Ta Trở Nên Bất Tử Bằng Cách Tiêu Diệt Ma Quỷ


Trong bảng điều khiển, số tuổi thọ nhanh chóng thay đổi.

Ba mươi bốn… hai mươi mốt… mười ba…
Cho đến khi dừng lại ở số ‘một’.

Cấp độ Đao Pháp Phục Yêu cũng tăng lên rất nhanh.

[Sau tám năm khổ luyện Đao Pháp Phục Yêu, hiện tại ngươi đã đột phá cấp độ Tiểu Thành.

]
[Nếu tiếp tục luyện tập, tại năm thứ mười bảy có thể đột phá cấp độ Đại Thành.

]
[Sau hai mươi chín năm, Đao Pháp Phục Yêu của ngươi sẽ đạt đến hóa cảnh, cuối cùng sẽ viên mãn.


]
[Ba mươi ba năm, sau khi ngươi viên mãn mà vẫn say mê đao pháp này, có lĩnh ngộ mới nhưng không đủ rõ ràng thì vẫn không thể diễn thành công.

]
[Đao Pháp Phục Yêu (viên mãn)]
……
Thẩm Nghi nằm trên mặt đất.

Hắn muốn xác nhận xem sau khi mất đi tuổi thọ thì bản thân sẽ biến thành một lão già yếu ớt, hay vẫn giữ được dáng vẻ trẻ trung.

Nâng bàn tay lên xem xét, hắn chỉ thấy mu bàn tay vẫn bóng loáng như cũ, năm ngón tay thon dài nhanh nhẹn.

Càng làm cho người ta ngạc nhiên chính là thân thể của hắn không chỉ không già đi ngược lại trở nên mạnh mẽ và cường tráng.

Điều này giống như Thẩm Nghi thật sự tự mình tập luyện đao pháp ba mươi ba năm, nếu không chạm vào tửu sắc, thu lại tất cả ý đồ bất chính, đem cả đời tập luyện đồng hành với cây đao trong tay.


……
Màn đêm yên tĩnh, sân viện tối mịt.

Thân hình to lớn của Cẩu Yêu hơi còng xuống, đi tới trước cửa, nó đưa tay vịn vào tường, thò đầu vào trong nhà.

Đôi mắt vàng nhạt hờ hững đánh giá mọi người trong nhà.

Cảm nhận được mùi tanh của dã thú xông vào mũi, Lưu gia dựa vào góc tường, mắt lão trắng trợn gần như sắp ngất xỉu.

Nếu như nói đối mặt bóng lưng Thẩm Nghi thì lão còn có thể cố lấy dũng khí nắm chặt cây gậy, nhưng hiện tại đối mặt với Cẩu Yêu gần gang tấc, sợ hãi tột độ.

Lời nói của lão đều kẹt ở cổ họng không thốt ra được.

May mà ánh mắt đối phương rất nhanh rời khỏi người lão, hướng nhìn phía nha đầu nhìn trông xinh đẹp kia.

Thậm chí Cẩu Yêu không muốn nhiều lời mà nó chỉ bình tĩnh vươn tay ra, ngoắc ngoắc đầu ngón tay.

Dưới sự sợ hãi tột độ, ánh mắt nha đầu nhỏ dại ra, như bị thôi miên mà cất bước đi về phía đối diện, nhìn móng vuốt sắc bén của đối phương chụp lấy cổ mình.




Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận