Tà Vương Cưng Chiều, Độc Phi Thực Khuynh Thành

Thái hậu vừa thấy phượng ngâm cửu thì lập tức kích động, nước mắt trào ra liền nói ︰"Hảo hài tử, nhanh đến đây, để ai gia nhìn xem, nha đầu ngươi đã lớn thế này, có còn nhớ ta hay không, lúc nhỏ ngươi cùng mẫu thân thường xuyên lui tới nơi này, ai gia còn hay ôm ngươi vào lòng, lại đây, ngồi cạnh ai gia." Vừa nói vừa vẫy tay để phượng ngâm cửu đi qua, để nàng ngồi cùng bà trên ghế quý phi.

Thái hậu liên tiếp hỏi nhiều vấn đề, khiến cho phượng ngâm cửu không biết nên trả lời cái nào, vốn dĩ đối với chuyện lúc nhỏ nàng cũng không nhớ rõ ràng, chỉ nhớ phượng ngâm cửu thường xuyên lui tới trong cung, cho nên phượng ngâm cửu liền đi qua nghẹn ngào nói ︰"Thái hậu, cửu nhi sao có thể quên người, trừ bỏ mẫu thân thì thái hậu là người duy nhất đối tốt với tiểu cửu." 

Người nói vô tâm, người nghe cố ý, nhất thời trong lòng thái hậu cùng hoàng thượng ngũ vị tạp trần.

Thái hậu thở dài lại hỏi ︰"Nha đầu, vết bớt trên khuôn mặt của ngươi xuất hiện khi nào, hơn nữa sao lại mất tích, nghe nói phủ Thừa Tướng phái người tìm ngươi một tháng cũng chưa tìm được, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?" 

Phượng ngâm cửu nghe thái hậu nói vậy, liền cảm thấy chua xót, tuy rằng phượng Thừa tướng là phụ thân của nàng, nhưng hắn chỉ mong nàng đã chết, còn thái hậu không phải người thân của nàng nhưng lại hơn hẳn ruột thịt, xem ra thái hậu đau lòng vì nàng là thật, cho nên trong lòng một trận ấm áp, nhưng nàng biết hiện giờ không phải là thời điểm nói thật, vì thế liền nói ︰"vết bới trên mặt cửu nhi không biết như thế nào, chỉ biết lúc sáu tuổi đột nhiên xuất hiện, sau này càng ngày càng nghiêm trọng, năm đó ta bảy tuổi cũng là ngày giỗ của mẫu thân, ta vì mẫu thân đến miếu cầu phúc nhưng không biết vì sao bị trúng độc, nếu không phải cha mẹ nuôi lúc đó cũng đến miếu cầu phúc cứu ta, chỉ sợ trên đời này ta sẽ không xuất hiện nữa, sau khi tỉnh lại thì bị mất trí nhớ, cho nên không có quay về phủ Thừa Tướng, gần đây ta mới nhớ ra mình là ai, vì muốn gặp phụ thân, cũng muốn bái tế mẫu thân, cho nên mới quay lại phủ Thừa Tướng." 

Thái hậu nghe xong thì trầm mặc thật lâu, đột nhiên kích động nói ︰"Cái gì, trúng độc?đang êm đẹp thì làm sao có thể trúng độc? Trách không được, trách không được ngươi không có trở về, nguyên lai là mất ký ức? Ngươi có tự chăm sóc bản thân mình tốt không? Cha mẹ nuôi đối với ngươi thế nào?" 

"Hồi thái hậu, cửu nhi biết chăm sóc cho mình, hơn nữa cha mẹ nuôi đối với ta rất tốt, cũng không chịu khổ gì." 

Nhớ tới chuyện hôm qua thái tử nói với bà phượng ngâm cửu muốn từ hôn, thái hậu liền ngẩng đầu, mang theo tức giận trừng mắt nhìn tôn tử của mình, tiếp theo hỏi ︰"Phượng nha đầu, ngươi vì cái gì muốn từ hôn, cho dù dung mạo biến thành thế này cũng không phải là lý do thích hợp, tiểu tử này nhất định không dám đối xử không tốt với ngươi." 

Nghĩ nghĩ tiếp tục nói ︰"Có phải phượng Thừa tướng ép ngươi nói như vậy, hắn để ngươi chịu ủy khuất gì, ngươi nói với ta, ai gia làm chủ cho ngươi." 

Long thiên tuyệt dở khóc dở cười nhìn thái hậu, phượng ngâm cửu có thể chịu ủy khuất gì, từ hôn là chính nàng yêu cầu, ai cũng không ép nàng. 

Bên này đang nói, liền thấy trần công công đi tới nói nhỏ vào bên tai hoàng thượng, hoàng thượng nhất thời sửng sờ, một lúc cũng không có phản ứng, thở dài liền nói với thái hậu︰"Mẫu hậu, hoàng đệ hắn ở ngoài điện, nói đã lâu không tới thăm người, hỏi người có muốn gặp hắn hay không, người xem......" Nguyên lai là cảnh Vương đến đây, nghe nói, kể từ khi cảnh Vương bị thương, hắn không tiến cung nữa, thái hậu muốn thấy nhi tử của mình thì chỉ có thể rời cung đến cảnh vương phủ mới có thể gặp hắn, bởi vì cảnh Vương ngày thường ít nói, cho nên lúc gặp cũng chỉ nói được một vài câu, tử nặc nói mấy câu liền gợi lên lòng hiếu kỳ, nên hôm nay hắn mới tìm lý do để tới đây. 

Thái hậu cả kinh, kích động không thua gì tối hôm qua nghe được chuyện phượng ngâm cửu trở về, bất chấp phượng ngâm cửu ở đây liền thốt ra ︰"Cái gì? tiểu tử thúi, mau, mau để hắn tiến vào, có phải hắn có chuyện gì không thoải mái, không đúng, bình thường a dận suy nghĩ rất cẩn thận, hôm nay là ngày gì, nhất định là a Cửu mang vận tốt đến cho ai gia, hoàng thượng, ai gia không phải nằm mơ chứ?" 

Hoàng thượng cũng mang vẻ mặt kích động ︰"Không phải nằm mơ, mẫu hậu." 

Phượng ngâm cửu khuôn mặt mông lung, nghĩ thầm︰ có quan hệ gì với ta, cảnh vương này là quỷ gì, được rồi.. hắn không phải quỷ, nghe nói hắn là chiến thần, chẳng qua chỉ là chiến thần què chân, hơn nữa bởi vì trúng độc nên mới bị què. 

Phượng ngâm cửu còn đang suy nghĩ cảnh vương là người như thế nào, liền thấy tử nặc đẩy xe lăn tiến vào, long dận hôm nay vẫn là một thân bạch y, trên mặt không có biểu tình nhưng dáng vẻ ôn hòa, tuấn mỹ vô thường, cảm giác giống như thần tiên hạ thế. Phượng ngâm cửu liếc mắt nhìn một cái, trong lòng thầm kích động ︰"Người này là nam nhân sao, là yêu nghiệt mới đúng, so với thái tử còn đẹp hơn nhiều lần, nhưng mà sao nàng cảm giác hắn nhìn giống thần tiên giả dối thì hợp hơn." 

Long dận liếc mắt nhìn phượng ngâm cửu, phát hiện nàng đang âm thầm đánh giá mình, hắn nghĩ thầm ︰" nha đầu này, không có hảo ý, trong lòng nhất định đang cười hắn lớn lên nhìn quá mỹ." 

Ho nhẹ một tiếng liền nói với thái hậu︰"Nhi thần bái kiến mẫu hậu, nhiều năm chưa từng tiến cung, thỉnh mẫu hậu tha thứ." 

Rồi mới mỉm cười nhìn về phía hoàng thượng nói một câu ︰"Hoàng thượng, thần đệ để ngài chê cười." 

Long thiên tuyệt thấy long dận giống như chuột thấy mèo, nháy mắt nhớ tới long dận khi còn nhỏ mọi chuyện đều bức bách hắn, vì thế đôi mắt lóe lên nói ︰"thập thất thúc." 

Long dận cả mí mắt cũng lười nâng lên, thật vất vả mới lên tiếng ︰"ừm." 

Thái hậu lúc này kích động, nước mắt lưng tròng, nức nở nói ︰"Hảo, hảo, Xú tiểu tử, ngươi cũng biết ai gia đợi ngươi lâu rồi sao, chỉ cần ngươi có thể tới liền tốt, hôm nay tiến cung có chuyện gì, mấy năm nay thân thể có tốt không?" 

Long dận mặc dù tuấn mỹ vô thường, nhưng trên mặt lại không bộc lộ biểu tình liền nói︰"Mẫu hậu xin yên tâm, nhi thần mấy năm này...... Còn tốt." 

Long dận là thái hậu gần bốn mươi tuổi mới sinh ra, hơn long thiên tuyệt một tuổi, tuy rất yêu thương hắn nhưng tiên hoàng đã sớm ném long dận vào quân doanh để rèn luyện, đương nhiên hắn cũng không làm tiên hoàng thất vọng. Nhưng hoàng thượng cực kỳ hối hận, năm năm trước xảy ra cuộc chiến kia, hắn đã khiến đệ đệ của mình trở nên tàn phế. Từ đó long dận cũng không bước vào cung, thái hậu có thể không kích động? Hoàng thượng có thể không áy náy sao? 

Long dận vốn dĩ không muốn tiến cung, bởi vì vừa thấy hắn thì biểu tình của thái hậu cùng hoàng thượng đều là sự áy náy, cho nên vài năm qua hắn không muốn bước vào đây, sáng nay nếu không phải biết phượng ngâm cửu tiến cung, nàng gợi lên sự hiếu kỳ trong hắn, hắn muốn nhìn một chút phượng ngâm cửu có phải là tiểu hồ ly hay không, nếu không hắn cũng không nguyện ý bước vào nơi này, vừa tiến vào thì thấy thái hậu đang nói chuyện cùng phượng ngâm cửu.

Thái hậu liếc mắt nhìn hắn giận dữ nói ︰"Chờ a Cửu đi rồi xem ta thu thập ngươi thế nào." 

ngài lão nhân gia làm được sao, rõ ràng là đau lòng đến không chịu được? 

thái hậu không quên hỏi phượng ngâm cửu về chuyện từ hôn, để phượng ngâm cửu nói rõ ràng, mới cho nàng một cái công đạo. Phượng ngâm cửu liền đem chuyện ngày hôm qua trờ về, chuyện từ hôn còn thêm chuyện gặp thái tử bắt đầu nói.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui