Tà Vương Phù Thượng Tháp: Nông Nữ Hữu Điểm Điền


Tác giả: Vân Phi Mặc
An Tử nuốt xuống miếng thịt kho tàu trong miệng, phụ họa theo: "Đúng vậy, canh nấm ăn rất ngon nha."
Phùng chưởng quầy thấy hai tiểu thí hài tôn sùng món nấm gì đó như thế, tò mò múc một chén canh, một ngụm vừa qua cổ họng, đôi mắt lấp tức đóng điện sáng lấp lánh.
Này hương vị dị thường tươi ngon, thậm chí so với thịt cá còn ngon hơn.
Quả nhiên, lưu lại dùng bữa tối là đúng.
Nhìn một cái, nha đầu này tùy tiện làm một lát, mà đưa đến cho hắn nhiều kinh hỉ như vậy. Xem ra trên người nha đầu này còn có rất nhiều bí mật, chờ hắn khai quật.
Phùng chưởng quầy chuyển sang nhắm vào mấy món thực đơn kia, hợp tác không thành, dù sao cũng không thể tay không mà về.
Lâm Diệp Nhi không cần nghĩ cũng biết Phùng chưởng quầy đang nghĩ gì, nàng hôm nay làm những món ăn lạ lẫm như thế này, cũng là vì mục đích đó.
Phùng chưởng quầy lúc rời đi, cũng mang đi vài đạo thực đơn, đồng thời để lại bốn trăm năm mươi lượng bạc, thuận tiện cũng mang đi hai túi nấm.
Lâm Diệp Nhi nhìn nhiều ra bốn trăm lượng bạc, lại nghĩ đến số tiền để xây một trang viên tinh xảo vẫn còn chưa đủ. Sau khi mua đất, Lâm Diệp Nhi cũng đã bắt đầu chuẩn bị xây dựng một cái trang viên cho bản thân.
Đã từ lâu rồi, Lâm Diệp Nhi đã thích loại nhà ở cổ kính như thế này, đông ấm hạ mát, độc đáo lại thêm phần cổ kính. Ở thế giới kia nàng chỉ có thể mơ ước mà thôi, hiện tại có cơ hội này, nàng đương nhiên phải thực hiện nó cho bằng được.
Số tiền trước mắt này, một cái xưởng thì đã đủ, nhưng muốn thực hiện được mơ ước xây trang viên kia, thì tuyệt đối không đủ.
Hừ, tiền, tiền, tiền...... Quay đi quay lại vẫn là thiếu tiền!
Lâm Diệp Nhi nghĩ tới những cây mía cùng hạt dẻ trong không gian kia, nếu đem chúng bán ra, hẳn là sẽ đủ a.
Lâm Diệp Nhi quyết định đi một chuyến đến phủ Vân Châu, thứ nhất là cũng đủ xa, không có nhiều người nhận ra nàng, thứ hai, bên kia người giàu có nhiều, dễ dàng ra tay.
Nàng cũng chỉ mới mua đất, còn cần làm cỏ, dầm bằng, hơn nữa mua nguyên vật liệu rất phức tạp, không sai biệt lắm phải chờ tới mười ngày sau, mới có thể khởi công.
Lâm Diệp Nhi quyết định trước khi khởi công sẽ gấp gáp trở về.
Lâm Diệp Nhi đi tới nhà Lí chính, nhờ ngài ấy chiếu cố nhiều hơn đến huynh muội Lâm gia trong khi nàng vắng nhà. Đồng thời, lại mang chút lễ vật tới nhà Ngưu đại thúc.
Ngưu đại thúc là người chính trực, đối với Lâm gia huynh muội bọn họ cho tới nay đều thực chiếu cố, hai sự việc lần trước, Ngưu đại thúc đều giúp không ít.
Ngưu đại thúc sau khi nghe nàng nói, liên tục gật đầu, Ngưu đại thẩm cũng đồng ý qua đi nấu cơm giúp, chăm sóc hai huynh muội.
Lâm Diệp Nhi để lại hai lượng bạc, Ngưu đại thúc cùng Ngưu đại thẩm đều là người trung hậu, vội vàng thoái thác.
"Không được, việc này thì không được. Chỉ là chăm sóc một chút, sao có thể lấy tiền của con được." Ngưu đại thúc đẩy bạc lại.
Ngưu đại thẩm cũng phụ họa: "Nha đầu, con ra ngoài cũng cần tiền, cứ mang theo phòng thân. Hàng xóm chúng ta chỉ chăm sóc mấy ngày mà thôi, đâu có cần dùng đến tiền."
Bọn họ hàm hậu, không tham tiện nghi, nhưng đương nhiên Lâm Diệp Nhi sẽ không chiếm tiện nghi của họ. Đối với loại người này, Lâm Diệp Nhi ngược lại sẽ không để bọn họ chịu một chút thua thiệt nào.
"Ngưu đại thúc, Ngưu đại thẩm, số tiền này không phải Diệp Nhi cho không. Miếng đất trống bên kia con đã mua. Hiện tại đang cần có người làm. Lâm Võ chỉ có một mình, khảng định là không thể nào ứng phó được, cho nên mới cần hai người hỗ trợ. Số tiền này đều là tiền công của Thúc."
Chuyện này không phải ai cũng biết, cho nên hai vợ chồng Ngưu đại thúc đều trừng lớn mắt, giật mình nhìn nàng, đợi nửa ngày mới tiêu hóa xong.
Ngưu đại thúc cộc lốc gãi gãi đầu, "Chỉ là làm công, tại sao lại lấy được nhiều tiền như vậy."
"Không nhiều lắm đâu. Ngưu đại thúc, Ngưu đại thẩm, nếu hai người không nhận, tức là đang xem thường con." Lâm Diệp Nhi ra đòn sát thủ.
Sau khi Lâm Diệp Nhi sử dụng đại chiêu, hai vợ chồng mới nhận hai lượng bạc kia.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui