Cho dù như vậy, tổng cộng Thẩm Dật cũng chỉ cứu chưa đến hai triệu người.
Thậm chí khi rời đi, cũng không dám nói với bất luận kẻ nào, đồng thời hắn đều không có mặt mũi để nói ra thân phận ‘Chúa cứu thế’ của mình, chỉ có thể im lặng rời khỏi.
Đây là chúa cứu thế cái gì?!Thẩm Dật nhớ lại đủ loại sự kiện thế giới trước, biểu cảm trên mặt hắn cũng trở nên ảm đạm không ít.
Nhưng…….
Hắn rất nhanh lại lần nữa phấn chấn.
Tự hứa trong lòng, không cách nào trở thành chúa cứu thế hợp cách, học được lạnh nhạt là phẩm cách cần thiết, dù sao, hắn phải đối mặt, chính là cả một thế giới tuyệt vọng.
- Trước tìm hiểu một chút tin tức của thế giới này, như tuyến đầu khoa học kỹ thuật gì đó.
Thẩm Dật đã quyết định ra việc đầu tiên cần phải làm.
- Tiên sinh.
Bên cạnh bỗng nhiên truyền đến một âm thanh ôn hòa.
Là một vị thiếu nữ đáng yêu, trên người đang mặc đồng phục nhân viên phục vụ của cửa hàng nào đó, tạp dề màu tím lại hết sức đẹp mắt.
- Tiên sinh, có hứng thú dùng thử một chút sản phẩm mới thí nghiệm miễn phí của nhà hàng Mặc thị chúng ta hay không, món này chính là đại tiểu thư Mặc thị tự tay nấu nha.
Thiếu nữ dáng tươi cười cực kỳ ngọt ngào, trong ánh mắt nhìn Thẩm Dật còn có chút tia sáng lóng lánh, chỉ thiếu điều nói ra ba chữ: Rất đẹp trai.
Nhìn vào trong đám người, liếc qua sẽ thấy ngay hắn.
- Thí nghiệm sản phẩm mới?Hắn im lặng tiếp nhận tờ rơi từ trong tay cô:- Món ăn thí nghiệm cũng có thể lấy ra cho khách hàng nhấm nháp sao?- Cho nên mới là miễn phí nha.
Thiếu nữ có chút hoạt bát nghiêng đầu:- Mặc dù bây giờ, tên của đại tiểu thư còn chưa nổi tiếng, nhưng thực lực tuyệt đối sẽ không thua kém gì đầu bếp cấp 5 (5 sao), lần này đẩy ra sản phẩm mới, cũng chỉ là muốn để nhiều loại người đến nhấm nháp một chút, cho nên hoàn toàn miễn phí nha.
Thẩm Dật nhạy cảm chú ý tới một cụm từ phát ra từ trong miệng thiếu nữ.
Đầu bếp cấp 5?Thế giới này! Hắn mắt nhìn ba lô của mình, dứt khoát mua một quyển thông tin cơ bản, dù sao cũng chỉ yêu cầu 10 điểm một quyển.
Quả nhiên, thế giới này là một nơi thuộc về đầu bếp, đầu bếp nơi này chiếm cứ địa vị rất quan trọng.
Toàn bộ thế giới thật sớm đã tiến vào thời kỳ hòa bình, kinh tế tăng trưởng nhanh chóng, dẫn đến nhu cầu tinh thần, làm cho nghề giải trí phát triển, mà trong đó sản nghiệp mỹ thực là đứng đầu.
Bởi vì thế giới này chỉ là cấp độ ‘ma hóa thấp’, hình như hoàn toàn thể hiện trên món ngon.
Món ngon chẳng những có thể tăng thêm tuổi thọ, thậm chí có thể trị bệnh, đồng thời còn làm cho tinh thần người ăn vô cùng vui vẻ.
Thú vị.
Thẩm Dật thoáng cái đã cảm thấy hứng thú.
Từ lúc vừa mới bắt đầu, trước cổng đã tụ tập một đám người mặc tây trang.
Khí chất trên người hắn nổi bật khác biệt làm cho những bảo vệ không dám ngăn cản.
Tìm tới cửa nhanh như vậy sao?Trên mặt Thẩm Dật đã biểu lộ lạnh nhạt, đây không phải lần đầu tiên hắn tiếp xúc với người như vậy, cho nên hắn biết phải dùng tư thái gì mới có thể thực hiện mục đích của hắn, tối thiểu nhất, ý nghĩ trong lòng không thể tuỳ tiện thể hiện ra trên mặt.
Mặc Thu cũng chú ý tới những người ở cổng, nhưng còn chưa chờ cô nói cái gì.
Những người này đã đi vào rồi, cầm đầu là một vị nam tử trung niên lưng thẳng tắp, mang trên mặt nụ cười cực kỳ thiện cảm.
- Mặc tiểu thư, hết sức xin lỗi quấy rầy yến hội của ngươi, nhưng chúng ta có một số việc muốn thương lượng với vị tiên sinh này một chút.
Hắn đưa tới một phần giấy chứng nhận.
Cục Đặc Sự.
Mặc Thu biết về ngành này, đây là ngành chuyên môn xử lý một số chuyện đặc biệt, giống như gián điệp, ! - Xin hỏi, có chuyện gì, không thể chờ đợi sau khi ăn cơm xong sau lại nói sao?Âm thanh của cô vẫn rất nhỏ nhẹ, nhưng so với vừa rồi lại nhiều hơn một phần kiên trì:- Làm một vị đầu bếp, ta không thể cho phép khách của ta bị quấy nhiễu trong lúc dùng bữa.
Từ chuyện này cũng có thể nhìn ra địa vị của đầu bếp trong thế giới này.
- Nhưng! Nam tử cầm đầu nhìn bàn ăn trống không trước mặt Thẩm Dật.
Bọn họ ít nhiều cũng biết tính cách của vị đại tiểu thư này, cho nên cố ý đợi sau khi Thẩm Dật ăn xong mới tiến vào.
Hơn nữa, đây cũng không phải là người bình thường.
Vừa nghĩ tới mình vừa mới nhìn thấy đoạn phim đó, nhìn lại Thẩm Dật một mặt lạnh nhạt, trong lòng của hắn lại nhúc nhích.
- Vậy thì! - Không cần.
Thẩm Dật bỗng nhiên mở miệng, nhìn nam tử, lại nhìn Mặc Thu:- Ta biết mục đích các ngươi tới đây, đơn giản chính là hỏi thăm thân phận của ta, mục đích ta đi tới thế giới này của các ngươi, đối với ta thì đó cũng không phải chuyện gì không thể giải thích.
- Chuyện này! Biểu cảm của nam tử lập tức có chút đặc sắc, nhưng hắn phản ứng rất nhanh, lập tức ngồi xuống trước mặt Thẩm Dật.
- Vậy ta cung kính không bằng tuân mệnh.
Cùng lúc đó, những người cùng đi với hắn cũng đang chào hỏi những người còn lại.
Nhưng Mặc Thu cũng chưa đi, cô mở to hai mắt, có chút ngơ ngác nhìn Thẩm Dật, trong đầu đều là câu nói kia.
Mục đích ta đi tới thế giới này của các ngươi.
Thế giới này của các ngươi?.