Tà Tu


Lý Tinh nhìn bộ dáng như thiếu nữ chuẩn bị về nhà chồng của lão, ánh mắt liếc nhìn căn phòng trước mặt, hắn chưa từng thấy lão đầu nghiêm túc như vậy cho dù là Lâm Trường Không lão cũng chỉ liếc một cái.

Trong lúc Lý Tinh còn đang suy nghĩ thì cửa phòng mở ra, Trịnh Phi cung kính bước ra bên ngoài.

- Tiền bối mời vào bên trong.

Trình Kiên nhìn sang Lý Tinh vẻ mặt lão vô cùng nghiêm túc.

- Người đi theo ta, nhớ kĩ không được nói lung tung nếu không ta cũng không cứu được người.

- Vâng.

Hai người tiến vào phòng, bên trong chỉ có một lão đầu đang ngồi luyện công, Trình Kiên vừa nhìn thấy người này liền tiến lên hành lễ.

- Đệ tử tham kiến sư phụ.

Lão đầu khẽ mở mắt, ánh mắt ẩn hiện thần quan nhìn hai người.

- Chuyện lần này người làm rất tốt.

- Đa tạ sư phụ khen thưởng.

Trình Kiên nghe được lão nói trong lòng hưng phấn như ăn xuân dược, khi phát hiện Lý Tinh lão đã muốn lập tức mang hắn trở về Vô cực cung để lập công nhưng sao khi bình tĩnh lại lão quyết định thông báo cho sư phụ của lão cũng chính là trưởng lão Vô cực cung Liễu Đồng như vậy lão không những có công phát hiện ra đan mệnh mà còn có thể kiếm được một ân tình từ sư phụ của lão.

- Lần này người lập đại công ta sẽ bẩm báo lại với cung chủ.

Liễu Đồng nói đến đây trên tay lão xuất hiện một bình đan dược.

- Thứ này là đan dược ta tự luyện chế có thể giúp người tăng thêm một phần cơ hội đột phá.

- Đa tạ sư phụ ban thưởng.

Trình Kiên cẩn thận nhận lấy đan dược, đối với một người sắp đột phá như lão mà nói thì viên đan dược này chẳng khác gì chí bảo.

- Người ra ngoài canh chừng, ta có chuyện muốn nói với tiểu tử này.

- Vâng.

Sao khi Trình Kiên lui ra, trong phòng chỉ còn lại hai người, Liễu Đồng đánh giá tiểu tử trước mặt, lão nhìn một lúc cũng không thấy gì đặt biệt.

- Luyện một lò đan dược cho ta xem.

- Vâng.

Lý Tinh lấy ra thần lô đỉnh bắt đầu luyện đan dược, ánh mắt khẽ liếc nhìn lão đầu đối diện, bây giờ hắn mới có cơ hội nhìn rõ đối phương nếu so tướng mạo thì lão đầu trước mặt trẻ hơn Trình Kiên nhưng tu vi lại cao hơn rất nhiều, hai mắt lão ẩn chứa thần quang làm cho hắn có cảm giác trên đời này không có gì có thể giấu được đôi mắt của lão.

Trong lúc hắn còn đang suy nghĩ thì bên trong thần lô đỉnh bay ra mấy viên đan dược, Lý Tinh nhanh tay bắt lấy sao đó bỏ vào bình ngọc đưa cho lão.

- Mời tiền bối xem thử.

Liễu Đồng cầm lấy bình đan dược, ánh mắt vẫn đánh giá Lý Tinh, thủ pháp của tiểu tử này vô cùng kì lạ trước giờ lão chưa từng thấy hơn nữa trong lúc luyện đan lại hoàn toàn không tập trung, tùy ý hành động, ngoại trừ đan mệnh thì lão cũng không tìm được lý do để tiểu tử này có thể luyện thành đan dược.

- Mệnh vì đan mà sinh, đúng là không sai.

Liễu Đồng thở dài một hơi, lão luyện đan mấy trăm năm có thể xem là thiên tài đan dược nhưng cũng chưa chắc tùy ý như tên tiểu tử trước mặt.

- Tiểu tử có đồng ý bái lão phu làm sư không?
Lý Tinh nghe lão nói thầm khen nhân phẩm lợi hại nhưng bây giờ hắn đã tiến vào Vô cực cung nếu như để mấy lão bất tử trong đó biết hắn nhận một người ngoài làm sư phụ không biết sẽ như thế nào?
- Đa tạ ý tốt của tiền bối, tiểu bối vừa tiến vào Vô cực cung cho nên chuyện bái sư không thể tự quyết định.

- Lão phu là người của Vô cực cung.

- Chuyện này…
- Người nghi ngờ lời của lão phu?
- Tiểu bối không dám.

Lý Tinh liền lắc đầu, trong lòng quả thật đang nghi ngờ lão đầu trước mặt, Vô cực cung chính là một trong tứ đại thánh địa Nam vực, một nơi tốt như vậy lão không ở lại chui đến đây làm gì?
Liễu Đồng lấy ra một tấm lệnh bài ném tới trước mặt Lý Tinh.

- Đây là tín vật của Vô cực cung.

Ngọc bài lơ lửng trên không tỏa ra lục quan mờ ảo, mặt trước lệnh bài ghi hai chữ Vô cực mặt sao có hình một đan đỉnh, bên dưới còn có một chữ Liễu, quan trọng nhất là thứ này được làm từ địa cấp tài liệu thanh linh thạch nếu mang đi đấu giá không chừng có thể đổi được vài khối thượng phẩm nguyên thạch.

- Đồ nhi bái kiến sư phụ.

Lý Tinh hành lễ với lão đầu, hai tay cẩn thận nhận lấy ngọc bài trả lại cho lão.

- Thứ này người cứ giữ lấy nếu sao này gặp phải chuyện gì khó khăn nó có thể giúp người.

- Đa tạ sư phụ ban thưởng.

- Mấy hôm nay người tạm thời đi theo Trình Kiên khi nào trở lại Vô cực cung thì đến đan cung gặp ta.

- Đệ tử tuân lệnh.

- Nếu không có chuyện gì nữa, người có thể đi.

Lý Tinh suy nghĩ một chút cuối cùng quyết định rời đi, hắn còn muốn đào thêm mấy thứ từ lão đầu nhưng hôm nay đã có được ngọc bài nên quyết định sẽ bỏ qua cho lão.

- Vũ tỷ nói làm người phải biết đủ nếu không sẽ bị cấm giường.

Hắn vừa ra khỏi phòng liền thấy Trình Kiên đứng ngay bên ngoài, từ nãy đến giờ lão vẫn luôn canh giữ ở đây.

- Sư phụ có nói gì đến ta không?
Trình Kiên nhìn thấy Lý Tinh bước ra lập tức tiến lại hỏi.

- Sư phụ nói từ giờ cho tới khi trở lại Vô cực cung tiểu bối phải đi theo tiền bối.

- Chỉ có nhiêu đó thôi sao?
Lão nhìn hắn gật đầu trong lòng có chút thất vọng nhưng sao đó vẻ mặt lấp tức biến đổi.

- Người vừa gọi lão nhân gia là gì?
- Sư phụ.

- Chẳng lẽ sư phụ đã nhận người làm đệ tử?
- Đúng vậy.

Lý Tinh gật đầu thừa nhận, hắn lấy ra ngọc bài đưa cho Trình Kiên xem.

- Đây là tín vật sự phụ đưa cho tiểu bối.

Trình Kiên vừa nhìn thấy ngọc bài liền lui lại vài bước sao đó hành lễ với đối phương.

- Tham kiến trưởng lão.

Ngọc bài trước mắt giống như thánh chỉ của hoàng đế, gặp được ngọc bài cũng giống như gặp được trưởng lão, ngoài trưởng lão ra thì chỉ có đệ tử chân truyền mới có thể có được ngọc bài.

Lý Tinh nhìn bộ dáng cung kính của lão không ngờ ngọc bài lại lợi hại như vậy, lần này hắn lại nhặt được của hời, Lý Tinh lập tức tiến tới đỡ lão đầu, giọng nói tràn đầy kinh ngạc.

- Tiền bối ngọc bài này có công dụng gì vậy?
- Đây là vật đại diện cho chư vị trưởng lão, gặp được ngọc bài cũng giống như gặp được trưởng lão.

Trình Kiên đã sớm đoán được sư phụ của mình sẽ thu tiểu tử trước mặt làm đệ tử nhưng lão không ngờ là tên trước mặt lại được thu làm đệ tử chân truyền nếu so địa vị còn cao hơn cả lão, cũng mai lúc trước lão không làm quá với tiểu tử này, vừa nghĩ đến đây ánh mắt của lão nhìn Lý Tinh khác hẳn lúc trước.

- Tiểu hữu nếu như sư phụ đã thu người làm đồ đệ như vậy tính ra chúng ta có chung một sư phụ sao này người gọi ta là sư huynh, ta sẽ gọi người là sư đệ có được không?
- Như vậy hình như không tốt.

- Không sao cứ quyết định như vậy đi.

Lý Tinh chưa kịp phản ứng thì bị lão kéo đi, hai người đi một mạch rời khỏi phủ thành chủ sao đó dạo một vòng xung quanh Hàn thành, lần này thái độ của Trình Kiên đối với Lý Tinh hoàn toàn khác chỉ cần là linh dược hắn nhìn trúng lão liền chủ động xuất nguyên thạch ra mua làm cho hắn vô cùng ngại chỉ dám nhìn linh dược huyền cấp.

- Sư huynh ở phòng bên cạnh nếu sư đệ có chuyện gì thì cứ đến tìm huynh.

- Làm phiền sư huynh.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui