Ta Vốn Phúc Hậu


Nhận của người một giọt ân, mang cả biển tương báo, tổ sư gia có ân thụ nghiệp, có ân tái tạo với nàng, nàng là truyền nhân của tổ sư gia, thừa kế y bát của tổ sư gia, nàng sao có thể ủy khuất nữ nhi của tổ sư gia được?
Bao Cốc nói với Huyền Nguyệt Nhi:
"Ngươi đi theo ta."
Nàng xoay người trở lại trong phòng, tìm trong túi trữ vật siêu lớn của mình.

Bảo bối Hóa Thần Kỳ trên người nàng không có mấy món, mặc dù nói bản thân không dùng được nhưng cũng vẫn giữ cho sư tỷ.

Thứ nàng cho sư tỷ, đương nhiên sẽ không cho người khác, đừng nói là nữ nhi của tổ sư gia, ngay cả tiểu sư thúc cũng không lấy được.

Đồ tiểu sư thúc luyện chế cho nàng cũng không thể tặng người.

Cũng may mấy năm nay nàng kinh doanh buôn bán, pháp bảo Nguyên Anh Kỳ thu vào túi cũng rất nhiều, các loại trân bảo hiếm thế cũng không thiếu.

Nàng đầu tiên tìm trong bảo khố chứa pháp bảo Nguyên Anh Kỳ tìm một hồi, lấy ra một kiện vòng tay trữ vật Nguyên Anh Mạt Kỳ cùng một kiện hồ lô trữ vật Nguyên Anh Sơ Kỳ.

Kỳ thực bảo vật cũng có đẳng cấp, đối ứng với Luyện Khí Kỳ là nhất giai, với Trúc Cơ Kỳ là nhị giai, cùng Kim Đan Kỳ là tam giai, cùng Nguyên Anh Kỳ là tứ giai, Bao Cốc bàn về cảnh giới tu hành, đã thành quen.

Hồ lô trữ vật nho nhỏ kia, chỉ dài cỡ ngón trỏ, có màu tím đen, sáng bóng lại có chút ám trầm, có một tia cổ vận nội liễm lưu chuyển.

Bao Cốc đem hồ lô trữ vật cho Huyền Nguyệt Nhi.

"Cái hồ lô tử kim mộc bảo này không gian bên trong không lớn, nhưng có thể chứa vật sống, ngươi nhận lấy." Vòng ngọc trữ vật kia cầm trong tay nàng.

Nàng lấy năm nghìn miếng cực phẩm linh thạch, một vạn miếng thượng phẩm linh thạch, hai vạn miếng trung phẩm linh thạch chuyển vào vòng ngọc trữ vật, có chút do dự, lại đem một trong hai bộ trà cụ mà tiểu sư thúc luyện chế còn dư, cất vào vòng ngọc trữ vật.

Trước đây luyện thêm hai bộ này là vì để nàng giữ lại sau này tặng người, hoặc sợ nàng quá phá sản, không cẩn thận tổn hại đến bảo bối nên mới luyện chế dự phòng cho nàng, bây giờ tặng một bộ cho Huyền Nguyệt Nhi cũng không sao.

Nàng đưa vòng tay trữ vật cho Huyền Nguyệt Nhi.

"Linh thạch bên trong, ngươi cầm dùng, bộ trà cụ đó là tiểu sư thúc luyện chế, lúc pha trà sẽ cần dùng." Lúc này đại khái mà nói ra các chuyện chú ý lúc sử dụng, nghe đến Huyền Nguyệt Nhi líu lưỡi.

Huyền Nguyệt Nhi lại dò tìm trong pháp bảo trữ đồ chứa linh thạch, cả kinh hé môi, trợn tròn mắt nhìn Bao Cốc.


Bao Cốc nói:
"Cực phẩm linh thạch khó có được, tận lực dùng để luyện công, uống trà...những loại chuyện tự dùng trên người, mua đồ thì dùng pháp bảo thượng phẩm hoặc trung phẩm linh thạch là được rồi, những thứ trọng điểm quý giá khác cứ lấy vật đổi vật." Đương lúc nói chuyện lại cho Huyền Nguyệt Nhi một đống pháp bảo Kim Đan Kỳ, Nguyên Anh Kỳ lấy vật đổi vật.

Nàng lại từ trong đống pháp bảo Nguyên Anh Kỳ cực phẩm lấy ra một ít, để lên bàn cho Huyền Nguyệt Nhi tự mình lựa chọn.

Gần trăm món cực phẩm pháp bảo Nguyên Anh Kỳ, khiến Huyền Nguyệt Nhi hoàn toàn choáng váng.

Linh Nhi quanh năm cùng Đa Bảo Linh Hầu cùng nhau đưa đồ của Tôn Địa Long đến, bọn họ tìm được kỳ trân dị bảo gì đều đưa đến chỗ Bao Cốc, tự nhiên biết được Bao Cốc giàu thế nào, lúc này liền vui vẻ giúp Huyền Nguyệt Nhi chọn đồ.

Ngọc Mật im lặng đứng ở cửa, ánh mắt rơi trên người Bao Cốc đang không ngừng đưa đồ cho Huyền Nguyệt Nhi, híp mắt nguy hiểm.

Cho dù là nữ nhi của tổ sư gia, cho dù Bao Cốc ngươi có kim sơn ngân hải, ngươi không cảm thấy ngươi quá mức phóng khoáng sao? Ngọc Mật thật không muốn ra vẻ bản thân keo kiệt hoặc suy nghĩ nhiều, nhưng Bao Cốc chưa từng như vậy đối với bất kỳ ai, kể cả nàng! Kim Đan Kỳ, Nguyên Anh Kỳ pháp bảo chất đống mà tặng! Cực phẩm pháp bảo Nguyên Anh Kỳ bày ra trên trăm món, tùy ý lựa chọn! Được, quả nhiên! Một lọ Nguyên Anh đan phẩm chất hoàn mỹ lại xuất hiện! Kim Đan hoàn, Nguyên Anh đan, Hoàn Linh đan, Cố Bản Bồi Nguyên đan, Tẩy Tủy Tịnh Thể đan...Bao Cốc, nếu trên ngươi ngươi có Tuyết Nhan đan, có phải còn muốn mang tặng luôn hay không?
Ngọc Mật thật sự nhìn không được, xoay người đi.

Bao Cốc tự nhiên cảm thấy động tĩnh Ngọc Mật rời đi, nàng quay đầu nhìn về phía cửa, khóe miệng khẽ câu lên, trong mắt giấu đầy tiếu ý.

Sư tỷ giống hệt bình dấm chua a!
Huyền Nguyệt Nhi chọn mười mấy món, lại có chút ngại tiếp tục chọn nữa.

Nhưng Linh Nhi lại vui vẻ chọn giúp nàng hơn ba mươi món, bảo Huyền Nguyệt Nhi nhận lấy.

Huyền Nguyệt Nhi nói:
"Ta không dùng nhiều như vậy." Nàng có chút trầm ngâm, hít sâu một hơi.

"Bao Cốc, ta có chuyện muốn cầu ngươi."
Bao Cốc đáp:
"Ngươi cứ nói."
Huyền Nguyệt Nhi nói:
"Ta cần luyện chế một kiện bản mệnh pháp bảo, muốn mời ngươi giúp ta tìm chút luyện tài."
Bao Cốc sửng sốt.

"Ngươi không có bản mệnh pháp bảo? Túy Hoa Lâu ngay cả bản mệnh pháp bảo cũng không chuẩn bị cho ngươi..."

Huyền Nguyệt Nhi nói:
"Túy Hoa Lâu đối với đệ tử từ Nguyên Anh Kỳ trở xuống, chỉ chú trọng bồi dưỡng đề cảnh cùng bác đấu, chỉ có chân truyền đệ tử tu hành đến cảnh giới Nguyên Anh Kỳ mới có thể có bản mệnh pháp bảo.

Ta tư chất tốt, tư sắc xuất chúng, cho nên đãi ngộ coi như tốt.

Những người có chút tư sắc, tư chất bình thường chỉ có thể trở thành thị tỳ, dù cho tốt hơn một chút, có thể tu luyện thành nội môn đệ tử, cũng chỉ là không cần bưng trà rót nước, tương đương với cao giai thị tỳ thôi, mệnh như con kiến hôi, há có thể được ban bản mệnh pháp bảo cực kỳ quý trọng chứ?"
Linh Nhi động dung mà gọi: "Nguyệt Nhi..." đôi mắt đều đỏ.

Huyền Nguyệt Nhi cũng chỉ nhẹ nhàng cười, thoải mái nói:
"Ta là người được đề cử bồi dưỡng như lâu chủ tưởng lai, cũng không chịu ủy khuất gì, chỉ là quy củ của Túy Hoa Lâu...." Bản mệnh pháp bảo liên quan đến tu hành, bản mệnh pháp bảo càng tốt, sau này giúp ích càng lớn, không thể qua loa, mà muốn luyện chế một kiện bản mệnh pháp bảo hao phí rất lớn, cho dù Bao Cốc cho nàng những linh thạch pháp bảo này, cũng rất khó góp đủ tài liệu, cho nên nàng chỉ có thể tìm Bao Cốc hỗ trợ.

Mấy năm nay nàng nhận hết ủy khuất cùng khuất nhục, những kinh nghiệm từng trải này chí ít cũng luyện qua trên người người quen.

Bao Cốc có thể xuất ra nhiều đồ như vậy, nói rõ phía sau nàng có một thế lực khổng lồ đủ để nàng sử dụng, vì nàng thu hoạch tu tiên tài nguyên, cũng chỉ có Bao Cốc có thể góp đủ tài liệu luyện chế bản mệnh pháp bảo mà nàng cần.

Mấy năm nay, nàng quá rõ cái gì là nhất triều thiên tử, nhất triều ngọa, cái gì là hôm nay không giống hôm qua, phụ thân mất, mẫu thân tình huống không quá tốt, ngay cả cửu cửu đều mất, Đần Đần lại theo Bao Cốc, nàng sớm không còn là tiểu công chúa có phụ thân, mẫu thân, Yên di, cữu cữu bảo vệ, bây giờ cửa nát nhà tan, cái gì cũng không phải.

Cho dù phụ thân nàng là Huyền Thiên tổ sư gia, hơn ban vạn năm rồi, Huyền Thiên Môn đều sắp diệt môn, đứa trẻ mồ côi của Huyền Thiên tổ sư gia như nàng tính là gì? Huyền Thiên Môn bây giờ chỉ sợ là do Bao Cốc cùng Tử Thiên Quân chống đỡ, có bao nhiêu liên hệ với nàng? Dù cho giống như những kẻ quyền quý trong Túy Hoa Lâu, Bao Cốc ngủ với nàng, muố nàng hoặc là đem nàng dưỡng thành nô nhi dâm ngoạn tìm niềm vui, nàng cũng có thể làm được gì? Nếu kết cấm chế, nàng ngay cả tự kết liễu cũng không làm được.

Nàng chỉ có thể may mắn ánh mắt chọn đồ của phụ thân rất tốt.

Bao Cốc tuy mặt lạnh, nhưng lòng cũng vô cùng tốt, đối xử với nàng rất tốt, nàng mới mở lời nhờ vả.

Bao Cốc hiểu rõ, Huyền Nguyệt Nhi dù ban đầu là vì tư chất được bồi dưỡng như người được đề cử làm lâu chủ, được ưu ái nhất định, nhưng sau khi gặp phải bình cảnh khó có thể tiến bộ, tình trạng chỉ sợ lập tức xoay chuyển, bằng không cũng sẽ không bị treo tên đấu giá.

Ý cười trên mặt Huyền Nguyệt Nhi, nàng đọc hiểu.

Trước đây nàng đã từng cười như vậy, cực khổ nuốt vào bụng, trên mặt luôn mặt nụ cười thoải mái với người bên cạnh.

Nàng nói:
"Ngươi muốn luyện chế bản mệnh pháp bảo thế nào, ta tận lực tìm tài nguyên tế luyện cho ngươi."

Huyền Nguyệt Nhi nói:
"Phụ thân ta có truyền cho ta công pháp tu hành, hình thức ký ức lạc ấn ở trong đầu ta, thể chất của ta cũng thích hợp với luyện thể công pháp mà phụ thân truyền cho, cho nên ta cần lấy thân làm dung lô, đem vô số luyện tài chậm rãi hòa tan trong cơ thể, ngày tu hành thành công, bản mệnh pháp bảo sẽ tự thành."
Bao Cốc: "...."
Linh Nhi hỏi:
"Nguyệt Nhi, ngươi đây là dự định ăn luyện tài?"
Huyền Nguyệt Nhi nói:
"Nhưng không phải luyện tài nào cũng có thể ăn."
Bao Cốc hiểu.

"Ngươi là muốn ăn luyện tài tốt nhất, luyện chế linh khí?" Nàng nhớ đến Huyền Thiên Kiếm.

Huyền Nguyệt Nhi tự nhiên biết luyện tài dùng để luyện chế linh khí quý trọng thế nào, hầu như đều là trân bảo hiếm thế, nhưng chuyện này liên quan đến tu hành, tất nhiên không thể qua loa, không thể chấp vá.

Nàng không cầu Bao Cốc cho nàng đủ trân bảo thiết yếu để tu luyện, chỉ cầu có thể đổi một kiện bản mệnh pháp bảo.

Dùng năng lực của bản thân muốn góp đủ luyện tài cho một kiện linh khí quá khó khăn.

Nàng gật đầu nói:
"Đúng! Ta muốn tu luyện chính là con đường luyện thể chú linh kiếm."
Bao Cốc hỏi:
"Ngươi cẩn thận nói cùng ta luyện tài nào là cần thiết."
Huyền Nguyệt Nhi nói:
"Ta cần một viên Ngũ Hành chi tinh, dung nhập một luồng thần hồn của ta làm khí linh..." Nàng nói đến đây, chỉ thấy Bao Cốc im lặng nhìn nàng.

Nàng nói:
"Ta cũng biết Ngũ Hành chi tinh có thể gặp không thể cầu, e rằng cả đời đều khó tìm được, ngươi...."
Bao Cốc khoát tay, nói:
"Ngươi nói tiếp, còn cần gì?"
"Lượng lớn Đại La Kim Tinh ắt không thể thiếu, có hai thứ này ta có thể bắt tay vào luyện, nếu có thiếu, ta có thể dùng bản mạng huyết tinh để bù đắp, những luyện tài khác cũng có thể chậm rãi tìm."
Bao Cốc thở phào nhẹ nhõm, nhẹ nhàng vỗ vỗ ngực.

Suýt nữa hù chết nàng, lỡ như Huyền Nguyệt Nhi nói nàng muốn hơn một trăm món cực phẩm pháp bảo luyện chí bảo, nàng phải điên! Đây là tìm hay không tìm? Tìm sao! Phái người đi khắp nơi tìm mấy thứ này, chi tiêu....nàng chỉ cần nghĩ một chút đã cảm thấy khủng bố.

Không tìm! Thật có lỗi với tổ sư gia trên trời có linh thiêng a.

Đại La Kim Tinh là tài liệu không thể thiếu khi luyện chế thần binh bảo khí, là thứ cứng nhất, lúc luyện khí chỉ cần tan vào một chút cũng có thể khiến pháp bảo luyện khí càng kiên cố hơn, chỉ một khối lớn bằng ngón tay cái thêm vào có thể đề thăng chí ít một bậc.

Tiểu sư thúc tu chính là luyện khí, mấy năm nay cho nàng không ít thứ luyện được, cho nên Đại La Kim Tinh đã ít lại càng ít, vẫn là Tôn Địa Long giúp nàng thu thập, bất luận giá cả bao nhiêu, nhìn thấy liền mua về, bây giờ trái lại cũng tích trữ không ít.


Nàng hỏi:
"Ngươi cần bao nhiêu Đại La Kim Tinh?"
Huyền Nguyệt Nhi yếu ớt nói:
"Có bao nhiêu muốn bấy nhiêu."
Bao Cốc quét mắt Huyền Nguyệt Nhi.

"Một cái số lượng cụ thể."
Huyền Nguyệt Nhi nhắm mắt, cắn răng, nói:
"Ta muốn luyện chính là Ngũ Hành Kiếm lấy Đại La Kim Tinh làm luyện tài chính, cho nên cần sau khi dung luyện tinh chế, ít nhất phải đủ số lượng dung ra một thanh kiếm, còn cần phải dung luyện thể phách của nó, chiếu thể tích, hẳn là phải hai giỏ lớn mới đủ." Nàng thuận tiện dùng tay ra dấu độ cao một cái sọt.

Bao Cốc nghe vậy, rốt cuộc hiểu rõ Huyền Nguyệt Nhi chỉ cần Ngũ Hành chi tinh cùng Đại La Kim Tinh, không cần luyện tài khác! Muốn hai thứ này, còn không thấy ngại muốn luyện tài khác sao? Ngũ Hành chi tinh không nói, tìm đều không có nơi nào thấy, mua cũng không nơi nào bán, có thể có hay không cũng chỉ có thể xem cơ duyên.

Cái này còn dễ nói, trên tay nàng vừa vặn có một viên, là tiểu hầu tử cùng Linh Nhi sau khi nhận được tin tức liền hao hơn một tháng, thiên tân vạn khổ tìm được.

Thứ này nếu là tiểu hầu tử cùng Linh Nhi tìm được, cho Huyền Nguyệt Nhi cũng dễ hiểu.

Đại La Kim Tinh giá là một bằng mười miếng cực phẩm linh thạch! Đại La Kim Tinh cùng thể tích, một viên bằng mười miếng cực phẩm linh thạch.

Huyền Nguyệt Nhi đây là muốn hai mươi giỏ lớn cực phẩm linh thạch.

Nếu là cần cực phẩm linh thạch cũng được, nhiều lắm thì nàng nén đau lòng nuốt nước mắt móc sạch cực phẩm linh thạch mấy năm nay trữ được, nhưng nàng ấy cần là hai giỏ Đại La Kim Tinh lớn! Cái giỏ này còn không phải là loại nhỏ, là loại gánh trên vai, dài rộng cao chừng hai thước!
(*1 xích bằng 1/3 mét)
Linh Nhi theo Bao Cốc lâu như vậy, vẫn là lần đầu thấy mặt Bao Cốc đều tái đi rồi.

Huyền Nguyệt Nhi nói:
"Ngươi có thể cho ta bao nhiêu liền cứ cho bấy nhiêu."
Tâm Bao Cốc đều đang chảy máu.

Huyền Nguyệt Nhi này thật là một tổ tông a! Tổ tông sống a! Nàng lặng lẽ lấy ra một chiếc hộp đựng một viên Mộc Tinh mà Linh Nhi cùng Đa Bảo Linh Hầu tìm được đến trước mặt Huyền Nguyệt Nhi.

"Đây là Mộc Tinh, bản thân giữ cho kỹ." Lại lấy nửa giỏ Đại La Kim Tinh cùng một ít phụ tài luyện kiếm, liền lập tức rời đi như bôi mỡ dưới chân.

Tổ tông sống này, nuôi không nổi a!
Bao Cốc lần đầu cảm thấy mình thật nghèo!
====
Editor: Từ chương 200 chuyển sang phần 2 nhé.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận