Ta Vốn Phúc Hậu


Bao Cốc ngơ ngác trở lại trong phòng.

Viện tử của Ngọc Mật kỳ thật trống rỗng.

Đại khái là bởi vì mới xây, Ngọc Mật còn chưa kịp vào ở, cái gì đều không kịp bố trí, gần phòng khách đặt một bộ bàn ghế, trong phòng ngủ đặt một cái giường.

Bên ngoài sân lại càng trống rỗng cái gì cũng không có, ngay cả dự lưu dược điền cũng là một mảnh đất hoang, cả dược thổ đều không.

Bao Cốc trong lòng khó chịu, lại thấy viện tử của Ngọc Mật trống vắng, dứt khoát chạy tới xử lý viện tử Ngọc Mật.

Trong dược điền mà nàng thu từ tay Giao Long có rất nhiều dược thổ phẩm chất thật tốt, không lo không có dược thổ trong viện tử.

Bao Cốc gọi Đa Bảo Linh Hầu hỗ trợ, một người một hầu không tốn bao nhiêu công phu liền đem đất ở dược điền san phẳng.

Nàng lại từ dược điền trong túi trữ vật siêu lớn nhổ không ít linh dược và bảo thuốc trồng vào dược điền này.

Nàng lo lắng đến Ngọc Mật thực lực trước mắt là ở Kim Đan thời kì cuối, tùy thời có đột phá tiến Nguyên Anh kỳ, bởi vậy lúc nhổ trồng linh dược đều là dựa theo tiêu chuẩn Nguyên Anh kỳ, thậm chí còn có không ít linh dược dùng để luyện chế Hóa Thần đan, những linh dược này hiện giờ có lẽ đã tuyệt tích ở tu tiên giới.

Phương thuốc luyện Hóa Thần đan cũng không khó tìm.

Huyền Thiên Môn thậm chí còn sắp chúng vào một quyển Đan Phương Đại Toàn của sư môn, khó khăn là phải góp đủ dược liệu.

Bao Cốc nhiều của cải như vậy cũng không đủ luyện một lô Hóa Thần đan, nàng đoán, bản thân tối đa chỉ có thể kiếm ra sáu bảy thành.

Nàng mang tất cả linh dược bản thân có thể có để luyện chế Hóa Thần đan đều trồng một ít vào viện, mặt khác lại mang một ít cấp giai linh dược tu tiên giới hiện giờ khó gặp, thậm chí còn thêm hơn mười buội bảo dược trồng trong viện.

Linh khí ở Lưỡng Giới Sơn nồng đậm hơn so với Huyền Thiên Môn, hơn nữa có Tụ Linh pháp trận dẫn thiên địa linh khí vào viện, nên linh khí trong viện vô cùng nồng đậm, bây giờ lại có đầy sân linh dược, thổ linh quang lượn lờ, sinh cơ bừng bừng giống như tiên cảnh nhân gian.

Bao Cốc sợ linh dược vừa trồng không sống được, lại lấy tất cả linh thạch trong người, để Đa Bảo Linh Hầu mang linh thạch hóa thủy, tưới một lần.

Đến khi nàng hoàn thành dược điền, trời đã sáng choang.

Nàng khoanh chân ngồi trong viện đầy linh dược, ăn hai khỏa đan dược chữa thương, uống vài ngụm nhị giai Hầu Nhi Tửu, điều động linh khí trong đan điền chữa thương.


Đối với phàm nhân mà nói, thương đến phủ tạng kinh mạch hầu như không thể sống, không chết cũng mất nửa cái mạng.

Còn đối với một Bao Cốc thực lực tu hành ở Trúc Cơ nhị giai, quanh năm lại ăn linh đan bảo dược uống Hầu Nhi Tửu mà nói, thương thế tuy không nhẹ nhưng cũng không xem là trọng.

Nàng vào tu tiên giới lâu như vậy, mấy lần tìm đường sống trong chỗ chết, đối với việc thụ thương đã sớm thành quen, đối với chữa thương càng xem nhẹ.

Có thuốc chữa thương của Hầu Nhi Tửu thôi động vết thương, đến đêm toàn bộ thương thế trên người Bao Cốc cũng đã khép lại.

Nàng ăn hai viên Trúc Cơ đan cùng Hầu Nhi Tửu liền tiếp tục ngồi luyện công trong viện.

Cảnh giới tu hành của nàng dừng ở Trúc Cơ nhị giai đã được một thời gian dài, nhưng lại phát hiện thực lực của mình cũng không phải không tiến bộ, chí ít đan điền, kinh mạch đều càng thêm cứng rắn, có thể dung nạp nhiều linh khí linh lực hơn.

Nàng cảm thấy, việc bản thân tu hành gian nan là bởi vì nàng là Ngũ Linh căn, lại thêm Huyền Thiên Kiếm trong cơ thể lại rút đi đại lượng linh khí.

Không có đầy đủ linh khí chuyển hóa thành linh lực đả thông các huyệt vị trên người, cảnh giới tu hành của nàng làm sao đi lên?
Muốn luyện đến Trúc Cơ cửu giai phải đả thông tất cả kinh mạch huyệt vị, nàng hiện tại ngay cả hai mạch Nhâm - Đốc cũng chưa thông!
Bao Cốc cảm thấy rất cần phải gọt giũ Huyền Thiên Kiếm nhiều hơn.

Nàng hiện tại đã có thể câu động khí tức của Huyền Thiên Kiếm, trước kia cũng đã thử lợi dụng câu động năng lượng của Huyền Thiên Kiếm để trùng kích cảnh giới, cũng không tạo thành thương tổn, nhưng dường như không được.

Nàng quyết định thử mượn Huyền Thiên Kiếm tu luyện lần nữa.

Bao Cốc chạm được một luồng khí tức của Huyền Thiên Kiếm trong đan điền, chậm rãi dùng một lũ linh lực câu động kiếm khí.

Như nàng sở liệu, khí tức của Huyền Thiên Kiếm có thể hấp thu linh lực trong đan điền của nàng.

Nàng tiếp tục dùng linh lực rót vào kiếm khí trong Huyền Thiên Kiếm, rất nhanh linh lực trong đan điền đã cạn, kiếm khí của Huyền Thiên Kiếm cư nhiên không có thay đổi.

Nàng lấy ra nhị giai Hầu Nhi Tửu rót vào miệng, đem Hầu Nhi Tửu chuyển hóa linh lực tiếp tục rót vào kiếm khí trong Huyền Thiên Kiếm, lại cẩn cẩn thận thận dẫn một lũ kiếm khí, dựa theo huyệt vị mà Trúc Cơ kỳ tu luyện dẫn đạo vào.

Bước đi này rất mạo hiểm.

Dù sao nàng cũng là vận dụng linh lực của Huyền Thiên Kiếm, sức mạnh của Huyền Thiên Kiếm cường đại như vậy, kiếm khí thịnh, có chút sai lầm, tổn thương đến kinh mạch huyệt vị, nàng có thể phế bỏ.

Nhưng trọn một hồ lô tứ giai Hầu Nhi Tửu cư nhiên không thăng được một cấp, điều này khiến Bao Cốc thật lo lắng về tiền đồ tu hành của mình, nàng không thể không tìm cách khác.


Nàng không thích phiền muộn tu hành, nhưng quyết không nguyện bị sư tỷ xem nhẹ, cảm thấy nàng không có tiền đồ trên đường tu hành.

Nàng có nhiều tu tiên tài nguyên như vậy, nàng dùng cả đống tài nguyên cũng có thể mang mình đi lên, không thể là tầm thường.

Rất nhanh, một hồ lô nhị giai Hầu Nhi Tửu thấy đáy, toàn bộ biến thành linh lực tiến vào kiếm khí của Huyền Thiên Kiếm.

Kiếm khí rốt cuộc có chút rõ ràng, có chút ngưng thật, cũng để Bao Cốc nhìn rõ dáng dấp chân thực của nó! Một luồng tinh thuần từ Kim Mộc Thủy Hỏa Thổ ngũ hành hoàn mỹ, dung hợp thành ngũ hành linh lực! Cái này, trọn hao tổn không một hồ lô Hầu Nhi Tửu lại chỉ có thể hình thành ngũ hành linh lực mà ngay cả một chi cũng cũng không tràn đầy.

Nói cách khác, nếu như nàng muốn đả thông huyệt vị này, chí ít cần năm đến sáu hồ lô nhị giai Hầu Nhi Tửu.

Tính tổng tất cả huyệt vị lớn nhỏ cộng lại có hơn một nghìn, một cái cần phải năm sáu hồ lô nhị giai, vậy còn Hầu Nhi Tửu cần cho đại huyệt vị không phải gấp đôi sao? Toàn thân hơn một nghìn huyệt vị, cộng lại nhiều thế nào?
Bao Cốc chỉ cần nghĩ đến số lượng liền tê cả da đầu!
Cho dù nàng có Đa Bảo Linh Hầu cũng không cung cấp nổi tiêu hao lớn như thế.

