Ta Trở Thành Tiểu Phản Phái Trong Chính Bộ Truyện Viết Dở Của Mình


Tuấn mã một đường bôn tẩu, Lý He He quan sát chung quanh một chút nơi đây là một khu vực khá hoang sơ cũng không hề có bất kì dân cư nào sinh sống.

Vĩnh Thế đại lục diện tích rộng lớn bao la, vì thế mặc dù nhân khẩu vô số lại liên tục ra tăng thế nhưng vẫn là sảy ra tình trạng đất rộng người thưa thế nên nhưng khu vực như vậy là không hề hiếm lạ.

Mà ở những khu vực như vậy sẽ thường có dã thú, thậm trí yêu thú đi qua vô cùng nguy hiểm vì thế Lý He He cũng không hề chậm chễ, sau khi lấy ra bản đồ quan sát một chút sau đó lập tức thúc ngựa chạy đi.

Mà mục tiêu đầu tiên của hắn không thể nghi ngờ chính là Bình thành, một tòa thành sẽ là nơi diễn ra cuộc đấu giá hội do thương hội Vạn Xuân tổ chức.

Chỉ có điều, chưa nói ra thì thôi nói rồi lập tức rắc rối đã kéo tới tìm Lý He He.

‘gào gào gào’Lập tức một âm thanh gầm rống phát ra ở phía bên trong cánh rừng gần đó, mà ngay sau khi âm thanh gầm rống kia phát ra, lập tức một đầu lão hổ xuất hiện trực tiếp đuổi theo Lý He He.

Đầu lão hổ này lớn giống như một con trâu đất vậy, khuôn mặt nó dữ dằn vô cùng ánh mắt đỏ ngầu như máu, nhanh vuốt sáng loáng lộ ra khiến cho kẻ khác nhìn vào cũng phải cảm thấy rợn tóc gáy.

Thấy cảnh này, Lý He He cũng chưa hoảng hốt thế nhưng con tuấn mã của hắn đã có chút luống cuống rồi, vì dù sao nó cũng chỉ là một vật nuôi bình thường mà thôi mặc dù đã khơi mở chút linh chi khi là một dã thú thuần hóa thế nhưng đứng trước mặt một yêu thú, nó vẫn là run rẩy sợ hãi trước lão hổ kia.

Đúng thế, lão hổ kia chính là một đầu nhất giai yêu thú có thể nói là thực lực tương đương với tu sĩ trúc cơ kì, thế mới thấy được ở trong những thôn xóm kia an toàn ra sao, nên dù có bị áp bức giống như trấn Cơ Hàn mọi người cũng không rời đi bởi vì ở đó họ còn được bảo hộ.

Nếu tự tiện rời đi không may gặp phải dã thú như thế quả thực chính là cầm tính mạng đi chơi đùa.

Quay lại với chiến cuộc căng thẳng, do tuấn mã của Lý He He gặp phải nỗi sợ tâm lý khiến nó càng chạy lại càng chậm, mà lão hổ kia thì ngược lại tốc độ của nó thì lại càng lúc càng nhanh.

Thấy cảnh này, trong lòng Lý He He cũng là bất đắc dĩ thở dài một cái:“Thôi thì đành phải chiến vậy!”Quả thực là thực lực của Lý He He có thể chiến ngang tu sĩ trúc cơ sơ kì thế nhưng yêu thú nhục thân cường đại, kỹ năng thực chiến vô cùng đa dạng khiến cho tên này có chút e dè.

Thế nhưng giờ hắn muốn chạy cũng chẳng được nữa rồi, ngựa thì sợ, tốc độ của bản thân thì không lại nên đành chiến chứ sao giờ.

Chỉ thấy Lý He He tung người nhảy xuống mặc cho tuấn mã bỏ chạy, mà vừa khi tiếp đất trên tay hắn cũng đã xuất hiện một thanh trường kiếm, ánh mắt nghiêm nghị khuôn mặt bình tĩnh chờ đợi con yêu thú kia xông tới.

Cũng chỉ mất vài hơi thở, lão hổ kia cũng đã tìm tới Lý He He tốc độ của nó không hề chậm lại cũng chẳng thèm rông dài bỡn cợt với con mồi của mình mà nó mượn lấy thế trực tiếp nhảy lên lao thẳng tới Lý He He.

Khi lão hổ lao tới, đồng thời hai cự trảo của nó cũng lập tức được tung ra, bên trên hai cự trảo to lớn cũng là những chiếc móng sắc nhọn tỏa ra hàn khí lạnh lẽo không kém gì thanh kiếm của Lý He He.

Thấy việc đỡ một kích này có vẻ không giòn, Lý He He lập tức biến chiêu né qua một bên tránh đi công kích của lão hổ nhưng chỉ có điều hắn còn quá non.

Vì khi Lý He He vừa né tránh, tuy rằng có thể tránh được giao thủ trực diện nhưng lão hổ vẫn kịp thời biến chiêu, chỉ thấy một bên vuốt hổ của nó cũng lập tức lao tới chảo thẳng lên lưng của Lý He He.

‘Soặc’Lập tức áo bào bị sé rách, bên trên lưng cũng là 3 vết cào ra dữ tợn máu tươi cũng là tóe ra một chút.

Chỉ có điều vết thương kia tuy sát thương không cao thế nhưng lại trực tiếp trọc giận Lý He He, vì đây chính là chiếc áo mà Kiều Nguyệt đã thức đêm thức hôm để may cho hắn.

Quả nhiên, kẻ điên khi tức giận thì vô cùng đáng sợ chỉ thấy phần mông Lý He He cấp tốc sáng rực lên, hai mắt cũng dần dần xung huyết miệng lập tức quát:“Con lợn này! Lão tử chơi khô máu với ngươi!”Lập tức trên tay Lý He He lập tức xuất hiện thêm một thanh trường kiếm, các khối cơ cũng trên người cũng lập tức nhúc nhích, gân xanh nổi đầy lên sau đó trực tiếp lao thẳng tới vị trí lão hổ.

‘oành’Mà một bước này bước ra, khí thế của Lý He He lập tức tăng mạnh lại kèm theo một khuôn mặt dữ tợn lại càng gia tăng sự uy mãnh của hắn.

Còn về phần lão hổ, nó cũng có chút hoảng hốt bởi vì nó đã chịu phải ảnh hưởng bởi nội tại của ‘bất tử cổ ma quyết’ khiến khí thể bị của nó bị suy giảm.

Mà chỉ cần một thời cơ như thế, lão hổ cũng là chậm một bước xuất thủ so với Lý He He, lập tức rơi vào thế hạ phong trước vô số công kích của tên này.

Chỉ thấy hai tay Lý He He hai kiếm liên tục vận dụng tới phong vân kiếm pháp một kiếm trực chỉ hai đôi hổ trảo của lão hổ để nó phải rơi vào thế bị động phòng ngực.

Một kiếm lại giống như là một đầu độc xà liên tiếp tấn công vào những vị trí sơ hở của đối phương, không chỉ như vậy thân pháp của Lý He He cũng vô cùng linh hoạt khi dưới chân linh tục bước những bước phong vân bộ.

Uyển chuyển lại linh hoạt, cũng không quá tiêu hao linh lực khiến cho lão hổ khổ không thể tả.

Chỉ có điều, hăng máu chém là thế nhưng thanh kiếm của Lý He He phẩm cấp cũng không được tốt cho lắm nên khi liên tục va chạm với vuốt hổ của đối phương cũng dần lộ ra những sơ hở:‘Cheng cheng cheng’Âm thanh kim loại va chạm liên tiếp được phát ra, hoa lựa tung tóe ra khắp nơi lại càng khiến cuộc chiến giữa một người một hổ trở nên hoa mỹ.

‘răng rắc’Quả nhiên, sau một vài chục nhát chém tiếp theo thanh trường kiếm của hắn đã lập tức vỡ thành từng mảnh trước ảnh mắt kinh hỉ của lão hổ.

Nó đã chịu quá đủ rồi, không nhìn thấy mấy móng hổ của nó cũng bị tên này chém cho tơi tả hết rồi sao.

‘gaoo’Phẫn nỗ gầm một tiếng, lão hộ đang đinh tung ra cự trảo bắt đầu lấy lại thế công của nó chỉ là, khi tiếng gầm vừa vang lên một thanh trường kiếm đã trực tiếp lao thẳng tới cái đầu lớn của nó.

Thế nhưng nó cũng không hề chậm, lập tức vuốt hổ lại được huy động phòng ngự đẩy ra thanh trường kiếm được Lý He He ném tới kia.

Chỉ là ngay sau khi đẩy ra thanh trường kiếm lại có vài tiếng soạt soạt vang lên:‘ầm’Lại thêm hai chưởng lực được Lý He He liên tiếp đây ra, đây chính là phong vân chưởng mà hắn học của Kim lão không thể nghi ngờ.

Bất ngờ bị tập kích, lão hổ cũng không ngờ tên này lại có thể ngưng tụ chiêu thức nhanh như thế vì vậy lập tức chúng chiêu khiến đầu nó có chút choáng váng.

Nhưng cũng chỉ là choáng váng mà thôi bởi bình lực sát thương của công kích này không quá lớn do thời gian tụ lực không quá dài dẫn tới uy lực của nó bị giảm nhiều, thế nhưng từng ấy thời gian là đủ.

‘oành oành oành’Chỉ thấy lần này Lý He He trực tiếp bỏ qua binh khí mà dùng lấy quyền cước lao tới đám thẳng đầu lão hổ.

Những cú đấm với lực đạo gần hai ngìn cân của hắn khiến cho lão hổ đầu óc choáng ván, chẳng thể nào kịp huy động hai cự trảo lên chống đỡ.

‘ầm ầm ầm’Lại thêm một cơn mưa quyền nữa được Lý He He sả ra hắn đấm tới mức trán của lão hổ cũng bị lõm vào, tạo ra hai quyền ấn trên đầu nó, cũng là nguyên nhân chính dẫn tới cái chết của một tôn yêu thú nhất cấp.

‘ầm’Cơ thể to lớn của lão hổ đổ gục xuống, hai mắt mở chừng chừng chết một cách oan khuất, một cách mơ hồ và vô lý khiến nó chẳng thể nào nhắm mắt xuôi tay, cứ thế trợn mắt mà ra đi.

….

Chúc mọi người đọc truyện vui vẻ!Ai có lòng thì có thể ủng hộ tác một ly cà phê nhé:- Momo: 0328510007- Stk MB bank: 0328510007- LE DUC MANHXin chân thành cảm ơn mọi người đã ủng hộ!.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui