Lý Tinh đi một vòng tìm hiểu tin tức ám nguyệt thảo, hắn phát hiện nơi này tài nguyên vô cùng phong phú, chỉ đi có nữa vòng đã tiêu gần hết nguyên thạch trong người.
- Ông chủ thứ này bán thế nào?
Lý Tinh dừng lại trước một cửa hàng, chỉ vào hắc thạch phía trước.
- 5000 nguyên thạch hạ phẩm.
- Nhiều như vậy? giảm một chút được không?
- Thứ này ta tìm được bên trong Ám ma sâm lâm, thủy hỏa bất nhập nhất định là vật không tầm thường 5000 nguyên thạch đã là giá thấp nhất rồi, người nói gì cũng vô ít.
- 2500 nguyên thạch, ta chỉ còn bao nhiêu đây thôi.
Lý Tinh ném nguyên thạch lên bàn, bộ dáng vô cùng dứt khoác.
- Thành giao.
Sao khi đi thêm vài vòng hắn trở về khách điếm, hiện tại trong người hắn đã không còn một viên nguyên thạch.
- Thôi chết, lão tử hình như quên tìm hiểu tin tức ám nguyệt thảo.
Lý Tinh đột nhiên nhớ ra nhiệm vụ lập tức rời khỏi khách điếm, hắn vừa đến cửa liền gặp được người quen.
- Lý sư đệ làm gì hốt hoảng như vậy? đừng nói là đệ ngay cả một tin tức cũng không tìm được?
Triệu Phong liếc mắt nhìn Lý Tinh, cuối cùng cũng có cơ hội dìm hàng đối phương.
- Ai nói?
- Vậy bây giờ sư đệ muốn đi đâu?
- Ta đã sớm hoàn thành nhiệm vụ nhưng đợi lâu quá không thấy ai trở về nên mới ra ngoài tìm.
- Thì ra là như vậy, sư đệ không cần đi mọi người đã về đến rồi.
Lý Tinh nhìn ra bên ngoài quả thật là có mấy người đang trở về.
- Sao lão tử lại xui như vậy?
Triệu Phong nhìn bộ dáng của đối phương, sắc mặt càng vui vẻ.
- Chúng ta mau vào trong thôi.
Hai người trở vào khách điếm, nữa canh giờ sao tất cả mọi người đều trở lại, người đến cuối cùng vẫn là Lâm Nguyệt Ngôn.
- Mọi người có tìm được thông tin gì không?
Triệu Phong nghe Tử Yên hỏi liền liếc nhìn Lý Tinh.
- Lý sư đệ là người trở về sớm nhất chắc là đệ ấy đã tìm được thông tin của ám nguyệt thảo.
Lý Tinh nhìn ánh mắt mọi người đang hướng về mình sắc mặt có chút khó coi, hắn trở về là do trong người không còn nguyên thạch chứ không phải đã tìm được tin tức.
- Tại sao ta phải nói trước?
- Dù sao cũng sẽ nói ra, nói trước hay sao có gì quan trọng?
Triệu Phong lập tức xen vào, hắn chắc chắn tên này không tìm được một chút tin tức.
- Tất nhiên là quan trọng, ta nghi ngờ có người lười biến sao khi ta nói ra nhất định sẽ nói theo.
Lý Tinh liếc nhìn Triệu Phong một cái sao đó tiếp tục.
- Vì để công bằng ta đề nghị ghi vào giấy sao đó đưa cho Nguyệt Ngôn sư tỷ kiểm tra.
Mọi người nghe hắn nói khẽ gật đầu, tuy việc tìm hiểu tin tức không quan trọng nhưng tính công bằng vẫn phải đảm bảo.
Nguyệt Ngôn thu lấy 6 tờ giấy, nàng nhìn qua một lần sao đó ánh mắt chuyển đến chỗ Lý Tinh.
- Nguyệt Ngôn sư tỷ có chuyện gì sao?
- Các người tự xem đi.
Lâm Nguyệt Ngôn ném mấy mảnh giấy lên bàn chỉ có một mảnh giấy của Lý Tinh là có đáp án khác.
- Vạn dược các, 5 nguyên thạch trung phẩm/cây.
- Lý Tinh chuyện này là sao?
- Ta nghĩ hắn không tìm được tin tức nên mới tìm một cái để ghi đại.
Triệu Phong mỉm cười nhìn Lý Tinh, vẻ mặt tràn đầy đắc ý.
- Mọi người đừng hiểu lầm, đệ cũng chỉ là suy nghĩ cho mọi người a.
- Người lại muốn bịa chuyện ?
- Triệu sư huynh chẳng lẽ huynh tin chắc mình sẽ hoàn thành nhiệm vụ lần này ? ám nguyệt thảo là linh dược huyền cấp bên cạnh nhất định sẽ có huyền thú canh giữ, chúng ta chỉ có thời gian 1 tháng nếu không thể hoàn thành thì làm sao bây giờ ?
Lý Tinh liếc nhìn Triệu Phong khóe miệng khẽ cong lên.
- Mọi người đa số là đệ tử nồng cốt nếu như không hoàn thành được nhiệm vụ khi trở lại đại giáo nhất định sẽ bị đàm tiếu, đệ chỉ muốn tìm một cách an toàn để đảm bảo cho mọi người.
Triệu Phong nhìn bộ dáng chính khí của đối phương trong lòng như sôi máu, đi hỏi giá một góc linh dược cho dù là một đứa con nít cũng biết, vậy mà tên này lại nói đến nghĩa khí như vậy.
- Chuyện này tới đây kết thúc, ngài mai xuất phát.
Lý Tinh trở lại phòng liền lấy hắc thạch ra quan sát, thứ này rõ ràng là một tảng đá nhưng ở sâu bên trong lại ẩn chứa một tia khí tức sinh mệnh.
- Chẳng lẽ là thạch linh ?
- Thứ này không phải thạch linh mà là một loại linh quả.
Tháp linh không biết từ đâu bay tới lơ lửng trước mặt hắn.
- Tiền bối nói thứ này là linh quả ?
- Bên trong thiên địa có một số linh dược có khả năng hình thành linh tính, bọn chúng vì muốn bảo vệ hậu đại sẽ làm ra một số hành vi đặt thù, thứ trong tay người có thể là một linh quả bị linh thụ phong ấn.
- Làm sao có thể phá được phong ấn ?
- Đập nát là được.
Hắn suy nghĩ một chút trong tay xuất hiện truy ảnh kiếm, ánh kiếm lóe lên hắc thạch liền bị chém thành hai khối.
- Đúng là linh khí có khác.
Lý Tinh cầm lấy hai mãnh vỡ hắc thạch lên xem, ở giữa hắc thạch có một tinh thể hình cầu to như đầu ngón tay tỏa ra sinh cơ nồng đậm.
- Thứ này chắc là hạt giống của linh thụ.
Hắn đem hạt cây bỏ vào bên trong tam giới tháp chỉ cần vài ngày là có thể xác định được tên này là ai.
Hôm sao đoàn người xuất phát đến Lạc nhạn cốc nghe nói nơi này có rất nhiều ám nguyệt thảo.
- Lạc Nhạn cốc nằm khá sâu bên trong Ám ma sâm lâm, nơi đó đã là địa bàn của huyền thú mọi người nhất định phải cẩn thận.
Tử Yên nhắc mọi người một tiếng, sắc mặt vô cùng nghiêm túc, nàng là người duy nhất đã từng đến đây nên hiểu rõ nơi này nguy hiểm đến mức nào.
Đoàn người vừa đi được nữa canh giờ thì bị một đoàn người khác chặn lại.
- Ý đây không phải là đệ tử của Ưng vương giáo sao ? tại sao lại đến chỗ này.
Phía trước có gần 10 người đứng thành một hàng ngang, trên ngực mỗi tên đều có thêu hai chữ thất sơn.
- Thất sơn giáo, các người muốn gì ?
- Chúng ta chỉ là vô tình đi ngang qua không ngờ lại gặp được đồng đạo.
- Nếu đã không có gì làm phiền tránh đường.
- Ấy đồng đạo gặp nhau chẳng lẽ các vị không muốn luận bàn một chút sao ?
Cổ Thông nhìn bọn người trước mặt bên trong có đến 5 tên kim đan nếu đánh nhau sẽ vô cùng bất lợi.
- Chúng ta còn có việc, để lần sao đi.
- Cũng được chỉ cần các người đi đường vòng chúng ta sẽ không cản lại.
- Tên nào kiêu chiến bước ra.
Lâm Nguyệt Ngôn tiến lên một bước, khí tức kim đan cảnh như đại hải tràn ra.
- Nguyệt Ngôn sư muội không được xúc động, chúng ta còn có nhiệm vụ phải làm.
- Ta là đệ tử của Ưng vương giáo không phải là đệ tử của Ô quy giáo.
Cổ Thông bị nàng nói đến đỏ mặt, trong nhóm chỉ có 4 tên kim đan cảnh nếu như có một tên bị thương nhiệm vụ lần này coi như xong.
- Giao nữ nhân này cho ta.
Nam tử đi tới trước mặt Lâm Nguyệt Ngôn ánh mắt đảo qua khắp người nàng, nhất là những chỗ ngạo nhân của nữ tử.
- Tại hạ Phong Cửu xin hỏi danh…
- Người còn chưa xứng.