Lý Tinh nhìn Hàn, Băng song nữ rời đi liền tiến vào thần lô đỉnh, lúc này chúng nữ cũng đã có mặt đầy đủ, trước tiên hắn sẽ cùng Vân Phi đột phá kim đan trung kì sao đó sẽ trợ giúp hai người còn lại độ kiếp.
Lý Tinh cùng Vân Phi đi tới chỗ thần thạch, đây là lần đầu hắn đột phá cùng nữ nhân của mình nên trong lòng có chút hưng phấn, hai người ngồi đối diện bên dưới thần thạch, song thủ chạm vào nhau cùng lúc vận âm dương chuyển nguyên quyết.
- Tư thế này có ổn không ? hay chúng ta đổi một tư thế nguyên thủy hơn cho chắc.
- Đệ không thể nghiêm túc một chút sao ?
Chúng nữ nghe hắn nói đều đỏ mặt cuối đầu, vừa nghĩ đến mấy tư thế nguyên thủy kia thì nhiệt khí lại dâng trào, cơ thể mềm nhũn làm gì còn sức để cùng hắn đột phá.
Bên trong truyền thừa có ghi lại khi hai người cùng đột phá dưới thần thạch, nguyên hồn sẽ được chuyển đổi cho nhau nếu thành công sẽ tạo thành tâm linh tương thông tuy hai như một.
Nghe qua có vẻ đơn giản nhưng thật ra lại vô cùng phức tạp, nguyên hồn không giống như nguyên lực một khi bị tổn thương sẽ lưu lại hậu quả khó lường nhưng đó là đối với người bình thường đột phá ở một nơi bình thường, bây giờ cả hai đang ở bên trong thần lô đỉnh nơi mà hắn có sức mạnh như một vị thần thì chuyện chuyển đổi nguyên hồn chỉ dễ như trở bàn tay.
Âm dương chuyển nguyên trận khởi động mang theo nguyên hồn của Lý Tinh chuyển qua người Vân Phi cùng lúc đó nguyên hồn của nàng cũng được chuyển qua cơ thể của hắn, nguyên hồn của hai người cứ như vậy mà xoay tròn cho tới khi nguyên lực hoàn toàn đột phá, cả hai cùng lúc bước vào kim đan trung kì.
Lý Tinh vận công ổn định nguyên lực, hắn cảm giác nguyên hồn của mình có thứ gì đó đang thay đổi, một thứ vô cùng huyền diệu không thể diễn tả thành lời.
- Vân Phi nàng cảm giác thế nào ?
Vân Phi khẽ lắc đầu.
- Thiếp cũng không biết, cảm giác rất lạ.
- Nàng đi theo ta.
Lý Tinh suy nghĩ một lúc liền kéo nàng rời đi.
Chúng nữ nhìn theo hai người, các nàng cũng không biết chuyện gì đang xảy ra.
- Vũ tỷ chúng ta có nên đuổi theo bọn họ không ?
- Đi.
Khi các nàng đuổi tới nơi thì thấy Lý Tinh cùng Vân Phi đang múa kiếm, động tác của hai người giống nhau y hệt, người này vừa chuyển thì người kia liền động, cả hai như hình với bóng không thể tách rời.
- Uyên ương đồng tâm kiếm.
Liễu Huân Vũ vừa nhìn liền nhận ra vũ kĩ hai người đang sử dụng, đây là bộ vũ kĩ đầu tiên nàng chọn khi tiến vào Tam giới tháp, từ đó đến giờ nàng cùng với tiểu đệ vẫn thường luyện bộ vũ kĩ này.
- Thật đẹp.
Nhìn hai người múa kiếm chẳng khác gì một đôi uyên ương nhảy múa, uyển chuyển nhẹ nhàn nồng nàng tình cảm như một đôi thần tiên quyến lữ dạo bước chốn hồng trần.
Lý Tinh thu hồi trường kiếm, vẻ mặt vẫn còn kinh ngạc.
- Thật là lợi hại.
Uyên ương đồng tâm kiếm có bao nhiêu uy lực hắn hiểu rõ nhất, vừa rồi cùng với Vân Phi thử kiếm chiến lực hơn xa so với lúc luyện cùng Vũ tỷ, gần như đã đạt đến cảnh giới cao nhất.
Phải biết đây là lần đầu Vân Phi luyện uyên ương đồng tâm kiếm như vậy có nghĩa một khi tâm linh đã tương thông thì chỉ cần một người luyện được vũ kĩ thì người còn lại không học cũng tự thành.
- Không ngờ còn có hiệu quả như vậy.
Trong truyền thừa có ghi lại chỗ lợi hại nhất của tâm linh tương thông chính là hợp kích, cùng lúc công kích đối thủ.
Mỗi người đều có điểm yếu của mình ngay cả cao thủ cũng có điểm yếu chỉ là bọn họ biết cách che giấu tốt hơn mà thôi nhưng cho dù họ có che giấu tốt đến đâu cũng không thể che giấu toàn bộ điểm yếu của cơ thể.
Thử nghĩ xem trong lúc người đang giao chiến thì đối thủ đột nhiên tấn công vào tử huyệt thì người phải tìm cách ngăn cản hoặc tránh đi nhưng hai người cùng lúc tấn công thì chắc chắn phải né tránh nếu 10 người cùng lúc công kích thì sao ?
Lý Tinh càng nghĩ càng cảm thấy hưng phấn, hắn có chân thị chi nhãn chỉ cần liếc một cái thì đã tìm ra điểm yếu của đối thủ sao đó lại cùng chúng nữ luyện một cái hợp kích trận pháp thiên cấp thì trên đời này còn ai dám cùng hắn tranh hùng.
- Thời của lão tử tới rồi hắc hắc…
Chúng nữ nhìn thanh niên đang đứng cười một mình, ánh mắt thoáng hiện lo lắng, Liễu Huân Vũ bước tới bên cạnh hắn, giọng nói tràn đầy quan tâm.
- Đệ không sao chứ ?
- Đệ không sao…
- Nếu không sao thì còn không mau đưa bọn ta đi độ kiếp, đệ còn đứng cười cái gì.
- À, được.
Lý Tinh lấy ra mấy cái trận bàn ném thành một cái vòng tròn lớn sao khi chuẩn bị đầy đủ thì hắn đi tới thông báo cho Liễu Huân Vũ.
- Vũ tỷ xong rồi.
- Đệ có làm được không đó.
Liễu Huân Vũ vừa nói vừa bước vào bên trong đại trận, nàng lấy ra một viên tụ nguyên đan nuốt vào sao đó trừng Lý Tinh một cái.
- Nếu cái đại trận này vô dụng thì đệ đừng mờ lên giường của ta.
- Tỷ yên tâm, tất cả cứ bao trên người của đệ.
Lý Tinh nói xong liền rời đi, một khi đã bước vào thiên kiếp thì phải dựa vào bàn thân những gì hắn giúp được đều đã làm chuyện còn lại phải trong cậy vào bản thân nàng.
- Thiên kiếp chết tiệt người đánh sư tỷ bao nhiêu cái sao này lão tử sẽ đánh người bấy nhiêu cái, không đúng phải đánh đến khi hả giận thì thôi.
- ẦM…
Từng đám mây đen nối đuôi kéo tới che phủ cả một vùng trời, thiên địa như chìm vào bóng tối, tia sáng đầu tiên lóe lên cũng là lúc thiên kiếp đầu tiên giáng xuống trừng phạt những kẻ dám nghịch thiên.
- ẦM… ẦM…
Lý Tinh nhìn chằm chằm thiên kiếp phía trước, ánh mắt của hắn lúc này vô cùng đáng sợ giống như cái thiên kiếp kia đã nợ hắn cả một cái đại lục.
- Chàng không cần lo lắng, Vũ tỷ chắc chắn không sao đâu.
Vân Phi khẽ nắm lấy cánh tay nam nhân bên cạnh, hi vọng có thể giúp hắn chia sẽ một ít nỗi lo.
- Vân Phi tỷ nói đúng đó, cái thiên kiếp này làm sao có thể làm khó Vũ tỷ.
Lý Tinh liếc tiểu nha đầu một cái.
- Người chưa độ kiếp làm sao biết thiên kiếp lợi hại thế nào ?
- Ta chưa độ kiếp nhưng không phải người đã độ kiếp thành công sao ?
- Liên quan gì nhau ?
Lục Tố Tố bỉu môi nhìn hắn, ngọc thủ khẽ vuốt mái tóc đen bóng của mình.
- Ngay cả tiểu tặc nhà người mà Vũ tỷ còn không sợ chẳng lẽ lại đi sợ cái thiên kiếp còn thua cả người sao ?
- Người nói cũng có lý.
- ẦM…
Khi tia thiên kiếp thứ 9 giáng xuống, mây đen tan đi cũng đồng nghĩ với chuyện có người độ kiếp thành công.
Liễu Huân Vũ xuất hiện trước mặt mọi người, nàng đã thay một bộ y phục nhìn qua chẳng khác gì lúc chưa độ kiếp chỉ là sắc mặt có chút tái nhợt, khí tức chưa ổn định.
Lý Tinh vừa nhìn thấy nàng liền chạy tới bên cạnh, ánh mắt đảo khắp người nàng.
- Huân Vũ có sao không ?
- Ta không sao.
Liễu Huân Vũ nhìn ánh mắt quan tâm của hắn, nội tâm tràn đầy ấm áp, khóe môi khẽ mở một nụ cười dịu dàng hiếm thấy.
- Ta muốn bế quan ổn định nguyên lực.
Lý Tinh nghe nàng nói liền tỉnh ngộ nếu bây giờ nàng lập tức ổn định nguyên lực thì đến tối hắn có thể tới chỗ của nàng để tổ chức ăn mừng, đúng là không ai hiểu hắn hơn sư tỷ.