Ta Vốn Phúc Hậu


Bao Cốc phái Linh Nhi ra ngoài tiếp xúc việc kinh doanh của nàng, vừa mới bắt đầu Linh Nhi hai ba ngày trở về một chuyến, về sau, khi tiếp xúc với mạng lưới tin tức liền mười ngày nửa tháng không thấy thân ảnh, sau nữa là hai ba tháng cũng không nhìn thấy bóng dáng.

Thỉnh thoảng trở về, thì chính là truyền tin đánh không lại cầu cứu, hoặc là ném một đống kỳ trân dị bảo thu nạp được ra hỏi nàng lấy một đống bảo mệnh đan dược, pháp bảo các loại rồi lại đi.

Bị thương trở về thì sẽ ở lại lâu một chút, nhưng nếu thương tích khỏi hẳn chỉ cần thu được đầu mối bảo vật liền lại đi.

Linh Nhi cùng Đa Bảo Linh Hầu điên cuồng tầm bảo đối với Huyền Thiên Môn ảnh hưởng trọng đại, bọn họ bình thường sẽ quay về Huyền Thiên Môn cầu viện, dẫn tới Tử Thiên Quân, Phong Dịch có đôi khi thậm chí sẽ phát động trên dưới Huyền Thiên Môn, động tĩnh lớn nhất là một lần Tử Thiên Quân, Phong Dịch, Nam Sơn Nhất Kiếm, Tử Vân Thù, Yêu Thánh cùng với mười mấy nhất đại đệ tử Nguyên Anh Cảnh cùng mấy trăm tên nhị đại đệ tử đều xuất môn! Chỉ để lại Trần sư bá dùng Nguyên Anh quả trọng kết linh thân dẫn mấy người đệ tử Nguyên Anh Cảnh đời thứ nhất trấn giữ sơn môn.

Lần đó là phát hiện lăng mộ của một vị tu tiên cường giả thời thái cổ, chiếm được vài kiện thánh khí cùng vô số trọng bảo quý hiếm.

Thánh khí, đó là chí bảo tu tiên giả tu luyện tới cảnh giới Đại Thừa mới luyện ra được, Bao Cốc trước đây nghe cũng chưa từng nghe thấy.

Tu luyện tới cảnh giới Đại Thừa đối với nàng mà nói quả thực chính là một thần thoại không có khả năng tồn tại.

Nàng nghe Tử Vân Thù nói Nam Sơn Nhất Kiếm cùng Tử Thiên Quân, Phong Dịch ba người liên thủ thôi động thánh khí, đều chỉ có thể vận dụng một hai thành sức mạnh của thánh khí, hơn nữa chỉ duy trì được vài khắc.

Hiện tại vài món thánh khí đều được bảo quản trong bảo khố Huyền Thiên Môn.

Bao Cốc cảm thấy thánh khí kia cũng giống như Huyền Thiên Thư Khố cùng Huyền Thiên Kiếm đang ở trong đan điền của nàng, là thứ tốt, nhưng người nắm giữ không có khả năng vận dụng, trên cơ bản chỉ dùng để bài trí, ngược lại cũng là linh vật quý hiếm coi như Huyền Thiên Môn tích lũy chút của cải đi.

Bên ngoài có thể nói là huyên náo long trời lở đất, nhưng Bao Cốc ở tại Vân Hải Mật Lâm không bước ra ngoài lại gần như không chịu ảnh hưởng, cảm giác duy nhất chính là Đa Bảo Linh Hầu, tiểu Thiên Hồ cùng Tôn Địa Long bọn họ đưa đến càng lúc càng nhiều thứ.

Bảo vật thu nhiều rồi, nhìn nhiều rồi, Bao Cốc đã sớm tập mãi thành thói quen, chỉnh lý sổ sách xong liền cất vào trong bảo khố túi trữ vật siêu lớn, thỉnh thoảng gặp phải vài món vừa ý thì lấy ra trang trí trong phòng, trong viện hoặc cầm đến dùng.

Trọng tâm của Bao Cốc vẫn đặt trên tu luyện.

Nàng đối với trận pháp, đan thuật tu tập tinh thông liền đem trọng điểm dời đến chỗ Tử Thiên Quân học tập linh phù cùng hướng Tử Vân Thù tu tập luyện khí thuật.


.

Chương mới nhất tại == TRÙMt ruyện.N ET ==
Tử Thiên Quân chấp chưởng một phái, vô cùng bận rộn, mỗi tháng chỉ có thể rút ra hai ba ngày đến đây truyền thụ thuật linh phù cho Bao Cốc.

Mỗi tháng ba mươi ngày Bao Cốc đều dùng mười ngày để luyện tập linh phù, luyện khí thuật cùng xử lý việc kinh doanh buôn bán, còn lại hơn hai mươi ngày gần như là không ngủ không nghỉ mà tu luyện đột phá cảnh giới.

Có lượng lớn linh thạch, đan dược, Hầu Nhi Tửu, linh trân bảo dược làm chống đỡ ngày đêm không ngừng tu luyện, tốc độ tu luyện của Bao Cốc rốt cục đã nhanh hơn.

Một tháng sau, Trúc Cơ tam gia đình trệ hai năm rốt cục bị đột phá tiến vào tứ giai.

Sau khi đả thông huyệt vị tốc độ vẫn duy trì tăng trưởng vững vàng, gần như mỗi nửa năm liền tiến một tiểu giai.

Tiến bộ duy trì liên tục ổn định này làm Tử Thiên Quân vui vẻ hỏng rồi, rốt cục thấy được hy vọng ở Bao Cốc.

Để không quấy rầy Bao Cốc tu luyện, hắn vô cùng kiên quyết khống chế tất cả những nhân tố có thể ảnh hưởng đến việc tu luyện của Bao Cốc.

Dưới sự hộ pháp cẩn thận của Tử Thiên Quân, Bao Cốc trải qua cuộc sống không bước ra khỏi cửa.

Ngoại trừ Tử Thiên Quân, Đa Bảo Linh Hầu, Linh Nhi, Tử Vân Thù, Yêu Thánh, Phong Dịch thỉnh thoảng sẽ đến tiểu viện của nàng xem nàng, mỗi tháng xử lý việc kinh doanh buôn bán, nàng gần như xa lánh thế giới bên ngoài.

Cho dù xử lý việc kinh doanh cũng là dùng Đa Bảo Linh Hầu, Linh Nhi làm người đưa tin hoặc truyền tin, thỉnh thoảng dùng truyền âm ngọc phù cùng Tôn Địa Long và mấy chưởng quỹ liên hệ, nàng không bước ra Vân Hải Mật Lâm nửa bước, cũng chưa từng gặp qua bất cứ người nào, bao gồm Ngọc Mật.
* * * * * * * * * * * * * * * * * * * * * * * * * * * * * * * * * * * * * * * * * * * * *
Ba năm thời gian, Bao Cốc không bước ra biệt viện nửa bước.

Ba năm thời gian, Bao Cốc rốt cục đả thông kinh mạch toàn thân, hoàn thành phạt mao tẩy tủy, tu luyện đến Trúc Cơ cửu giai.


Quanh thân nàng huyệt vị được đả thông, chân khí toàn thân lấy đan điền làm khởi điểm lấy phục thủy làm chung điểm tuần hoàn sinh sôi không ngừng.

Hoàn thành Trúc Cơ, chỉ cảm thấy cả người mỗi một huyệt vị đều tràn đầy chân khí, sức mạnh của Huyền Thiên Kiếm theo kinh mạch toàn thân lan tỏa.

Vô luận thể chất hay là sức mạnh đều không thể so với xưa kia, trong cơ thể ẩn chứa năng lượng khiến nàng mơ hồ có một loại cảm giác trở thành cường giả – tuy rằng chỉ có Trúc Cơ cửu giai.

Nhưng mà, sau khi tiến nhập Trúc Cơ cửu giai, Bao Cốc liền phát hiện một chuyện không hay – nàng gặp bình cảnh.

Vô luận nàng ăn bao nhiêu đan dược, ăn bao nhiêu Kim Đan hoàn nhưng nàng vẫn kết không được kim đan.

Nàng thỉnh giáo Tử Thiên Quân, Yêu Thánh, Tử Vân Thù, Phong Dịch, Nam Sơn Nhất Kiếm đều không chiếm được cách giải quyết.

Tử Thiên Quân chỉ có thể khuyên nàng không nên gấp gáp, tích tiểu thành đại, một ngày nào đó có thể đột phá thôi.

Bao Cốc rất không thiếu chính là tính nhẫn nại.

Nàng vẫn như cũ mỗi ngày ăn đan dược, uống Hầu Nhi Tửu, dùng linh thạch dẫn đạo kiếm khí Huyền Thiên Kiếm trong cơ thể.
Đại khái là bởi vì huyệt vị toàn thân của nàng đều là mượn sức mạnh Huyền Thiên Kiếm chuyển hóa thành linh lực để đả thông, nên khiến huyệt vị, kinh mạch đều ẩn chứa sức mạnh của Huyền Thiên Kiếm, nàng có thể tinh tường cảm giác được Huyền Thiên Kiếm ẩn giấu trong cơ thể đã theo việc tu luyện của nàng dung vào trong huyết mạch, ngưng tụ thành một thanh Huyền Thiên Kiếm vô hình trong cơ thể của nàng, nàng có thể tinh tường cảm giác được kiếm khí cùng kiếm ý của Huyền Thiên Kiếm bắt đầu phát động.

Bình thường Bao Cốc sẽ có một loại cảm giác, nếu như đem bản thân quăng vào trong lò luyện pháp khí thì nhất định sẽ luyện ra một thanh Huyền Thiên Kiếm.

Lại qua một năm.

Một năm này, nàng đã hai mươi bốn tuổi.


Dáng vẻ cùng với lúc hai mươi tuổi một chút biến hóa cũng không có, nhưng thể chất lại xảy ra thay đổi xảy ra.

Nàng vô ý bị thương, máu chảy ra ẩn chứa ngũ hành linh khí hợp nhất toả ra linh quang, vết thương cũng sẽ nhanh chóng khép lại.

Nàng nghĩ có lẽ là bởi vì nàng ăn quá nhiều linh đan bảo dược.

Trong một năm này kim đan hoàn Bao Cốc ăn đã có gần một nghìn viên, linh đan bảo dược khác càng khó có thể điếm xuể, nhưng vẫn như cũ kết không ra đan.

Nàng nghiêm trọng hoài nghi linh đan bảo dược nàng ăn vào trong bụng đều bị Huyền Thiên Kiếm hấp thu rồi!
Điều này làm cho Bao Cốc rất bất đắc dĩ.

Tử Thiên Quân nhìn thấy Bao Cốc thực sự không cách nào dựa vào đan dược linh trân đột phá bình cảnh kết, chỉ có thể đề nghị Bao Cốc đi ra ngoài một thời gian, có lẽ ngày nào đó bỗng nhiên ngộ được chút gì đó thoáng chốc đột phá được thì sao?
Chín năm, tròn chín năm, Bao Cốc chỉ bước ra Vân Hải Mật Lâm một lần.

Nàng đối với chuyện bước ra khỏi Vân Hải Mật Lâm hành tẩu tìm kiếm đột phá một chút hứng thú cũng không có, nàng đối với chuyện gặp phải bình cảnh kết không ra kim đan một chút cũng không nóng lòng.

Nàng mới hai mươi bốn tuổi, có hai trăm năm thọ mệnh, còn có một trăm bảy mươi năm thời gian để đột phá bình cảnh, hà tất nóng lòng?
Nàng không vội nhưng Tử Thiên Quân vội.

Cho dù ngươi không muốn đi ra ngoài hành tẩu, tốt xấu gì ngươi cũng nên dạo một vòng quanh Huyền Thiên Môn a, tốt xấu gì cũng đi xem thành quả của những gì ngươi đã cống hiến cho Huyền Thiên Môn a.

Trải qua nhiều năm phát triển, địa giới của Huyền Thiên Môn mở rộng không ngừng, cả tòa Lưỡng Giới Sơn đều trở thành cứ địa của Huyền Thiên Môn, ngoài nội môn, ngoại môn còn chiếm một lãnh địa rất lớn, xung quanh Huyền Thiên Môn hình thành những thị trấn rất phồn vinh.

Việc kinh doanh của Huyền Thiên Môn làm rất lớn, là nơi duy nhất bán Hầu Nhi Tửu, thỉnh thoảng bán ra một ít luyện tài gần như tuyệt tích, đan dược hoàn mỹ, hiệu buôn đầy đủ khí tài, bình thường có hi thế trân bảo thì mang bán đấu giá, những tu tiên tài nguyên này khiến tu tiên giả từ khắp nơi không ngại vất vả vượt vạn lý mà đến Huyền Thiên Môn.

Có tài nguyên tu tiên phong phú làm hậu thuẫn,người muốn gia nhập Huyền Thiên Môn quá nhiều, có rất nhiều hậu sinh tư chất ưu tú trẻ tuổi nhập vào Huyền Thiên Môn.

Người có Thiên Linh căn, Song Linh căn chỉ cần trở thành ngoại môn đệ tử thì đối với bọn họ mà nói cũng đã tốt lắm rồi.

Huyền Thiên Môn muốn phát triển, không thể thiếu việc tuyển nhận ngoại môn đệ tử lấy sức lao động.

Những ngoại môn đệ tử này cho dù tư chất hữu hạn, tu tiên không có nhiều tiền đồ, nhưng vẫn có thể phái đến các hiệu buôn làm kinh doanh buôn bán, còn có thể làm chân chạy thu hàng, còn có thể quét dọn sơn môn làm tạp dịch.


Vài năm phát triển nhanh chóng, Huyền Thiên Môn hôm nay ngoại môn đệ tử gần một vạn.

Nội môn đệ tử một nghìn, chân truyền đệ tử của các phong cũng gần trăm người.

Dưới điều kiện tài nguyên phong phú chồng chất, nhất đại đệ tử cảnh giới tu luyện đạt được Nguyên Anh Cảnh cũng sắp đến hai mười người.

Đệ tử Kim Đan kỳ gần ba trăm người.

Những người này nếu như đặt ở Vân Thành trước đây tuyệt đối sẽ thuộc vào thế lực lớn nhất nhì, đặt ở Huyền Nguyệt Cổ Thành cũng là một thế lực không nhỏ, có thể chen vào mười hạng đầu.

Chín năm thời gian, đem một môn phái sắp diệt môn phát triển thành như vậy, Tử Thiên Quân làm chưởng môn của Huyền Thiên Môn, là người lãnh đạo dĩ nhiên vô cùng đắc ý! Ánh mắt, nhãn giới, tâm tình đều xảy ra biến hóa.

Ánh mắt của hắn không còn là chống chọi, không còn lo lắng chống đỡ sự sinh tồn của môn phái, mà chỉ có mục tiêu cùng nguyện vọng xa hơn.

Những mục tiêu cùng nguyện vọng này trước đây cũng có, chỉ là khi đó khốn cùng trói buộc, tất cả nguyện vọng cùng mục tiêu đều có vẻ xa không với tới.

Hôm nay, hắn thấy được hy vọng tái khởi đưa Huyền Thiên Môn trở lại đỉnh cao huy hoàng năm đó.

Huyền Thiên Môn có thể có được cục diện ngày hôm nay, Bao Cốc là một nhân tố quan trọng.

Tử Thiên Quân đối với Bao Cốc đứng sau màn xuất lực lớn nhất, công thần lớn nhất hoàn toàn hài lòng, ký thác rất nhiều trọng trách cùng hy vọng.

Hắn cho rằng chỉ có để Bao Cốc, truyền thừa của Huyền Thiên tổ sư chân chính trưởng thành, tay cầm Huyền Thiên Kiếm, kiếm chỉ Thương Sơn hoành tảo vạn lý non sông Huyền Thiên Môn mới chính là khi trở lại đỉnh cao vinh qua như lúc tung hoành thiên hạ tổ sư gia còn tại thế.

Thiên hạ không chỉ có một người mang chỉnh tề Ngũ Linh căn, nhưng thiên hạ khó tìm người thứ hai có ngộ tính cao như vậy, phúc duyên sâu sắc như vậy, biết kinh doanh tích tụ tài phú như vậy.

Trong mắt Tử Thiên Quân, một Bao Cốc vượt hơn tất cả nhất đại đệ tử, nhị đại Thiên Linh căn, Song Linh căn thiên tài đệ tử!
Nhìn thấy Bao Cốc tu luyện trì trệ không tiến lại không gấp gáp tu luyện, hắn há có thể không vội?
Tử Thiên Quân khuyên can mãi, khuyên rồi lại khuyên, môi cũng sắp rách nhưng Bao Cốc chính là nhất phó ta tu luyện như bây giờ không có gì không tốt, vì sao phải ra ngoài lượn qua lượn lại, khiến Tử Thiên Quân tức giận đến không thèm khuyên nữa, trực tiếp dùng thân phận chưởng môn truyền chỉ dụ buộc Bao Cốc bước ra khỏi Vân Hải Mật Lâm ra ngoài hành tẩu! Đi đâu cũng được, dù sao thì chính là không chuẩn rút trong Vân Hải Mật Lâm!.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận