Lý Tinh lấy một phần đan dược đưa cho lão nếu để lão biết trong thời gian chưa tới 10 ngày hắn đã luyện gần 100 viên đan dược không biết có lên cơ đau tim không ? mưu sát trưởng lão thánh cung cũng không phải là tội nhỏ.
- Lão tử đúng là tốt bụng hài… không biết kiếp trước lão đầu tử tích được bao nhiêu phúc đức mới có thể thu được một đồ đệ tốt như lão tử.
Liễu Đồng cầm lấy bình đan dược quan sát, đúng là đan dược vừa luyện chế tuy phẩm chất không cao nhưng tiểu tử này chỉ vừa tiến vào kim đan mà đã luyện ra đan dược ngay cả lão cũng tự nhận không bằng.
- Người tu luyện kiểu gì mà bế quan hai lần vẫn không lên được trung phẩm ?
- Sư phụ quá khen ặc… huyền cấp trung phẩm ?
Hắn lại nghe được truyện cổ tích sao ? nữa tháng trước hắn vừa tiến vào kim đan ngay cả cảnh giới cũng chưa ổn định thì lấy gì leo lên huyền cấp trung phẩm.
Liễu Đồng nhìn phản ứng kinh ngạc của đệ tử, có lẽ lão đã quá nghiêm khắc với tên này nên an ủi vài tiếng.
- Người không cần lo lắng, luyện đan gặp bình cảnh là chuyện bình thường, tiểu tử người mang đan mệnh cho dù có ngốc đến đâu cũng có thể đột phá.
- Đa tạ sư phụ quan tâm.
Lý Tinh cuối đầu cảm tạ sắc mặt đen như cái đan đỉnh của hắn nếu không phải cần lão giúp thì hắn đã sớm bỏ đi chứ đứng thêm chút nữa chắc hắn hốt lão luôn quá.
Liễu Đồng trả đan dược lại cho Lý Tinh sao đó lão lấy ra một bình đan dược đưa cho hắn.
- Cầm lấy đi.
- Sư phụ đây là…
- Địa cấp phá giới đan có thể tăng thêm ba phần đột phá mọi cảnh giới dưới địa nguyên cảnh.
Lý Tinh cầm bình đan dược trong tay vừa nhìn liền biết là hàng cao cấp, chỉ riêng bình ngọc đã đắt tiền hơn hai bình đan dược của hắn, bên trong có một viên đan dược màu đỏ thẳm lơ lững giữa bình.
- Linh đan.
Linh đan là đan dược đã sinh ra linh tính chỉ có đan dược địa cấp, thiên cấp mới có khả năng trở thành linh đan, muốn luyện ra linh đan là một chuyện vô cùng khó cần phải có linh dược, nội đan yêu thú, thiên kiếp độ đan, thần quan thiên địa kết hợp một cách hoàn mỹ cho nên có luyện bao nhiêu lần nhưng nhân phẩm không tốt cũng không thể tạo ra linh đan.
- Lão sư phụ này cũng không tệ lắm.
Lý Tinh thỏa mãng thu lại bình đan dược, thứ này tuy hắn không cần nhưng nếu mang đi đấu giá không chừng có thể thu được mấy trăm khối thượng phẩm nguyên thạch, số nguyên thạch này đủ cho hắn thoải mái ăn chơi vài tháng.
- Đa tạ sư phụ.
- Không cần, đi đường cẩn thận.
- Đi đâu ?
- Thân vương phủ, nhớ phải đưa tận tay cho Lục thân vương nếu xảy ra sai xót thì người ở đó luôn đi.
- Ặc…
Lý Tinh cảm giác có gì đó không ổn.
- Sư phụ bình đan dược này là người luyện cho tên thân vương gì đó sao ?
- Chẳng lẽ ta lại luyện đan dược cho người ?
- Móa, lão chơi kiểu này thì chơi một mình là đúng chuẩn cmn rồi.
Lý Tinh hít sâu một hơi ổn định lại khí tức đang hổn loạn, hắn có cảm giác mình sắp đột phá luôn rồi.
- Sư phụ để tử có thể thỉnh cầu một chuyện không ?
- Nói.
- Đệ tử muốn theo tam sư huynh chiêu đồ.
Liễu Đồng nhíu mày nhìn Lý Tinh, lão lại không nhìn ra được tên này đang giở trò gì.
- Người không lo tu luyện lại chạy tơi đó làm gì ?
- Hì hì đệ tử vào cung được một thời gian nhưng vẫn chưa làm gì báo đáp sư phụ trong lòng có chút không yên nên lần này muốn vì sư phụ ra sức.
- Chỉ vậy thôi sao ?
- Dạ dạ.
Lý Tinh gật gật đầu, hắn mà còn nói thêm không chừng sẽ bị trời đánh, làm gì cũng phải vừa vừa thôi.
- Chuyện này người tìm Triển Minh bàn bạc đi.
- Đệ tử tuân lệnh.
Sao khi rời khỏi chỗ của lão đầu tử Lý Tinh chạy thẳng tới đan phòng tìm Triển Minh.
Đan phòng là nơi để tử luyện đan, bình thường nơi đây khá đông người nhưng do mấy tên đệ tử đã đóng cửa bế quan nên bây giờ khá yên tĩnh, chỉ liếc quan một lần đã tìm thấy chỗ của Triển Minh.
- Triển sư huynh.
- Lý sư đệ mọi chuyện thế nào ?
- Sư phụ đã đồng ý cho đệ tham gia chiêu đồ bảo đệ đến tìm huynh bàn bạc.
Hai mắt Triển Minh thoáng lóe lên.
- Ta vừa nhận được tin tức đám người tham gia thảo thí đã sắp đến đế thành, khi nào bọn chúng đến thì chúng ta sẽ đến đó quan sát.
Lý Tinh gật đầu đồng ý, mấy chuyện này hắn cũng không rành tốt nhất là để cho vị sư huynh này lo.
Hai người bàn bạc một lúc, Lý Tinh mượn cớ rời đi, hắn còn phải giao đan dược cho tên thân vương kia, thứ này càng để lâu thì càng nguy hiểm nếu không mai để mất thì hắn có bán thân cũng không đủ đền.
Nhưng trước khi giao dược hắn còn phải đi tìm tên Mạc Nguyên, dù sao cũng lỡ hứa với tên kia, nam nhân nói được phải làm được.
Lý Tinh chạy tới chỗ của Vương Lăng, trên đường đi hắn có ghé qua khu dưỡng dược nhìn vài lần nhưng không thấy tên kia ở đó, ngay cả mấy mỹ nữ khom người hái dược cũng biến mất.
- Mọi chuyện đều là ý trời, người không thể trách lão tử a.
Nếu như nơi này vẫn không tìm được vậy hắn đành phải một mình đi giao dược, Lý Tinh tìm kiếm một lúc mới thấy được một tên đệ tử để hỏi đường.
- Huynh đệ cho hỏi Mạc Nguyên có ở đây không ?
- Người tìm Mạc sư huynh làm gì ?
- Nghe nói hắn có thứ tốt, ta tìm hắn mua vài món.
- Người tìm không đúng lúc rồi, Mạc sư huynh vừa mới bị người nhà bắt trở về.
- Bị bắt ? không lẽ có liên quan đến chuyện lần trước ?
Lúc đó hai người bị đám người của nữ nhân kia vây đánh, hắn nghe nàng nói Mạc lão gia tử không thích Mạc Nguyên đi tới mấy nơi như Thiên Hương lâu.
- Chắc là hắn bị nha đầu đó chơi xấu.
- Hắc xì… là ai đang nói công tử ?
Mạc Nguyên chán nản nhìn bốn bức tường xung quanh, mỗi cái đều có trang bị cấm chế địa cấp, bên ngoài còn có mấy tên hóa thần cảnh canh giữ, lần này lão gia tử đúng là coi trọng hắn.
- Lục nha đầu chết tiệc tốt nhất đừng để bổn công tử bắt được nếu không hừ hừ…
Chuyện hắn tới Thiên Hương lâu chỉ có vài người biết, sư thúc cùng một bọn với hắn còn tên bán nam bán nữ kia nghe nói đã đi tiền doanh, chắc chắn là tiểu nha đầu kia đã nói với phụ thân hắn.
Sáng hôm sao Lý Tinh xuất cung dùng truyền tống trận đến thẳng đế thành, nơi hắn tiến vào là Đông thành nơi tập trung đan dược, linh dược của đế thành.
- Nơi này thật lớn a.
Lần này Lý Tinh đi một mình nên chúng nữ cũng được hắn đưa ra ngoài, Lục Tố Tố ngẩn đầu nhìn tòa nhà to lớn bên đường còn to hơn mấy tòa nhà bên trong thần lô đỉnh, không ngờ trên đời thật sư có một nơi hoành tráng lệ như vậy.
- Người mà còn nhìn nữa coi chừng bị mấy tên vệ thành tưởng là trộm cướp bắt đi, đến lúc đó ta cũng không cứu được.
Lục Tố Tố trừng mắt nhìn Lý Tinh.
- Cái gì mà trộm cướp? người ta chỉ nhìn một chút cũng đâu có mất cái gì.
Đây là lần đầu nàng đến đế thành nên mới ngắm nhìn một chút không ngờ tên này lại nhẫn tâm trù ẻo nàng.
Lý Tinh nhìn linh dược bài bán đầy đường nhưng lại không có đủ nguyên thạch để mua, cảm giác này không thua gì lúc nói chuyện với lão đầu tử.
- Đi thôi, chúng ta đến vạn dược các.
Vạn dược các nằm trên con đường lớn nhất của đế thành, tòa nhà này còn hoành tráng hơn Thiên hương lâu, nơi đây được mệnh danh là túi dược của đế quốc chỉ cần đủ nguyên thạch thì dược liệu gì cũng có thể tìm được.