Tà Vương Sửu Phi FULL


CHƯƠNG 15: CHIÊU TẾ
Editor: Luna Huang
Căn bản không có một vẻ kinh ngạc vì sao Lam Thần sẽ nhìn ra mình cùng Tà Vô Phong dịch dung, bởi vì chút kỹ lưỡng này có thể lừa người bên ngoài, muốn lừa Lam Thần sẽ rất khó.

.

.
“Ngươi là ở tại đông viện?”
Tòa nhà này tổng cộng có ba viện tử, Bắc viện là người đã gặp lúc nãy, vậy cũng chỉ còn lại có đông viện, chỉ là không nghĩ tới sẽ là Lam Thần mà thôi.

.

.
“Đúng vậy, bất quá Diên Diên cảm thấy cách quá xa, ta trực tiếp dời đến khuê phòng ngươi ở!”
Thanh âm của Lam Thần cũng không phải lớn, người xung quanh không nghe được, chỉ là Tà Vô Phong cùng Thanh nhi, tuyệt đối có thể nghe được rõ ràng, ai cũng nghe nói ngoạn vị trong những lời này, thế nhưng ai cũng rõ ràng lòng của Lam Thần tuyệt đối sẽ không cho rằng những lời này là lời nói đùa!
Tà Vô Phong nghe những lời này tuyệt đối không thoải mái, nguyên bản trên mặt ôn hòa tuấn lãng từ lúc nhìn thấy Lam Thần cũng đã trở nên hắc thanh, nếu không phải lúc đó Diên Diên gặp chuyện không may, hắn từng xuất thủ tương trợ, sớm đã Diên Diên mang đi, còn lưu lại nghe hắn nói lời vô ích sao?
“Mỗi lần đều là cái dạng này.

.

.

Tướng công, chúng ta đi thôi.

.

.”
Địch Diên Diên cũng biết mỗi lần nói với Lam Thần cuối cùng cũng sẽ biến thành cái dạng này, nên thẳng thắn không cần nói tiếp nữa.

.


.
“Ân.

.

.”
Nhìn bóng lưng của nữ nhân mình yêu bị nam nhân khác ôm đi xa, tiếu ý trên mặt của Lam Thần lui hết, phượng mâu thâm thúy mang khí tức nguy hiểm, để người xem náo nhiệt chung quanh không khỏi cảm thấy sợ, một nam nhân xinh đẹp như vậy, cư nhiên cũng sẽ lộ ra biểu tình hung ác như thế, đây là đang cho người sợ hãi!
Tử Lam đứng ở bên người Lam Thần, đồng dạng là nhìn bóng lưng của Địch Diên Diên đi xa, chưa từng có biểu tình, chỉ là nhìn không rời, hắn là hận không thể trực tiếp đi tới bên người Tà Vô Phong, đoạt lại Địch Diên Diên, sau đó chính tay giao cho môn chủ, thế nhưng, hắn lại làm không được! Hơn nữa, ở chỗ sâu trong nội tâm của hắn kỳ thực cũng cũng không muốn bản thân thực sự làm được! Tâm tình mâu thuẫn như vậy vẫn đang đấu tranh, nhưng vẫn không có kết quả.

.

.
Mà Thanh nhi, thấy cô gia cùng tiểu thư của mình đều xoay người ly khai, nàng cũng chỉ có thể chuyển thân ly khai, lại nhìn thoáng qua tử y nam tử sau lưng Lam Thần, hơi cúi đầu, xem như là chào hỏi, thế nhưng tử y nam tử không chút phản ứng nào, trái lại ánh mắt rơi vào trên người tiểu thư! Lẽ nào ngay cả hắn cũng đối với tiểu thư.

.

.?
Nghĩ tới đây, Thanh nhi vẫn cúi đầu không nói, vốn là nhiệt tình cũng bị tưới tắt.
Mà Địch Diên Diên nhìn đến nơi đây, cũng không tiện nói cái gì, chuyện của Thanh nhi để tự nàng xử lý đi!
Trên đường cái, người đi tới đi lui cũng không giống với trên đường của những địa phương khác, người nơi này mỗi người đều có thân phận không đơn giản, Địch Diên Diên cùng Tà Vô Phong dịch dung, giữa dòng người xem như là thông thường.

Đi vào một quán trà, ngồi ở vị trí tận cùng bên trong, tiểu nhị lanh lợi mang trà lên, Địch Diên Diên tùy tiện chọn vài món điểm tâm liền nhàn nhã ngồi uống trà, quán trà là địa phương quan sát người tốt nhất, lần này giám bảo đại hội không có ít người đến, là bởi vì đều biết người của Mị Vực cùng Quỷ môn đều xuất hiện.

.

.
Đại hội lần này tổ chức vẫn là đại hộ của Lạc Châu, cũng có thể nói là người chưởng quản của Lạc Châu, Lâm Thiên Tú, gia môn phú nhiêu, các nơi ở ngũ quốc đều có cửa hàng của hắn, gia cảnh tương đối khá, mà Lâm Thiên Tú thập phần thích bảo vật quý hiếm, càng thú vị, hắn lại càng yêu, nên từ lúc mười năm trước bắt đầu tổ chức giám bảo đại hội này, càng dễ để hắn thu thập đồ yêu thích.
Mà năm nay, là tổ chức long trọng hơn trước, bởi vì hai đại cự đầu (Luna: tổ chức lớn) trên giang hồ cũng đáp ứng đến tham gia, mọi người trong giang hồ đều nghe tiếng mà đến, liền để vị Lâm Thiên Tú này càng thêm bán sức!
“Ai, nghe nói, vị Lâm đại quan này của các ngươi lần này hạ nặng bản a! Có người nói còn có mục đích khác!”
*** Luna: Truyện chỉ được đăng trên Vọng Thư Uyển (vongthuuyen.com), những web khác đều là web lậu.


Đã có không ít editor và tác giả vì bị trộm truyện mà bỏ nghề, mọi người muốn ta tiếp tục edit và viết truyện xin hãy ủng hộ ta xem ở nguồn nhé.

Cám ơn ***
Âm thanh xung quanh rất lớn, địa phương xa một chút, Địch Diên Diên bọn họ là không nghe được, trái lại một vị tướng mạo phổ thông, vóc người hơi cao to, y phục hoa lệ, ngồi bên cạnh bàn, còn có hai nam nhân ngồi bên người vừa nhìn cũng biết là bảo tiêu, nam nhân này nhìn qua biết một chút công phu chân mèo, thế nhưng hai vị bảo tiêu ngồi bên nam nhân ngoài miệng cũng thích diễu võ dương oai kia nhất định có võ công, thế nhưng các vị cao thủ võ lâm đang ngồi ở đây vẫn là khiêm nhường.

.

.
Bất quá, người bên cạnh nam nhân kia nghe nói như vậy trái lại nổi lên hứng thú, liền lưu ý, đồng dạng chờ tiểu nhị đáp lời.
“Nói vậy công tử cũng là kinh qua một phen hỏi thăm a! Không sai, Lâm quan nhân tổ chức giám bảo đại hội lần này là có một mục đích khác, trùng hợp người của Mị Vực cùng Quỷ môn cũng đáp ứng đến đây, đây càng để Lâm quan nhân vui vẻ! Ngươi không biết, giám bảo đại hội lần này là thịnh đại trong mười năm nay.

.

.”
Điếm tiểu nhị vẫn còn thao thao bất tuyệt, lại vẫn như cũ không nói tới nội dung trọng điểm, điều này làm cho vị công tử kia là có chút không nhịn được, nguyên vốn lông mi vốn đã không được tốt mà nhăn lại, nhất phó muốn đánh gảy lời nói của tiểu nhị, ngay thời gian vị công tử kia chuẩn bị mở miệng, điếm tiểu nhị vẫn là nói ra, xem ra vị điếm tiểu nhị này vẫn là rất biết nhìn sắc mặt người.

.

.
“Lâm quan nhân có hai nữ nhi chưa xuất giá, chính trực xuân xanh, là dung mạo như thiên tiên a! Người tới cửa đề thân tuy nhiều, thế nhưng Lâm quan nhân nhân gia cùng các tiểu thư đều chướng mắt, nên Lâm quan nhân là muốn mượn giám bảo đại hội tìm giai tế, nghe nói tôn chủ Mị Vực, cùng môn chủ Quỷ môn cũng muốn đến đây, nói vậy cũng là nghe được tin tức này a!”
Cảm khái của điếm tiểu nhị để Địch Diên Diên có chút dở khóc dở cười, trên mặt lộ ra biểu tình nghi vấn nhìn về phía Tà Vô Phong, có chút ý tứ hàm xúc thẩm vấn ở bên trong, lúc này Địch Diên Diên biểu hiện như một tiểu nữ nhân tại hoài nghi trượng phu.

.

.
“Diên Diên, nàng như vậy một chút cũng không lừa được người.

.


.”
Rất trực bạch nói cho Địch Diên Diên biết, vẻ mặt như thế căn bản không lừa được người, cái biểu tình này của Tà Vô Phong càng là có chút dở khóc dở cười, giám bảo đại hội như vậy, hắn chưa từng nghĩ đến muốn tham gia, nếu không phải Diên Diên ham chơi, muốn kiến thức một chút, hắn mới sẽ không đi tới nơi này, nhưng người ở đây là nghe đồn mỹ danh của Lâm gia tiểu thư mà đến.

Hắn đã có chút lý giải, vì sao lúc đầu tin đồn của Diên Diên sẽ kinh khủng như vậy!
“Vị tiểu nhị này, Lâm gia tiểu thư, ngươi thấy qua chưa? Thật xinh đẹp như vậy không?”
Địch Diên Diên không có trả lời Tà Vô Phong, trái lại quay đầu đi hỏi tiểu nhị vẫn ở vị trí cũ.
“Đương nhiên.

.

.

Vị cô nương này, ngươi cũng không phải nam nhân, thế nào cũng hứng thú?”
Điếm tiểu nhị lúc này mới vừa nói một đống như vậy, thế nhưng người nam nhân kia lại không có nửa điểm biểu thị, đến nửa ngân lượng khen thưởng cùng không có khen thưởng, lần này, hắn mới sẽ không đần như vậy, người khác hỏi hắn liền nói!
“Đến đây, điểm tâm ý ấy ngươi nhận lấy trước đi ha, là như vậy, ngươi xem đệ đệ nhà của ta đều đã đến niên kỷ thú thê, còn chưa tìm được cô nương tâm ý! Nếu là lần này Lâm gia cô nương chọn trúng đệ đệ nhà của ta, vậy chẳng phải là hảo nhân duyên sao?”
Địch Diên Diên càng nói, càng là cảm giác được người nam nhân bên cạnh mình cho mình ánh mắt có bao nhiêu không vui cùng bất đắc dĩ! Thế nhưng, Địch Diên Diên đang ham chơi, ai có thể ngăn cản!
Thế nhưng điếm tiểu nhị là một bộ hình dạng khó có thể tin, nhìn một nam một nữ trước mắt, thấy thế nào cũng không giống tỷ đệ, tối đa cũng chỉ là huynh muội, nam nhân này tuy rằng gương mặt tuấn lãng, cô nương cũng bất quá coi là tiểu gia bích ngọc, nhưng thấy thế nào cũng không lớn tuổi hơn nam nhân kia a!
“Vị công tử này thật là đệ đệ của cô nương?”
Ánh mắt của tiểu nhị nhìn Địch Diên Diên để Tà Vô Phong cực kỳ khó chịu, cũng không phải dung mạo của Địch Diên Diên để điếm tiểu nhị say sưa, mà là thanh âm trong veo tế nị làm mê say.

.

.
“Nếu không ngươi cảm thấy ta cần gì phải thuyết hoang?”
Địch Diên Diên cho tới bây giờ đều là người thuyết hoang không nháy mắt, trong miệng của nàng nói ra, chính là giả cũng sẽ không để người không biết nội tình phát giác!
“Vậy không biết cô nương thành thân chưa?” Ngay cả tiểu nhị cũng chẳng biết tại sao sẽ thốt ra những lời này, có lẽ là một phần rung động đáy lòng, mắt thấy vị cô nương này, gương mặt giảo, không tính là thật đẹp, quần áo mộc mạc, thân phận cũng nên xứng với hắn a!
“Nàng đã gả rồi!”
Thời khắc này bình dấm chua ở đáy lòng của Tà Vô Phong lần thứ hai bị đổ, thật không nghĩ tới, bất quá là một đôi lời, cũng đủ để cho những nam nhân khác thần hồn điên đảo! Lệ mắt, ánh mắt ngoan tuyệt cực đoan tàn khốc, để điếm tiểu nhị chống lại đôi mắt của Tà Vô Phong hoàn toàn bị sợ đến lui về sau một bước! Ánh mắt của nam nhân này làm sao có thể hung ác như vậy!
Ngược lại mâu tử của Địch Diên Diên, là tràn đầy trách cứ cùng cảnh cáo!
“Đúng vậy, ta đã có một tướng công rất yêu ta rồi!”
Địch Diên Diên trừng mắt nhìn Tà Vô Phong, ý bảo hắn không nên tức giận.

.

.

“Nga.

.

.

Đúng vậy, cô nương kia, không, nên là phu nhân, muốn biết cái gì?”
*** Luna: Truyện chỉ được đăng trên Vọng Thư Uyển (vongthuuyen.com), những web khác đều là web lậu.

Đã có không ít editor và tác giả vì bị trộm truyện mà bỏ nghề, mọi người muốn ta tiếp tục edit và viết truyện xin hãy ủng hộ ta xem ở nguồn nhé.

Cám ơn ***
Lơ đãng lần thứ hai chống lại đôi mắt của Tà Vô Phong, lòng của điếm tiểu nhị đã có đáy, lăn lộn ở Lạc Châu nhiều năm, một ít thần sắc của những khách nhân kia đều đã thấy nhiều, nhìn ánh mắt của vị công tử kia liền đủ để đoán được, hai vị này, nhất định là phu thê, mà không phải tỷ đệ!
Thanh âm của điếm tiểu nhị cố ý phóng thấp, là cố ý không nói cho vị công tử bên cạnh nghe, ai bảo hắn keo kiệt đến một chút khen thưởng cũng không cho!
“Là muốn biết vị Lâm quan nhân kia, là muốn mượn giám bảo đại hội lần này chiêu tế sao?? Vị Lâm tiểu thư kia là xinh đẹp như vậy thậy sao?”
“Tiểu.

.

.

Không, phu nhân, vậy cũng không phải một vị Lâm tiểu thư, mà là hai vị, tiểu nhân mặc dù chưa thấy dung mạo chân thật tận mắt, thế nhưng lụa mỏng che mặt, đôi mắt động nhân.

.

.

Quả thực chính là mê người! Hai vị Lâm tiểu thư kia, nhất định là mỹ nhân khuynh thành! Các ngươi không biết, tuy rằng Lâm quan nhân kỳ mạo xấu xí, thế nhưng Lâm phu nhân lúc còn trẻ cũng là mỹ nhân tuyệt thế, nên hai vị Lâm tiểu thư cũng nhất định là đại mỹ nhân!”
“Xem ra, quả thật không sai, ngay cả tôn chủ Mị Vực cùng môn chủ Quỷ môn cũng vì nữ nhân mà động, nhất định không sai!”
Thời gian Địch Diên Diên nói câu nói này tràn ngập khẳng định, bởi vì nàng sớm đã biết đây là sự thực, Tà Vô Phong cùng dữ coi trọng là mình, nàng chưa từng có cảm giác mình có gì không tốt!
“Thế nhưng, là ai nói, tôn chủ Mị Vực cùng môn chủ Quỷ môn là bởi vì Lâm gia tiểu thư mới đáp ứng đến giám bảo đại hội lần này?”
Địch Diên Diên càng lúc càng hiếu kỳ, cái này nói không chừng vẫn chỉ là người của Lâm gia truyền tới, tin đồn như vậy, thật đúng là để cho nàng có chút không thoải mái vậy, rõ ràng mọi người đều biết tôn chủ Mị Vực đã là thú thê rồi, vậy bây giờ truyền tin đồn như vậy, có phải đã nói lên vị tôn chủ phu nhân này của hắn không có địa vị hay không?
—— đề lời nói ngoài ——
Cảm tạ các vị chi trì nga!


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận