Ta vì biểu thúc họa tân trang

Lúc A Ngư nghỉ ngơi ở hậu viện vẫn luôn để ý, nghi ngờ Quý Minh Phượng bị giam giữ ở dãy nhà trong sân sau, lúc đó có một nữ nhân lớn tuổi ăn mặc giống ma ma cúi đầu đi ra từ sân sau, chỉ có một người nên A Ngư có ấn tượng rất sâu sắc, cho nên lúc bị nữ nhân trong xe kìm chế rồi đánh lén, A Ngư dựa theo quần áo và hành động của nữ nhân này mà phán đoán được thân phận của nàng ta.

Quý Minh Phượng, người bị phụ thân và kế mẫu trói lên kiệu hoa gả cho người chết trở thành Nhị thái thái của Viên gia, kiếp trước nghe nói người này bị huynh trưởng nhà mình đùa giỡn mà treo cổ tự sát để giữ gìn trong sạch.

Trâm gỗ nhọn hoắc ở phía dưới cổ không hề sắc bén, nhưng Quý Minh Phương dùng sức một chút thì A Ngư lập tức không thoải mái, chỉ có thể ngửa đầu phối hợp.

Nhìn ca ca ở phía đối diện, vẻ mặt bình tĩnh lạnh lùng, trước sau như một, dường như chắc chắn Quý Minh Phượng sẽ không tổn thương tới nàng, nhìn ca ca, e ngại trong lòng A Ngư dần dần giảm bớt, ánh mắt nhìn về gương mặt xinh đẹp bị tóc dài che khuất của Quý Minh Phượng, A Ngư nhíu mày.

Lúc nàng vừa mới lên xe đã chợt thấy Quý Minh Phượng quần áo không chỉnh tề, phần trên cánh tay sát bả vai bị lộ hơn phân nửa, nếu là một thời điểm khác chắc chắn A Ngư sẽ đỏ mặt vì chuyện này nhưng với tình huống hiện tại, Quý Minh Phượng vẫn chưa kịp chỉnh lại y phục cũ kỷ của ma ma, mà lúc nãy nàng ấy còn thực hiện một loạt động tác, cho nên bây giờ Quý Minh Phượng gần như dựa sát vào nàng mới che được "cảnh đẹp" ở phía trước.

Cuối cùng Quý Minh Phượng muốn làm gì?

A Ngư không nhịn được mà nghĩ đến đời trước, lúc ấy có phải Quý Minh Phượng cũng lén lút chui vào xe ngựa của ca ca như vậy, sợ ca ca đuổi nàng đi xuống nên nàng dự tính dùng sắc đẹp để thuyết phục ca ca trước? Nhưng ca ca là chính nhân quân tử, không muốn chiếm lợi nên giao Quý Minh Phương cho Viên gia, lại bởi vì vậy mà rước họa vào thân?

Nhưng thời gian không đúng lắm, kiếp trước ca ca đến yến tiệc cuối năm của Viên gia mới "đùa giỡn" Quý Minh Phượng.

Ngay tại lúc A Ngư suy đoán đủ thứ thì xe ngựa Tào gia đã chạy ra khỏi ngõ nhỏ của Viên gia.

Xe ngựa rẽ hướng khiến Quý Minh Phượng nhẹ nhàng thở ra, nàng rất sợ ngay cả cửa Viên gia nàng cũng chạy không thoát.

Xác định được hai huynh muội Thế tử được Viên Thắng tiếp đãi vô cùng long trọng này sẽ không giao nàng ra, Quý Minh Phượng vừa tiếp tục kiềm chế A Ngư, vừa quan sát nam nhân ở phía đối diện, thấy đối phương đang nhìn nàng chằm chằm, nhưng hắn chỉ nhìn chằm chằm vào mặt nàng mà không phải "cảnh đẹp" mà nàng bất đắc dĩ bị lộ ra, trong ánh mắt hắn không có sát ý, cũng không có sắc ý.

Thật sự rất giống chính nhân quân tử.

Quý Minh Phương càng thêm yên tâm.

Gả vào Viên gia đã ba năm, trong ba năm này nàng đã trốn ra vài lần nhưng đều thất bại, hôm nay ngày Viên lão thái thái tổ chức tiệc mừng thọ, lại là một cơ hội nữa, nàng suy nghĩ vài biện pháp, thế nhưng Viên lão thái thái sắp xếp hai ma ma giám sát nàng rất kỹ càng, ngay cả lúc nàng đi vệ sinh cũng nhìn chằm chằm.

Rời vào đường cùng, Quý Minh Phượng đành nảy sinh ý nghĩ độc ác.

Có lẽ bởi vì nàng là nữ nhân, nữ nhân trẻ tuổi nên Viên lão thái thái và Viên Thắng không hề đoán trước được nàng sẽ động tay đả thương người khác.

Những vật dụng trong phòng như kéo, đồ sứ, trâm cài hễ cái nào có thể dùng để tự sát thì đã sớm bị Viên lão thái thái lấy đi, Quý Minh Phương dùng móng tay lấy hai viên gạch dưới sàn lên. Trong lúc Viên gia bắt đầu yến tiệc, Quý Minh Phượng giả vờ đau bụng thu hút một ma ma đi vào, sau đó nhào tới xô ngã ma ma xuống giường rồi che miệng bà ta lại, nàng dùng một viên gạch đập bà ta hôn mê trước.

Một người hôn mê, người kia chắc chắn sẽ vào kiểm tra, Quý Minh Phượng cầm gạch chạy tới cửa, thừa dịp lúc ma ma thứ hai đi vào, nàng lại đập viên gạch xuống lần nữa,

Nàng sắp điên rồi, cần gì quan tâm hai ma ma sau khi bị đập bể đầu có gặp chuyện không may hay không?

Chắc chắn có rất nhiều người chắc chắn không ai để ý nàng, Quý Minh Phượng lặng lẽ chuồn đế nơi dừng xe ngựa của khách đến Viên gia, mặc dù bên trong có bốn chiếc xe ngựa, nhưng vì sợ bị người đánh xe phát hiện, Quý Minh Phượng chỉ có thể lén lút chui vào chiếc xe gần nàng nhất. Nàng không biết chủ nhân xe ngựa là ai, nhưng mới vừa rồi lúc hai nhóm người chào tạm biệt nhau dựa theo theo xưng hô của Viên Thắng thì nàng mới biết được đây là một cặp huynh muội Thế tử.

Kinh Thành có rất nhiều Hầu tước, Công tước, Bá tước*, Quý Minh Phượng vẫn không đoán được xuất thân của hai huynh muội này, nhưng cho dù là Thế tử của Bá phủ, thì thân phận cũng vô cùng tôn quý.

(* Thời xưa có 5 tước vị là: Công, Hầu, Bá, Tử, Nam. Thứ tự cao quý được xếp từ trái qua phải.)

Bất kể bọn họ là ai, Quý Minh Phượng cũng chỉ có một con đường duy nhất để đi.

Bây giờ nàng chỉ còn sắc đẹp là có thể dùng thôi.

Sau khi chui vào xe ngựa, Quý Minh Phương phải đối mặt với nguy cơ có thể bị người đánh xe phát hiện bất cứ lúc nào.

Cho nên nàng tụt một bên áo xuống, dùng thân thể để cảm nhận người đánh xe, hoặc là cảm nhận lúc chủ nhân của xe ngựa đi đến, nếu là nữ tử, vậy bị nàng ta nhìn cũng không tổn thất gì.

Nhưng lúc nàng xác nhận được chủ nhân xe ngựa là một đôi huynh muội, Quý Minh Phượng đoán A Ngư sẽ lên xe trước nhưng bên ngoài có nhiều người, Quý Minh Phượng không dám làm bất cứ hành động gì, sau đó tình thế đã lâm vào tình hình xấu hổ như vậy.

Sau khi cố gắng che giấu thân thể ở phía sau người A Ngư, Quý Minh Phượng thấp giọng uy hiếp, ép buộc Tào Luyện nói: "Đưa ta ra khỏi thành."

A Ngư không thể làm gì khác, chỉ có thể nhìn ca ca.

Tào Luyện cười lạnh, nhìn chằm chằm Quý Minh Phượng rồi nói: "Ra khỏi thành, Nhị thái thái cho là Viên gia sẽ không tra ra ai mang ngươi ra khỏi thành sao?"

Quý Minh Phương cũng không bất ngờ lắm khi nam nhân này biết thân phận của mình, chỉ tăng sức lực trên cây trâm: "Ra khỏi thành."

A Ngư đau đớn mà nhíu mày.

Tào Luyện vẫn không nhúc nhích, chỉ thản nhiên nói: "Nếu như ngươi làm tổn thương nàng ấy dù chỉ một chút, ta sẽ khiến ngươi sống không bằng chết."

Tay Quý Minh Phượng run lên một cái, cuối cùng cũng ý thức được vị Thế tử gia mặt lạnh này khó đối phó rồi.

Nàng thử tiếp tục làm A Ngư đau.

Cổ A Ngư bị đau, nhưng nàng biết ca ca đang đọ sức cùng Quý Minh Phượng, cho nên nàng cố gắng làm bộ như không hề đau đớn chút nào.

Nhưng Tào Luyện thấy trâm kia đâm hơi sâu.

Hắn cười cười, dứt khoát gỡ dao găm giấu bên hông xuống, ném tới trước mặt Quý Minh Phượng: "Dùng cái này, nàng rơi một giọt máu, ta muốn ngươi chảy máu ba ngày mới được chết."

Lúc hắn ném dao găm xuống, A Ngư và Quý Minh Phượng run người cùng lúc.

Quý Minh Phượng lập tức vứt bỏ kế hoạch rời khỏi thành trong lúc này.

Nếu như thế, tổn thương A Ngư cũng vô dụng, Quý Minh Phượng thả lỏng tay, đồng thời dùng mũi chân dẫm chân lên thủy thủ di chuyển nó về phía mình, nhìn thẳng Tào Luyện mà nói: "Khi nào ngươi đưa ta ra khỏi thành, ta mới buông muội muội ngươi ra."

Tào Luyện từ chối cho ý kiến.

A Ngư rất muốn hỏi ca ca kế tiếp phải làm sao, nhưng nếu thật sự mở miệng, hai huynh muội bọn họ có vẻ sẽ rơi vào thế bất lợi.

Tào Luyện nhìn muội muội, bỗng nhiên đẩy một góc màn xe ra, thấy Từ Tiềm không còn đi theo bọn họ thì hạ màn xe xuống, phân phó người đánh xe: "Chạy đến phố bánh ngọt Trần Kí."

A Ngư kinh ngạc nhìn ca ca, nhưng Quý Minh Phương lại cau chặt mày lại, hỏi Tào Luyện: "Ngươi muốn làm gì?"

Âm thanh Tào Luyện lạnh lùng nói: "Xóa bỏ hiềm nghi."

Quý Minh Phương vẫn còn đang suy nghĩ ý của lời này, đột nhiên A Ngư chợt hiểu. Quý Minh Phượng chạy trốn, mọi người ở Viên gia có lẽ tìm kiếm chung quanh, tìm không được chắc chắn sẽ nghĩ tới khả năng Quý Minh Phượng chạy trốn theo một vị khách nào đó. Dưới tình huống bình thường, người giúp Quý Minh Phượng chạy trốn nhất định sẽ trực tiếp nhanh chóng hồi phủ rồi sắp xếp cho Quý Minh Phương, ca ca lại thảnh thơi mà dẫn nàng đi mua điểm tâm, nhìn kiểu gì cũng thấy không giống gặp phải chuyện ngoài ý muốn.

A Ngư là người ngoài cuộc, dễ dàng thấy rõ tình hình, Quý Minh Phượng là người trong cuộc phải mất một lúc mới hiểu được.

Nàng nghĩ nghĩ, đặt cây trâm xuống, buông lỏng A Ngư ra.

A Ngư lập tức di chuyển qua bên cạnh Đại ca.

Tào Luyện che chở cho muội muội, chờ hắn ngẩng đầu, đã thấy Quý Minh Phượng kéo lại nữa bên xiêm y.

"Xin Thế tử, Tứ cô nương cứu mạng." Sau khi y phục chỉnh tề, Quý Minh Phượng quỳ trước mặt hai huynh muội, dập đầu nói: "Ta không hề muốn hại Tứ cô nương, nhưng phụ thân ta bán nữ cầu vinh, bà bà* lại trông coi ta giống như phạm nhân, nếu còn tiếp tục như vậy, sớm muộn gì ta cũng sẽ phát điên, vì bất đắc dĩ nên mới tìm đường sống."

(*bà bà: mẹ chồng.)

Nói xong, Quý Minh Phượng dập đầu liên tục.

Ngoại trừ chuyện Quý Minh Phượng uy hiếp nàng, Quý Minh Phượng thật sự cực kỳ đáng thương, vị hôn phu đã chết mà còn bị phụ thân bị cưỡng ép đưa vào Viên gia để thủ tiết, trốn cũng trốn không thoát, ở Viên gia ba năm, A Ngư khó thể tưởng tượng Quý Minh Phượng trải qua ba năm này như thế nào. Đổi lại là A Ngư, có lẽ nàng không chống lại ý trời như Quý Minh Phượng, không có dũng cảm mà liên tục chạy trốn, nhưng A Ngư biết, cảm giác bị giam giữ mỗi ngày không dễ chịu chút nào.

Tào Luyện dùng thân thể che chở cho muội muội, vẻ mặt không thay đổi mà nhìn chằm chằm nữ nhân trước mặt.

Rõ ràng nàng ta không mặc xiêm y của chính mình, rộng rãi thùng thình, nàng càng không ngừng dập đầu, cổ áo rộng thùng thình càng lỏng hơn lộ ra "cảnh đẹp".

Tào Luyện không háo sắc, hắn sẽ không chủ động đi khi dễ nữ tử đàng hoàng.

Nhưng nếu như nữ tử đàng hoàng tự động dâng hiến, mà còn là một nữ nhân vừa xinh đẹp lại vừa đầy đặn, Tào Luyện cũng sẽ không làm người tốt.

"Chỉ cần ngươi nghe lời, chờ thời cơ thích hợp đến, ta sẽ đưa ngươi ra khỏi thành." Cảm thấy Quý Minh Phượng dập đầu cũng gần đủ, cuối cùng Tào Luyện cũng mở miệng nói.

Quý Minh Phượng mừng rỡ, ngẩng đầu mà nói đa tạ, nhưng thấy nam nhân lạnh lùng trước đó chưa từng liếc nhìn nàng một cái, lúc này đang nhìn chằm chằm vào cổ áo của nàng.

Quý Minh Phượng cúi đầu, ý thức được Tào Luyện nhìn cái gì, trong lòng nàng càng lạnh lẽo.

Thì ra hắn không phải quân tử, chỉ là vừa nãy muội muội hắn ngồi phía đối diện, hắn buộc phải làm quân tử trước mặt muội muội thôi.

Trong lòng lập tức trở nên lạnh lẽo, nhưng lúc Quý Minh Phượng chạy trốn đã lựa chọn dùng nhan sắc để trao đổi, dùng trong sạch đổi tự do, đáng!

Nàng rủ mắt xuống, bắt đầu tính kế hoạch tiếp theo.

Thế tử gia này sẽ giữ nàng lại trong bao lâu? Hai ba ngày hay hai ba tháng?

Nữ nhân đầy đặn hiểu chuyện, Tào Luyện quay đầu hỏi muội muội: "Cổ còn đau không?"

A Ngư lắc đầu, nhịn không được mà hỏi: "Ca ca, ca muốn dẫn nàng về phủ sao?"

Tào Luyện không đáp, dặn muội muội: "Việc này muội không cần biết chỉ biết là có ca ca sắp xếp rồi."

A Ngư cắn môi.

Ca ca lại có thể chạy tới mua điểm tâm để che giấu, việc này nói lên ca ca không có ý trả Quý Minh Phượng về, rốt cuộc đời trước Quý Minh Phượng và ca ca đã xảy ra chuyện gì? Chẳng lẽ Quý Minh Phượng không chui vào xe ngựa của ca ca như hôm nay sao, hay là ca ca đã giúp Quý Minh Phượng nhưng khi Quý Minh Phượng ra khỏi thành đã bị Viên gia bắt về, sau đó cuối năm ca ca nàng bị liên lụy?

Càng nghĩ, A Ngư càng nghiêng về cái sau.

Chắc là do Quý Minh Phượng bị bắt, cuối năm ca ca đi dự tiệc, Quý Minh Phượng cầu xin ca ca giúp nàng, bị người Viên gia phát hiện vì thế gây ra lời đồn.

Nghĩ như vậy, sao A Ngư có thể không quản cho được?

Giúp ca ca diễn xong vở kịch huynh muội đi mua điểm tâm, sau khi hồi phủ hai huynh muội lại cùng nhau xuống xe, để người đánh xe kéo Quý Minh Phượng về chuồng ngựa, A Ngư muốn đến viện của hắn.

"Muội về trước đi, ta bố trí ổn thỏa cho nàng ta trước." Tào Luyện không yên lòng mà nói với muội muội, trong đầu tràn đầy ánh mắt hoang dã như con báo nhỏ của Quý Minh Phượng, thông phòng lúc trước phụ thân lựa cho hắn quá yếu đuối, thậm trí còn tranh nhau giành tình cảm của hắn, hiếm khi gặp được một món ăn dân dã như vậy, Tào Luyện gấp gáp muốn nếm thử hương vị này.

A Ngư không chịu về phòng, hỏi tới cùng: "Ca bố trí như thế nào? Lỡ như nàng ta ra khỏi thành bị bắt về đến lúc đó thú nhận chúng ta giúp. Vậy lỡ như Viên gia đến tìm huynh tính sổ thì làm sao giờ?"

Tào Luyện tự tin nói: "Yên tâm, ta sẽ không để nàng bị bắt về."

Sau đêm nay, Quý Minh Phượng là nữ nhân của hắn, sao Tào Luyện có thể để nữ nhân của mình tiếp tục đến Viên gia làm quả phụ được?

Đuổi muội muội xong rồi, Tào Luyện dặn dò tùy tùng đến chuồng ngựa.

Chờ đêm khuya yên tĩnh, Quý Minh Phượng bị bí mật dẫn đến căn phòng Tào Luyện đặt biệt chuẩn bị cho nàng, nơi này rất bí ẩn, ngay cả nha hoàn thông phòng bên cạnh hắn cũng không biết.

Ngoại trừ phòng, Tào Luyện còn chuẩn bị hai thùng nước nóng giúp Quý Minh Phượng, toàn thân nàng mặc xiêm y lụa mỏng màu đỏ.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui