Tà Tu


Lý Tinh há miệng cầu cứu nhưng toàn thân hắn bị nàng phong bế, ngay cả nguyên lực cũng bị phong ấn, trong thời gian ngắn như vậy có thể làm cho hắn bán thân bất toại đúng là không phải dạng vừa.

Tuy toàn thân đã bị phong ấn nhưng hai mắt vẫn có thể nhìn được, phía trước chính là một khu rừng yên tĩnh không một bóng người, Lý Tinh nghe nói gần đây có một nhóm đạo tặc chuyên hành hung trong rừng không biết có phải do nữ nhân này cầm đầu không.

Lục Thanh Lăng nhìn xung quanh không có ai liền ném Lý Tinh vào một góc cây gần đó, ánh mắt hung hăng nhìn hắn.

- Bổn tiểu thư cảnh cáo người nếu dám để lộ chuyện ta đến Thiên Hương lâu thì người đừng hòng rời khỏi đây, hiểu hông?
Lý Tinh gật gật đầu, xem như là đồng ý.

- Người bị câm sao? Không biết mở miệng nói chuyện à?
- …
- Quên mất tiểu tử người đã bị bổn quận chúa phong bế.

Lục Thanh Lăng vẽ vài đường lên người Lý Tinh giúp hắn giải trừ cấm chế, miệng lẩm bẩm.

- Thiên tài gì mà không chịu nổi một đòn.

Lý Tinh vừa hồi phục nguyên lực nghe nàng nói mém chút lại tán nguyên, hắn thật sự là thiên tài còn là loại vô địch cùng cấp nhưng một tên kim đan sao có thể đánh lại nguyên anh đỉnh phong hơn nữa còn có một lão địa nguyên đứng bên cạnh.

Lục Thanh Lăng nhìn bộ dáng nghe lời của đối phương vẻ mặt vô cùng hài lòng nhưng nàng vẫn cẩn thận căn dặn hắn thêm vài câu.

- Chuyện ta vừa nói người có nhớ không đó?
- Nhớ rồi.

- Nếu người dám để lộ thì biết tay ta, đi thôi.

- Dạ dạ em biết rồi.

Lý Tinh theo sao tiểu ma nữ băng qua khu rừng đi tới một biệt viện rộng lớn khác.

- Nội phủ.

Hắn đi gần nữa canh giờ mà chỉ mới tới được nội phủ, xem ra nơi này rộng lớn không thua gì đan cung.

- Đừng nhìn nữa mau đi thôi.

Hai người vừa bước vào đại môn, Lục Thanh Lăng nghiêm túc nhìn Lý Tinh.

- Bên trong có rất nhiều trận pháp người nhất định phải theo sát ta, hiểu không?
- Dạ em biết rồi.

Không cần nàng nói hắn cũng biết, nơi này nhìn thì bình thường nhưng lại tạo cho hắn cảm giác nguy hiểm hơn xa Ám ma sâm lâm.

- Ngoan.

Hai người đi thêm nữa canh giờ thì dừng lại trước một ngôi nhà gỗ, Lục Thanh Lăng đẩy cửa bước vào.

- Phụ thân đại nhân nữ nhi đến thỉnh an người.

Lý Tinh đi theo phía sao, hắn vừa vào phòng đã thấy một già một trẻ đang cười nói, ánh mắt đảo qua căn phòng vài lần.

- Chỗ này thật sự là phòng của thân vương sao? Còn thua phòng của lão tử.

Hắn nhìn qua vài lần đến khi chắc chắn trong phòng không có thứ nào có giá trị đành im lặng đứng một bên hi vọng hai phụ tử kia nói chuyện nhanh một chút.

- Phụ thân lúc nãy nữ nhi gặp được một tên đệ tử thánh cung, hắn nói đến đây để giao đan dược cho người.

Lục Tự Minh nghe nữ nhi nói ánh mắt chú ý tới Lý Tinh, tiểu tử này từ khi bước vào đã đứng im một chỗ làm lão tưởng là hạ nhân của nhi nữ dẫn theo.

- Liễu tông sư có khỏe không?
- Sư phụ vẫn khỏe, đa tạ vương gia quan tâm.

- Sư phụ? Người chính là tên đệ tử mang đan mệnh kia?
- Tiểu bối Lý Tinh tham kiến vương gia.

Lý Tinh thầm rủa một tiếng, cái thánh cung này không biết bảo mật kiểu gì mà ai cũng biết hắn mang đan mệnh vậy trời.

Lục Tự Minh nghiêm túc đánh giá Lý Tinh vài lần, từ khi nhận được tin đan mệnh xuất thế lão đã cho người điều tra nhưng không thu được kết quả, không ngờ hôm nay lại gặp được.

- Liễu Đồng sao lại để tên này chạy tới chỗ của ta? Lão già này lại muốn giở trò gì đây?
Đan mệnh xuất hiện nhất định sẽ ảnh hưởng đến đại cuộc nhưng chuyện này vốn đã có người lo, lão không cần phải quá quan tâm.

- Phụ thân có chuyện cần nói với tên này, con ra ngoài tìm Lục Tiêu kêu hắn đợi ta ở thư phòng.

- Thanh Lăng không thể ở lại được sao?
Lục Thanh Lăng chớp chớp mắt nhìn phụ thân, nàng phải ở lại trông chừng tên này nếu nàng rời đi không chừng hắn sẽ nói ra hết.

- Không được.

Lục Thanh Lăng cuối đầu rời đi, nàng đi được vài bước liền xoay người nghiêm túc nhìn phụ thân.

- Nữ nhi cảm thấy tên này rất gian xảo, phụ thân đừng quá tin những lời hắn nói.

- Ta làm gì còn cần con dạy sao?
- Nữ nhi chỉ muốn tốt cho người.

- Hửm?
Lục Tự Minh liếc nhìn nhi nữ, lão cảm giác đứa con gái này có chút không giống bình thường.

- Con có chuyện gì giấu ta đúng không?
- Á… đâu có đâu có, con đi tìm Lục bá đây.

Lục Thanh Lăng trừng mắt nhìn Lý Tinh một cái sao đó xoay người chạy ra khỏi phòng.

Lý Tinh nhìn tiểu ma nữ rời đi liền lấy ra bình đan dược sư phụ đã đưa hắn.

- Vương gia đây là đan dược gia sư sai tiểu bối mang đến cho người.

- Linh đan.

Lục Tự Minh hài lòng nhìn viên đan dược trong bình, lúc đầu lão chỉ nhờ Liễu Đồng luyện chế một viên địa cấp đan dược bình thường không ngờ lại nhận được một viên linh đan.

- Xem ra đan thuật của Liễu tông sư đã tiến thêm một bước.

Nếu có thể luyện thành linh đan thì đã nắm chắc ba phần bước chân vào cánh cửa thánh sư địa vị còn cao hơn thiên nhân cường giả.

Lý Tinh nhìn bình đan dược đã nằm trong tay đối phương như vậy là nhiệm vụ của hắn đã hoàn thành, bây giờ thì chuồn thôi.

- Vương gia viên đan dược này không có vấn đề gì chứ?
- Rất tốt.

- Tiểu bối còn phải trở lại bàn giao cho sư phụ, xin cáo từ.

- Khoang đã.

Lý Tinh vừa chạy ra tới cửa thì thân thể đột nhiên bất động cảm giác giống như lúc gặp tiểu ma nữ.

Lục Tự Minh phất tay, thân thể Lý Tinh lập tức bay trở vào phòng.

- Lần trước ta nhờ Liễu tông sư luyện đan đã từng hứa sẽ hậu tạ, người trở về nói với tông sư lần này bổn vương thiếu tông sư một ân tình.

- Chuyện này thì không cần, gia sư nói viên đan dược này là để trả ơn lần Lục quận chúa tha mạng cho tiểu bối… rồi xong.

Lần này thì nguy rồi tiểu ma nữ kia nhất định sẽ không tha cho hắn.

Lục Tự Minh nhìn bộ dáng căng thẳng của Lý Tinh cùng với thái độ của nhi nữ trước khi rời phòng rất có thể nữ nhi của lão đã tạo thêm một chiến tích vĩ đại nữa.

- Có chuyện gì?
- Chuyện này…
- NÓI…
Lý Tinh bị khí thế bá đạo của lão đầu trấn áp liền ngoan ngoãn khai ra toàn bộ sự thật ngay cả Mạc Nguyên cũng bị hắn kéo vào chịu trận.

- Toàn bộ những lời của tiểu bối nói đều là sự thật nếu vương gia không tin thì tiểu bối có thể dùng tâm ma để thề.

- Là do bổn vương dạy dỗ không nghiêm lần sao đích thân bổn vương sẽ dẫn theo nhi nữ đến gặp tông sư để tạ lỗi.

- Tiểu bối sẽ giúp vương gia chuyển lời.

Lý Tinh nói xong vẻ mặt thoáng hiện nét lo lắng.

- Tiểu bối có một chuyện muốn thỉnh cầu xin vương gia giúp đỡ.

- Chuyện gì?
- Mấy hôm trước người nhà của Mạc Nguyên tới thánh cung đón hắn trở về đến bây giờ vẫn chưa có tin tức, hình như quận chúa có quen biết với Mạc Nguyên không biết tiểu bối có thể nhờ quận chúa giúp đỡ không?
- Người không cần lo, tiểu tử đó không có chuyện gì đâu nếu hắn gặp chuyện thì Vạn dược các đã sớm lật tung cái đế thành này lên.

- Thì ra là như vậy.

Hắn đã sớm biết tên Mạc Nguyên không đơn giản, một con sắc lang bình thường làm sao có thể tồn tại bên trong thánh cung nếu không có vạn dược các chống lưng không chừng đã bị mấy tên hộ hoa sứ giả mang đi làm cầy bảy món từ lâu.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui