Tà Vương Truy Thê: Phế Tài Nghịch Thiên Tiểu Thư

Lý Ngạo Thiên hừ lạnh một tiếng, bàn chân dùng sức dậm, rút cự kiếm đang vác trên vai ra, một đạo ánh sáng lạnh hiện lên trên thân kiếm, lạnh lẽo bức người.

Chỉ thấy Lý Ngạo Thiên giơ cự kiếm lên cao, trực tiếp chặt bỏ cánh cửa rắn chắc kia.

Một trận không khí kịch liệt dao động, tựa hồ ngay cả mặt đất đều có chút chấn động, nhưng cánh cửa mỏng kia lại không chút sứt mẻ, ngay cả một chút dấu vết trên mặt đều không có. 

Tại sao lại như vậy? Hắn chính là cường giả cấp sáu! Chuyện này không có khả năng!

Lý Ngạo Thiên không tin tà, hắn lại lần nữa ngưng tụ ra toàn bộ linh lực, toàn bộ đặt vào trong cự kiếm, ánh kiếm bùng nổ!

Chỉ nghe thấy thanh âm không khí bị đánh vỡ đứt liên hồi. 

Một trảm này, khí thế kinh khủng, không thể địch nổi.

Nhưng mà, khi một kiếm này chém xuống, cánh cửa màu đỏ kia tựa hồ tràn ngập ánh sáng nhàn nhạt, tựa hồ từng tầng từng tầng một bao lấy nó, không những không có một tia khác thường nào, mà còn bắn ngược chuôi kiếm của Lý Ngạo Thiên bật trở về.

Nếu không phải Lý Ngạo Thiên phản ứng nhanh chóng, đúng lúc giữ lấy cự kiếm, hắn chắc chắn sẽ rất mất mặt. 

“Cánh cửa này bị cường giả đặt phong ấn.” Lý Ngạo Thiên vì buồn bực mà lớn tiếng kêu la.

Thái tử tức khắc có chút hung ác nham hiểm.

Du thuyền của bọn họ cố gắng chạy nhanh đến đây, chính là vì muốn sớm một bước tới được Tử Ngư Điện, tiến vào Tử Ngư Điện sớm nhất. 

Vô số tiền bối đã đi qua đều nói, người vào điện sớm nhất sẽ có tỉ lệ được đến bảo bối cao hơn nhiều, nhưng mà lại không có người nào nói, tiến vào Tử Ngư Điện còn cần mở được cửa lớn phong ấn.

Nhưng chỉ một chút thời gian chậm trễ này, du thuyền của Nam Cung Lưu Vân đảo mắt đã đến nơi.

Bắc Thần Ảnh trước hết nhảy khỏi du thuyền. 

Bắc Thần Ảnh lúc nào cũng xem việc đả kích Thái tử là nhiệm vụ của mình, hắn cười hì hì nói với Lam Tuyển: “Nha, còn tưởng rằng có người đã sớm vào bên trong điện chứ, lại không ngờ rằng người ta lại nhiệt tình đứng ở cửa chờ chúng ta đâu.”

Lam Tuyển nhướng mày cười nói: “Đầu đất, ngươi thật cho rằng bọn họ đang xếp hàng hoan nghênh chúng ta hả? Người ta hận chỉ muốn chúng ta biến mất ngay lập tức đó. Bọn họ đấy là vào không được, nếu có thể đi vào, đã sớm chạy không thấy bóng dáng đâu."

Thái tử sắc mặt xanh mét mà nhìn Lam Tuyển. 

Tiểu tử thúi này có xu hướng đi theo Bắc Thần Ảnh rồi, nói chuyện đều độc vô cùng.

Khóe miệng Lam Tuyển gợi lên một nụ cười nhạt, nâng cằm, thực gợi đòn ngó Thái tử một cái, bộ dáng thế gia công tử kia, cường thế mười phần.

Lý Ngạo Thiên làm không được, hơn nữa Dao Trì tiên tử cũng làm không được, cuối cùng đoàn người mà Thái tử mang đến vẫn là không được. 

Thái tử có chút nóng nảy.

Bởi vì thời gian mà Tử Ngư Điện xuất hiện có hạn.

Mỗi trăm năm xuất hiện một lần, mỗi lần lại chỉ dừng lại một ngày, này mỗi một phút mỗi một giây đều thật quý! 

Thái tử chỉ cần tưởng tượng đến đám bảo bối xếp thành chồng kia vô duyên với hắn, trong lòng tựa như đang chảy máu.

Sau khi Nam Cung Lưu Vân xuất hiện, Dao Trì tiên tử liền không hề chớp mắt mà nhìn chằm chằm hắn, mắt đẹp sáng quắc.

Từ nhỏ đến lớn thích nhiều năm như vậy, sao lại bởi vì một tiếng cự tuyệt mà từ bỏ? 

Huống chi Lý Dao Dao tuy rằng bề ngoài yếu đuối mong manh, nhưng nội tâm của nàng rất mạnh mẽ kiên nghị, rất nhiều nam nhân đều mong nàng có thể quay lại đoái hoài đến mình.

Nhìn đến Nam Cung tự nhiên mà nắm Tô Lạc, chậm rãi bước đến, Dao Trì tiên tử hít sâu một hơi, bình ổn lại cảm xúc của mình, khuôn mặt nở rộ ý cười thuần khiết: “Tam sư huynh, nếu tất cả mọi người đều đến vì Tử Ngư Điện, sao không cùng nhau mở phong ấn ra?”

Nam Cung Lưu Vân vốn làm như không thấy, đến khi Tô Lạc đâm cánh tay hắn, hắn mới nhàn nhạt mà ngó Dao Trì tiên tử một cái, không tỏ ý kiến mà nhướng mày. 


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui