ áp chế Tàn Hồn ta, đả kích Tàn Hồn ta, nhưng vào thời điểm này bổn giáo chủ cũng không kể hiềm khích lúc trước cùng chung sức với mọi người cùng nhau nghênh địch! Ta rất ủng hộ Đan Tuyền giáo chủ cùng Thiên Châu giáo chủ, hai người các ngươi không muốn tham gia thì cứ nói một tiếng? Hoa Cảnh vừa mới bị thương, thời khắc này tìm được chiến tuyến, tìm được cơ hội cũng không quên phản kích một chút.

Tuy rằng Lý Vạn Pháp, Thanh Long đã phẫn nộ sắp bùng nổ, không ủng hộ đối với quan điểm cùng thuyết pháp của họ, nhưng chuyện đến nước này, cuối cùng bọn họ cũng chỉ phải gật đầu tham gia. Bởi vì dù sao từ trong lời nói của Đan Tuyền có thể hiểu được: nếu như Thiên Châu cũng ủng hộ, cho dù không có hai người bọn họ cũng có huyết mạch trực hệ của hai người trong giáo bọn họ, dĩ nhiên, nếu không có bọn họ tham gia, chỉ sợ tầng thứ hai cũng khó có thể mở ra.

Tuy nhiên từ suy tính lợi ích chỉnh thể, bọn họ cũng biết ở vào thời điểm này, mở ra kho báu Tiên giới sẽ mang đến rất nhiều chỗ tốt, điều đó sẽ giúp đại giáo vô thượng tăng trưởng theo hình thức bạo phát. Nên biết thời điểm đại chiến cùng Hoàng triều thượng cổ vạn năm trước, trong đại giáo vô thượng cường đại cỡ nào đều có, nghe nói một vài đại giáo vô thượng vốn trước đó ẩn giấu một số lão tổ tông, lão quái vật thậm chí một số thần thú chiếm được Tiên giới duy trì, cao nhất từng có nhân vật đạt tới trình độ Đại La Kim Tiên, thậm chí từng xuất hiện Tiên Vương, phối hợp với đại quân Tiên giới cùng chung sức chém giết đại quân Hoàng triều thượng cổ.

Chỉ là sau đại chiến, Tiên giới rút toàn bộ trên Pháp Thần Cảnh lên Tiên giới, từ đó về sau mặc dù đại giáo vô thượng ở tu luyện giới vẫn như cũ giữ thế cường đại tuyệt đối, nhưng khó mà cường đại bằng vạn năm trước.

Ai không muốn khôi phục vinh quang ngày đó, nhất là ở vào thời điểm này. Dĩ nhiên, bọn họ cũng chỉ vào Đan Tuyền, bảo hắn lập tức thả người.

- Yên tâm, yên tâm, cái này lúc chúng ta gặp mặt ta sẽ giao trả người cho các ngươi, trước kia mọi người không có đạt thành chung nhận thức, không có xuất hiện chuyện loại này. Bổn giáo chủ cũng là dự phòng vạn nhất xảy ra chuyện mà thôi... Các vị nghĩ xem: như tình huống của Đông Hoang Thần Giáo hiện tại, nếu không phải bổn giáo chủ trước thời gian chuẩn bị lưu lại một số huyết mạch giúp bọn hắn, nói không chừng huyết mạch của Đông Hoang Thần Giáo cũng hoàn toàn biến mất rồi, thì kho báu Tiên giới sẽ hoàn toàn không mở ra được! Đan Tuyền vừa nghe nói, cuối cùng bởi vì lời nói của Thiên Châu đã ổn định sự việc, nên cũng không để ý tới những thứ khác, cười thuận miệng đáp lời, đáp ứng yêu cầu của Lý Vạn Pháp cùng Thanh Long, trong lòng thì cân nhắc một số chuyện khác.

------------------------

"Ầm..." Bất chợt không gian chấn động, lóe lên một đạo sấm chớp bùm bùm, sau đó trên không trung hiện ra một con cự long không ngừng uốn lượn trong mây, như ẩn như hiện.

"Grào... Grào..." - A... Bay a, quá mức nghiện, mau mau... Mà lúc này trên lưng con Lôi Long to lớn, Đan Diệu mặc một thân trang phục oai hùng tư thế hiên ngang đang vui vẻ kêu to, thúc giục Lôi Long nhanh chóng bay lên, cảm thụ loại cảm giác cực nhanh kia.

Tuy rằng lực lượng của Đan Diệu hiện tại cũng không yếu, nhưng so sánh với Lôi Long, thì đúng là giống như người phàm thế tục cưỡi trên lưng cự thú phi hành, loại tốc độ bay nhanh như điện chớp, cảm giác cực nhanh đó còn là vô cùng kích thích.

Huống chi Lôi Long mặc dù là khí linh, nhưng ngưng tụ cho tới trình độ như hiện tại đã vượt qua thần thú bình thường, thân thể do hạch tâm sấm sét ngưng tụ hình thành càng không tầm thường, một khi bay lên vô cùng uy thế. Chính bởi vì vừa rồi nhìn thấy tám con rồng khí linh, Đan Diệu mới hỏi Nhậm Kiệt xem có thể cưỡi chúng uy phong một chút hay không.

Với Nhậm Kiệt tự nhiên không thành vấn đề, mà đối với Lôi Long bọn chúng mà nói, Đan Diệu chính là chủ mẫu đại nhân, tự nhiên cũng sẽ không có bất kỳ vấn đề gì. Vì thế thời khắc này Đan Diệu liền cưỡi trên lưng Lôi Long, xuyên qua lại giữa bầu trời tiểu thế giới.

Cũng may mà khu vực này Nhậm Kiệt đã khống chế lại, không đến mức bởi vì Đan Diệu chơi đùa mà ảnh hưởng đến những người khác tu luyện.

- Đến đây, Thi Ngữ tỷ, Vô Song, chúng ta cùng đi chơi! Chơi rất vui... Lúc này, Đan Diệu chơi đùa vui vẻ liền kêu Văn Thi Ngữ, Ngọc Vô Song các nàng cùng theo nàng chơi đùa với nhau.

Văn Thi Ngữ cười lắc lắc đầu, nàng tự nhiên không có khả năng đi theo chơi đùa.

Nhưng Ngọc Vô Song vừa thấy Đan Diệu cưỡi trên lưng Lôi Long vui vẻ như vậy, lợi hại như vậy, tuy rằng bộ dáng nàng còn có chút do dự lo lắng, nhưng trong mắt lại là tràn đầy mong đợi.

- Thích chơi đùa cứ đi đi, đuổi theo bắt Đan Diệu đi! Lôi Long tuy rằng lực phá hoại mạnh nhưng tốc độ cũng chưa chắc nhanh hơn, ngược lại thì không bằng Hỏa Long! Thấy bộ dáng Ngọc Vô Song như thế, Nhậm Kiệt cười nói, nói xong khẽ điểm ngón tay một cái, trong nháy mắt xuất hiện một đoàn ngọn lửa phía dưới chân Ngọc Vô Song, trong tiếng nổ ầm ầm biến thành một con Hỏa Long to lớn.

Trong nháy mắt Hỏa Long mang theo Ngọc Vô Song đang cả kinh kêu lên bay vọt lên không trung, chớp mắt Ngọc Vô Song đã vọt lên tận trời, càng bay thân thể kia càng lớn, từ từ biến thành một con cự long không xê xích bao nhiêu so với Lôi Long, trực tiếp bay đuổi theo Lôi Long...


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui