Lão đầu nhìn qua ngọc bài của Lý Tinh ánh mắt thoáng ngạc nhiên sao đó ném ngọc bài của hắn vào cái chậu bên cạnh, bên trong cái chậu cũng có vài cái ngọc bài giống như của Lý Tinh.
- Hai gốc linh dược huyền cấp, tùy ý lựa chọn.
- Chỉ có hai gốc sao ?
- Người chưa có điểm cống hiến chỉ có thể lấy hai gốc.
Thánh cung không giống đại giáo dù là thiên tài cũng không ngoại lệ, muốn có tài nguyên phải đi làm cống hiến, điểm cống hiến càng cao thì tài nguyên nhận được càng nhiều.
Bên trong dược phòng lại chia ra nhiều phòng nhỏ, mỗi phòng chứa đựng linh dược tương ứng với tên phòng ví dụ nguyên phòng thì chứa linh dược liên quan đến nguyên lực, hồn phòng thì chứa linh dược liên quan đến nguyên hồn.
Lý Tinh bước vào hồn phòng, bên trong chỉ có vài kệ lớn, mỗi kệ có cả ngàn ngăn kéo.
- Nhiều như vậy ?
Bên trong mỗi ngăn kéo đều là một không gian riêng biệt dùng để bảo quản linh dược giống như túi trữ vật, mỗi cái ngăn kéo có thể chứa gần ngàn gốc linh dược.
Trong phòng chỉ có vài tên đệ tử đang tìm kiếm linh dược nếu như không có lão quái vật canh cửa ngoài kia không chừng hắn có thể lấy thêm vài gốc, chỉ cần bỏ linh dược vào thần lô đỉnh thì sẽ không bị ai phát hiện.
- Thật sự không được sao ?
- Nếu người muốn tận hưởng cảm giác bị thiên nhân cảnh đuổi giết thì cứ tự nhiên.
- Móa.
Lý Tinh thầm chửi một tiếng, chỉ là một cái đan phòng vậy mà lại có một thiên nhân cảnh canh giữ.
Nghe nói canh phòng một tháng chỉ được vài chục viên trung phẩm nguyên thạch nếu lão tử bỏ ra thêm vài viên nguyên thạch không biết có thể mướn lão làm bảo tiêu không ?
Lý Tinh nhìn qua vài lần tìm được vài loại dược liệu, lần này hắn luyện chế là huyền cấp xích hồn đan để gia tăng nguyên hồn phát huy tối đa sức mạnh của tỏa hồn.
Hắn vừa bước ra cửa thì nhìn thấy bên cạnh có một tên đang lén lúc, rất đáng ngờ.
- Hắc hắc đồng đạo.
Lý Tinh vận vô ảnh bộ đi tới bên cạnh phát hiện tên này đang lén nhìn một người.
- Người thích nàng sao ?
- Không thích.
- Vậy người rình nàng ta làm gì ?
- Người không thấy cặp mong kia nhìn rất đã sao ?
Lý Tinh nhìn nữ nhân trước mặt đang khom người lấy linh dược, cặp mong căn tròn phóng to hết cỡ, đúng là quá đã.
Đến khi nữ nhân trước mặt rời đi thì tên bên cạnh Lý Tinh mới phát hiện vấn đề.
- Người là ai ? tại sao lại nhìn lén đồng môn.
- Người không nhìn chắc.
- Ta có nhìn sao ? sao ta lại không nhớ.
- Ta cũng không nhớ, người có biết lúc nãy ta đã làm gì không ?
Hai thanh niên ngơ ngác nhìn nhau trong đầu cùng có chung một ý nghĩ " gặp đồng đạo cmn rồi", thanh niên nhìn lén tươi cười nhìn Lý Tinh.
- Huynh đệ mới vào đan cung sao? trước giờ sao ta chưa từng gặp người ?
- Tiểu đệ chỉ mới nhập môn hi vọng được sư huynh chỉ giáo.
- Yên tâm chỉ cần người đi theo ta sẽ không thiếu thứ tốt để nhìn hắc hắc…
- Đa tạ sư huynh khà khà…
Hai người tâm sự một chút liền trở nên thân thiết giống như vừa gặp đã quen chỉ hận không thể gặp sớm hơn.
- Lý sư đệ muốn tìm linh dược gì ? cần ta giúp không ?
- Không cần, linh dược đệ đã tìm được.
- Vậy chúng ta đi thôi, sư huynh dẫn người đến chỗ này cho người nhìn đã mắt.
Lý Tinh nghe hắn nói hai mắt sáng lên lập tức chạy ra bên ngoài tìm lão đầu canh cửa lấy lại ngọc bài.
Lão đầu nhìn mấy gốc linh dược sao đó vẽ mấy đường lên ngọc bài rồi đưa cho Lý Tinh, trong vòng một tháng tiếp theo hắn sẽ không thể lấy linh dược trừ khi dùng điểm cống hiến để đổi.
Lý Tinh chạy ra bên ngoài đã thấy thanh niên kia đứng chờ.
- Mạc sư huynh bây giờ chúng ta đi đâu ?
- Thư phòng.
Thư phòng chính là nơi cất giữ thư tịch liên quan đến đan dược, linh dược thẩm chí còn có một vài đan phương phổ thông.
Hai người tiến vào thư phòng sao khi giao nộp ngọc bài Mạc Nguyên liền kéo Lý Tinh chạy đi.
- Ở đây.
Lý Tinh liếc nhìn xung quanh, hắn đang ngồi trong một gốc phòng khá kín bên trên có cầu thang che đậy đúng là một nơi lý tưởng để nhìn lén.
- Nơi này hình như hơi khó nhìn.
Sao một lúc quan sát Lý Tinh phát hiện gốc nhìn nơi này hơi nhỏ chỉ có thể nhìn được vài chỗ nếu đối phương di chuyển hắn cũng không thể nhìn theo.
- Ai kêu người nhìn ở đó.
- Không lẽ còn có chỗ khác.
- Khà khà… xem tuyệt chiêu của ta đây.
Mạc Nguyên đứng lên tháo một mãnh gỗ nhỏ phía trên sao đó lấy ra một khối thủy tinh thạch dùng để phản chiếu hình ảnh.
- Có gì đâu ?
Lý Tinh trợ mắt nhìn thủy tinh thạch một lúc cũng không thấy có gì khác biệt nên quay lại chỗ cũ nhìn mấy em xinh tươi đang xem thư tịch gần đó.
- Tới rồi.
Đột nhiên Mạc Nguyên kêu lên, ánh mắt hai người nhìn chằm chằm vào khối thủy tinh thạch.
- Á đù…
Bên trong thủy tinh thạch là hình ảnh của một thiếu nữ đang đi lên cầu thang, lúc nàng bước qua chỗ mãnh gỗ nhỏ bị tháo thì toàn bộ xuân cảnh đều hiện ra bên ngoài.
- Đùi hơi nhỏ.
- Mông cũng hơi nhỏ.
- Đáng tiết nội y che hơi nhiều.
- Không lẽ còn có nội y khác ?
Lý Tinh ngây thơ hỏi.
- Tất nhiên, ta đã từng thấy nội y một sợi, còn có loại trong suốt hà hà…
- Ặc… ngon vãi…
Đúng lúc này lại có người bước lên cầu thang, là một tuyệt thế mỹ nhân, mày liễu mi cong, mắt phượng má hồng trên người nàng còn tỏa ra khí chất cao quý thánh khiết.
- Hên vãi…
Bên ngoài đã ngon như vậy rồi không biết bên trong sẽ như thế nào, Lý Tinh nhìn chằm chằm vào thủy tinh thạch lúc này nàng sắp bước qua thì một bàn tay xuất hiện chộp lấy thủy tinh thạch.
- Chết mẹ, bị phát hiện.
Lý Tinh tìm cách chuồn đi thì nhìn thấy viên thủy tinh thạch đang nằm trong tay Mạc Nguyên.
- Hàng cấm, không nhìn được.
Mạc Nguyên thở phào một hơi cũng mai là hắn nhanh tay nếu không thì tiêu rồi.
- Sư huynh biết nàng ta sao ?
- Nàng là Liễu Tuyết Nghiên đệ tử chân truyền của Tống chấp sự.
Lý Tinh khẽ nhíu mày, ánh mắt mờ ánh nhìn sang bên cạnh.
- Huynh chẳng phải cũng là đệ tử chân truyền sao ? làm sao lại sợ nàng ta ?
- Sao người biết ta là đệ tử chân truyền?
Mạc Nguyên có chút kinh ngạc nhìn Lý Tinh, thân phận thật sự của hắn không phải ai cũng biết được.
- Mũi của đệ rất thính có thể ngửi được mùi vị đan dược huyền cấp trung phẩm trên người của huynh, một đệ tử trẻ tuổi lại có thể tiếp xúc với đan dược huyền cấp trung phẩm ngoài đệ tử chân truyền ra thì còn có thể là ai.
- Không tệ, ta chính là đệ tử chân truyền của Vương chấp sự.
Lý Tinh từng nghe Trình lão đầu nói qua người này, Vương Lăng chính là đại sư huynh của lão, là người có thiên phú cao nhất trong tất cả đệ tử của Liễu Đồng.