Nàng phải nghĩ cách khác thu nạp linh khí tu hành, dù chậm một chút.

Nàng có thể dùng Hầu Nhi Tửu đổi linh thạch, dựa vào việc hấp thu linh thạch mà tu luyện, nàng có nhiều linh dược như vậy, có thể luyện thành đan dược ăn.

Hôm nay Huyền Thiên Môn tọa ủng một nơi linh khí đầy đủ, nàng còn có thể dựa vào hấp thu linh khí trong thiên địa tu hành.

Bao Cốc tự nói với mình, từ từ sẽ được, không cần gấp.

Tuy là dùng cách thức kia tu luyện chậm, nhưng có thể thấy được tiến bộ, không giống dạng phương thức tu luyện trước kia, chỉ có thể cảm giác được trong cơ thể có nhiều linh lực hơn một chút, tu hành lại không có nửa điểm tiến bộ.

Trong mơ hồ, nàng tựa hồ nghe được thanh âm của Phong Dịch vang lên ngoài viện.

Bao Cốc phòng xuất thần niệm tham ra bên ngoài, kết quả viện lớn, phạm vi thần niệm của nàng hẹp, không thể tham được ngoài viện, chỉ phải thu công đứng dậy, đi đến cửa viện.

Nàng đi đến cách cửa viện khoản chùng hai trượng, thần niệm tìm được Phong Dịch đứng bên ngoài.

Nàng mở cửa ôm quyền nói:
"Tham kiến Phong sư bá."

Phong Dịch 'ân' một tiếng, vừa thoáng thấy đầy viện linh dược của Bao Cốc nhất thời cả kinh trợn tròn mắt! Viện này đầy linh dược cũng thôi đi, những linh dược bên trong tùy tiện một buội cây nào cũng đều hiếm thấy, trong đó càng không ít dược linh nghìn năm, càng làm hắn giật mình chính là, hắn cứ nhiên đứng ở một góc dược viên, chứng kiến hơn mười buội cây vạn năm bảo dược tụ tập một chỗ! Chậc, nhìn cành lá rễ cây, nhìn thần tính lưu chuyển, Phong Dịch hận không thể đem con ngươi dán trên đống bảo dược! Hắn thật muốn vứt mặt mũi mà nói với Bao Cốc: 'Bao Cốc a, ta dùng tòa viện trong Trưởng lão viện đổi lấy nơi ở này của ngươi, ngươi thấy có đươc không?'
Có điều, hắn cũng biết, viện này tuy là Bao Cốc ở, nhưng lại là của Ngọc Mật.

Nhìn tư thái của Bao Cốc với Ngọc Mật, tuyệt đối là đánh chết cũng sẽ không đổi.

Cuối cùng, cũng là người lịch duyệt phong phú đã thấy nhiều việc, Phong Dịch chỉ có chút hoảng thần, nháy mắt liền hồi phục, ngữ trọng tâm trường nói:
"Bao Cốc a, viện này của ngươi còn thiếu một đạo ảnh bích tường."
Bao Cốc thấy ánh mắt của Phong Dịch liền biết Phong Dịch là bảo nàng xây một đạo ảnh bích tường, che đi dược viên, bằng không đại môn vừa mở, toàn bộ viện linh dược này đều rơi vào mắt người khác, chiêu thèm khát.

Nàng nói với Phong Dịch:
"Sư bá, mời." Thỉnh Phong Dịch vào viện.

Phong Dịch vốn là đến truyền lời, nhưng thấy đầy viện linh dược này, Bao Cốc nếu mời hắn vào, hắn cũng không khách khí.

Bao Cốc mang Phong Dịch vào cạnh ngọc thạch bàn.

"Mới vừa dọn vào, cái gì cũng chưa kịp chuẩn bị, rất khó coi, khiến cho sư bá chê cười."
Phong Dịch nghĩ thầm: Ngươi bày đầy viện linh dược rồi nói với ta khó coi? Ngươi đây là khó coi là sao?
Bao Cốc từ túi trữ vật lấy ra một hồ lô ngũ giai Hầu Nhi Tửu, dùng rượu chiêu đãi Phong Dịch.

"Sư bá, chỗ ta không có trà, ta biết sư bá không ngại uống rượu."
Phong Dịch không khách khí cầm rượu lên uống.

Hắn nói:
"Có chuyện gì cứ nói thẳng."
Bao Cốc nói:
"Không có chuyện gì, sư bá tự mình đến đây, Bao Cốc tự nhiên không thể thất lễ.

Có điều nếu sư bá có thời gian, có thể giúp Bao Cốc một chuyện nhỏ."
Phong Dịch liếc mắt nhìn Bao Cốc.

"Biết là ngươi có việc, nói đi, chuyện gì?"
Bao Cốc nói:
"Linh thạch trên người ta dùng hết rồi, không có linh thạch luyện công, muốn đổi chút linh thạch.

Chúng ta bây giờ cách xa tu tiên giới, thực lực tu hành của ta lại thấp không tiện xuất môn, chỉ có thể phiền sư bá lúc rỗi giúp ta đổi lấy một ít."
Phong Dịch gật đầu:
"Được a!"
Bao Cốc lấy ra một ít ngũ giai Hầu Nhi Tửu đưa cho Phong Dịch.


"Một nửa đổi linh thạch, một nửa đổi linh dược.

Các loại linh dược phẩm giai không giới hạn, tốt nhất là căn tu đầy đủ, có thể trồng."
Phong Dịch nhận lấy Hầu Nhi Tửu, lấy ra một túi trữ đồ chứa linh thạch đưa Bao Cốc.

"Hiếm thấy ngươi chịu bằng lòng tu hành, cầm trước những linh thạch này dùng." Dứt lời, đứng lên.

"Ngươi cần Tôn Địa Long, ta đã tìm được, bây giờ đang ở thiền điện Huyền Thiên cung."
Bao Cốc nói:
"Ta sẽ đi gặp hắn ngay.

Phong sư bá, Yêu Minh bên kia có động tĩnh gì?"
Phong Dịch nói:
"Hỗn loạn, ầm ĩ, có cơ sở ngầm của Yêu Minh theo dõi động tĩnh của Huyền Thiên Môn.

Chưởng môn đã hạ nghiêm lệnh cho môn hạ đệ tử đề phòng kỹ hơn, không có Chưởng Môn lệnh, không được bước ra Huyền Thiên Môn nửa bước, người vi phạm trục xuất Huyền Thiên Môn."
Bao Cốc: "...." Nàng lập tức hiểu rõ chắc là thế cục vô cùng nghiêm trọng, có chút gió thổi cỏ lay đều có thể dẫn phát đại chiến sinh tử giữa Yêu Minh cùng Huyền Thiên Môn, đó là chuyện Huyền Thiên Môn không muố nhất, cho nên tận lực tránh xung đột.

Rất nhanh, Bao Cốc liền theo Phong Dịch đến Huyền Thiên quảng trường.

Nàng thấy đồng môn sư huynh đệ đang nghe sư công thụ khóa.

Lúc nàng và Phong Dịch bay qua, không ít các sư huynh đệ quay đầu nhìn nàng, còn có các sư huynh nháy mắt ra dấu với nhau, thậm chí mơ hồ nghe được có người khe khẽ bàn luận.

"Bao Cốc chính là giống như đại gia, ngươi nếu không đến nghe tảo khóa thử xem?"
"Cách đại truyền nhân mà tổ sư gia thân chọn, tự nhiên không giống."
"Ít nghị luận vài câu, bình thường các ngươi cũng nhận không ít chỗ tốt từ nàng rồi."
Bao Cốc từ Huyền Thiên quảng trường lướt vào thiên điện.

Trong thiên điện chỉ có Tôn Địa Long lấm lét nhìn trái nhìn phải.

Bởi vì trong điện có pháp trận cấm chế, ngoài điện lại có vị Hóa Thần kỳ Tử Thiên Quân đang thụ khóa, trong hộ sơn pháp trận trên đỉnh đầu còn có một Giao Long thực lực sâu không thấy đáy, làm lòng hắn sinh sợ hãi, cho dù không ai canh chừng, hắn cũng không dám tùy ý đi lại, ngoan ngoãn hắn đứng tại chỗ chờ.

Hắn nhìn thấy Phong Dịch cùng Bao Cốc đi vào, nhanh chóng tiến lên ôm quyền nói:
"Nhị vị không biết bắt tiểu lão nhi đến để làm gì? Tiểu lão nhi cũng không có chỗ đắc tội nhị vị a."
Bao Cốc khẽ ngẩng đầu hướng bồ đoàn bên cạnh, nói:
"Ngồi đi.

Là ta mời Phong sư bá tìm ngươi đến đây.".


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận