Sau khi hoàn thành việc nộp bài thi và thu dọn hành trang của mình, Lý Tần Quân không chút lưu luyến nào mà đứng dậy tiến thẳng ra phía cửa phòng thi, đương nhiên cũng không quên gửi lời cảm ơn và lời chào tới hai vị thầy cô làm giám khảo cho cuộc thi này.
Cứ như vậy, Lý Tần Quân một đường thẳng tiến về phía nhà xe của trường chỉ là trên đường lúc tới nhà xe, khi băng qua hành lang bất chợt Lý Tần Quân bắt gặp một bóng hình xinh đẹp khiến đôi chân hắn hơi khựng lại.
Mà đối phương lúc này cũng đã phát hiện ra Lý Tần Quân vì thế cũng đưa mắt nhìn tới, khóe miệng cũng nhếch lên một nụ cười xã giao nhẹ nhàng.
Nàng này không ai khác chính là Tiểu Huệ, có thể nói lúc này chính là vị cựu lớp trưởng của Lý Tần Quân.
“Chào cậu!! Bài thi ổn thỏa hết cả chứ!” Lý Tần Quân chủ động mở lời, trong lời nói cũng không chứa đựng bao nhiêu cảm xúc, mà lại có thêm vài phần trầm ổn thong dong khiến cho Tiểu Huệ có chút ngạc nhiên.
Nàng ngạc nhiên vì chỉ có không gặp cậu bạn học này vài ngày thôi nhưng khí chất có vẻ đã có chút biến đổi, bởi dù sao nàng cũng đã quen với bộ dáng ủ rũ, u ám của Lý Tần Quân trong suốt 3 năm cấp ba rồi thế nhưng nay con người vốn dĩ nhút nhát kiệm lời này lại chủ động chào hỏi mình, quả thực khiến nàng có chút lạ lẫm.
Chỉ là sau phút bất ngờ thoáng qua, Tiểu Huệ cũng là mỉm cười sau đó nhẹ giọng nói:“Cũng tương đối ổn thỏa, còn cậu thì sao?”Nghe vậy, Lý Tần Quân cũng mỉm cười một tiếng nói:“Vậy là tốt rồi, hẹn gặp lại cậu sau nhé, tôi đi trước!”Dứt lời, hắn cũng gật đầu coi như thay tiếng chào nàng sau đó tiếp tục sải bước rời đi tiếp tục hành trình tới nhà xe của mình.
Cứ như vậy, bóng dáng Lý Tần Quân biến mất cuối hành lang dãy nhà trước ánh mắt của Tiểu Huệ, nàng cũng không nghĩ gì nhiều mà chỉ mỉm cười một tiếng thầm nghĩ:“Hẳn là cậu ấy đã thay đổi trở nên tích cực hơn rồi!!”Sau đó cũng nhẹ nhàng bước đi.
Về phần Lý Tần Quân, vốn dĩ ban đầu hắn cũng chẳng có ý định tiếp xúc với bất kì ai trong ngôi trường cấp 3 này nữa, thế nhưng khi gặp lại cô gái nhỏ nhắn xinh đẹp kia, trong lòng lại không nhịn được dâng lên chút cảm giác đặc biệt.
Lý Tần Quân cũng chỉ là một cậu thiếu niên đang tuổi tương tư mà thôi vì vậy, khi một cô gái ưu tú như Tiểu Huệ liên tục suốt hiện trong cuộc sống của hắn như vậy, làm sao không khiến cho cậu sinh ra chút tình cảm tuổi học trò được chứ.
Chỉ là trước đó, với cái tính tình khép kín và hướng nội của bản thân, Lý Tần Quân còn chẳng dám nói chuyện với ai khác chứ còn việc cưa cẩm mỹ nữ sinh đẹp thì thôi, quên đi! Sợ rằng việc này còn khó hơn thử thách hắn phải chiến đấu với Sở Bá Thiên khi còn trong mộng nữa.
Thế nhưng sau khi rời khỏi giấc mộng đó, sự tự ti gần như đã bị quét sạch trong nội tâm của Lý Tần Quân, và khi gặp lại cô gái nhỏ Tiểu Huệ này, cái cảm giác khẩn trương, hồi hộp cũng chẳng còn sót lại bao nhiêu nữa.
Điều này không phải là do tầm mắt của Lý Tần Quân sau khi gặp các mỹ nhân tuyệt sắc trong mơ như chị em họ Triệu, Kiều Nguyệt, Tiểu Nhu mới khiến hắn sinh ra tính tình như vậy, bởi vì nhan sắc của Tiểu Huệ cũng không hề thua kém những nàng kia, mà trái lại khi nàng trong tà áo trắng còn toát lên được một nét đẹp tinh khôi mà chỉ số ít mỹ nhân tuyệt sắc mới có được.
Mà điều thực sự làm cho tâm tình của Lý Tần Quân không còn sao động khi đứng trước Tiểu Mỹ nữa chính là phần lý chí cực kì tỉnh táo và mẫn tuệ của hắn, một điều rõ ràng là hai người là thuộc về hai thế giới khác nhau.
Khi nàng vừa thông minh, sinh đẹp và tài giỏi còn chàng chỉ là cậu học sinh sở hữu mức kiến thức ở tầm trung, việc ăn nói trước đó cũng chẳng ra làm sao, sự khấp khiễng như vậy, nếu Lý Tần Quân vẫn cố chấp theo đuổi nàng vẫn với bộ dạng như vậy thì chuyện thành đôi chỉ là sự tình hắn ảo tưởng mà thôi.
Thế nên người ta mới nói, đôi khi từ bỏ mới đúng là sự lựa chọn chính xác.
Nói thì dài như vậy, lúc này Lý Tần Quân cũng đã đi tới được nhà để xe, bởi di chuyển tương đối chậm chạp vì thế nên khi tới nhà xe lúc này cũng đã chẳng còn bao nhiêu người ở đó nữa.
Nhưng có một điều đáng chú ý, chính là ở chỗ dựng chiếc xe của Lý Tần Quân có một nhóm khoảng 6 tới 7 nam sinh đang tụ tập ở đó, mà một số kẻ trong đó Lý Tần Quân cũng nhận ra.
Mà khi nhóm người kia phát hiện ra Lý Tần Quân đang tiến tới, một người trong đó lập tức mỉm cười tiến ra, người này không ai khác chính là cậu nam sinh trước đó buông lời chế nhạo Lý Tần Quân.
“Ôi bạn học Tần Quân của chúng ta, bạn có biết là chúng tôi đợi bạn rất lâu rồi không a?” nam sinh kia mở lời cợt nhả.
Nghe vậy, Lý Tần Quân hơi nhíu mày lại, trong lòng thì biết chắc hôm nay khó mà thoát được rắc rối này rồi, thế nhưng sắc mặt Tần Quân cũng không hề biến đổi mà bình tĩnh nói:“Thế nào, năm vào 10 bị xiên hụt nên giờ muốn thử lại à!”Nghe được lời nói này, cậu nam sinh kia lập tức trong lòng lộp bộp vài cái thế nhưng dù sao bên mình người đông thế mạnh, chẳng lẽ còn sợ một thằng gầy gò ốm yếu như Lý Tần Quân sao, vì thế lập tức cười giữ tợn nói:“Haha, quả là bạn học Tần Quân, rất hiểu ý của ta vậy chi bằng chúng ta quay về chốn cũ ôn lại chuyện xưa a!”Nói xong nam sinh này ra lệnh cho mấy đứa bạn của hắn vây lấy Lý Tần Quân đề phòng tên này bỏ chạy thì hỏng việc.
Mà thấy thế, biết rằng hôm nay mình khó lòng thoát khỏi chuyện này vì thế Lý Tần Quân cũng không hề làm ra phản kháng nào, dù sao hôm nay cũng là cuối cấp rồi, trước đó cũng không có kỷ niệm gì đặc biệt với ngôi trường này, thôi thì hôm này làm cái drama cho nó có kỷ niệm sau nó có gì còn nhớ lại.
Vừa nghĩ, Lý Tần Quân cũng là từ từ bước đi tới nhà vệ sinh nam trong trường, vừa di chuyển ánh mắt cũng không quên đề phòng có thằng nào đánh lén mình, cánh tay cũng không quên lấy chiếc ba lô phía sau ra, bắt đầu lục lọi tìm kiếm cây sắt dùng để gọt hoa quả hiệu Thái Lan của mình.
Chỉ là rất nhanh, ánh mắt Lý Tần Quân trở nên có chút lo lắng khi phát hiện nay bản thân hắn quên bỏ con dao vào ba lô, dù sao nay là ngay thi tốt nghiệp, sẽ có công an tới bảo vệ khu vực ngoài trường học vì thế nếu hắn đem theo hàng nóng tới trường mà bị bắt gặp thì quả thực là phiền toái lớn.
“Aizz, thôi tí đấm thằng chó kia vài cái sau đó chạy vậy!!” Lý Tần Quân thầm nghĩ.
Cứ như vậy, cả bọn trực tiếp tiến tới nhà vệ sinh nam thế nhưng tất cả mọi người đều không thể ngờ rằng ở phía xa xa, vị cựu lớp trưởng đại nhân Tiểu Huệ lại chứng kiến được tình huống này.
Trong mắt nàng, lúc này Lý Tần Quân đồng học đang bị một nhóm những nam sinh khác vây lại sau đó kéo tới vị trí nhà vệ sinh nam điều này khiến cô gái nhỏ lập tức có chút lo lắng.
Mà khi nhóm người kia gần biến mất trong tầm mắt, nàng cũng lập tức ý thức được sự tình vô cùng không ổn, mà một người có tâm hồn đẹp như nàng sao có thể bỏ mặc bạn học mình như vậy được, mặc dù quan hệ đôi bên gần như là không có chút thân thiết nào.
Vì thế lập tức cô nàng chạy thẳng về hướng phòng bảo vệ, trực tiếp đi tìm người lớn để giải quyết cuộc tranh chấp này.
Quay lại với Lý Tần Quân, sau khi hắn cùng mấy tên nam sinh kia tiến vào bên trong nhà vệ sinh, tên nam sinh cầm đầu lập tức ra hiệu cho hai thằng khác ra bên ngoài canh trừng, bởi vì cậu ta cảm thấy rằng, mình cùng ba thằng bạn khác sử lý tên thư sinh ốm yếu này thế là quá dư sức rồi.
Càng nghĩ, nam sinh kia càng cảm thấy bên mình đã ăn chắc Lý Tần Quân vì thế trong lòng không khỏi sinh ra một loại cảm giác ưu việt, ngạo mạn.
Chỉ thấy cậu ta ngẩng mặt hất hàm, ánh mắt kiêu căng tiến gần tới vị trí của Lý Tần Quân, đang định nói vài lời dọa nạt kiều:‘Qùy xuống ông đây tha cho’‘Để xem hôm nay ai cứu được mày!’Chỉ là ngoan thoại chưa kịp thả ra thì:‘bốp, bốp, bụp’‘hự’Một cú đấm vào thẳng bên má trái, một cú củi trỏ bằng tay trái và sau cùng là thuận thế xoay người tặng cho tên kia một cú đá cực đẹp thẳng vào lồng ngực của cậu nam sinh kia khiến hắn lập tức bị đá văng ra sau vài mét.
Đám người kia kinh ngạc, nam sinh bị đánh kinh ngạc quên cả đau đơn, cả Lý Tần Quân cũng kinh ngạc tới ngây người.
Bởi vì mọi tính toán trong đầu hắn đều được thân thể mình thực hiện một cách vô cùng trơn chu, linh hoạt, cứ như đã được hắn diễn luyện qua cả trăm lần vậy, hơn nữa lực đạo của từng đòn này lại không phải là nhỏ.
Không nhìn thấy nam sinh kia sau phút bất ngờ thì nay mặt mũi tím tái, trực tiếp nằm đó mà thở gấp sao.
Vốn dĩ ban đầu kế hoạch của Lý Tần Quân cũng không phải như vậy, ý định của hắn chính là sau khi bất ngờ suốt thủ chiếm lĩnh tiên cơ hạ gục tên cầm đầu thì lập tức thuận thế bỏ chạy.
Thế nhưng ai mờ ngờ được mọi chuyện lại trở nên ngoài tầm dự đoán như vậy, thế nhưng đây không phải là điều trọng yếu khiến cho Lý Tần Quân chưa lập tức chợp lấy thời cơ để bỏ chạy nhân lúc đám người kia còn đang ngây người, bởi vì hắn đã nhìn và cảm nhận được một thứ.
“MÁU”Không sai, đó chính là máu mũi của cậu nam sinh kia sau khi nhận phải đòn bất ngờ của Lý Tần Quân khiến mũi cậu ta lập tức phún máu, một vài giọt còn đã rơi vào trên nắm đấm của Tần Quân, điều này khiến cho Tần Quân đang chuẩn bị bỏ chạy bỗng nhiên khựng lại, sau đó một cảm giác kì lạ bỗng chợt hình thành từ bên sâu trong cơ thể.
….
Chúc mọi người đọc truyện vui vẻ!Ai có lòng thì có thể ủng hộ tác một ly cà phê nhé:- Momo: 0328510007- Stk MB bank: 0328510007- LE DUC MANHXin chân thành cảm ơn mọi người đã ủng hộ!.