Sau bữa ăn tối.Hai người nghỉ ngơi một lát, rồi đến doanh trại.Mễ Nặc giơ cao cây đuốc, có chút sợ hãi, nhìn doanh trại yên tĩnh trong màn đêm đen tối.- Ngươi đi hướng bên kia, ta hướng bên này, chúng ta sẽ chờ nhau ở giữa doanh trại.Mục Lương giơ cây đuốc, nói với cô:- Chờ một lát, Tiểu Thải sẽ cùng đi với ngươi.- Được.Mễ Nặc nghe được kỳ nhông sẽ đi theo mình, nhất thời cũng giảm bớt sợ hãi.- Không cần lấy nhiều gỗ đâu!Mục Lương dặn dò một câu.- Được.Mễ Nặc gật đầu, giơ cây đuốc lên cao, đi vào doanh trại.- Còn tưởng lá gan rất lớn chứ!Mục Lương nhìn bóng dáng cô thập thò, lá gan cũng giống như một số cô gái bình thường khác.Anh giơ cây đuốc lên, đi vào trong vài căn nhà, đi đến đống củi gỗ giữa lò sưởi.Hiện tại, chuẩn bị củi đốt sớm, sáng sớm ngày mai, chỉ cần châm lửa là được.Rồi đợi mật thám đạo tặc đi đến dò xét, còn có thể thành công dụ dỗ Huyết Hồ Tử đuổi giết theo hay không, thì đến ngày mai sẽ biết.Rất nhanh đã chất đống củi gỗ xong.- Căn phòng này đã rất lâu không có người ở.Mục Lương giơ cây đuốc lên, đi vào một căn phòng đầy mạng nhện.Anh dừng bước lại, chuẩn bị lui về sau, đi ra ngoài, đã thấy một con nhện thòng xuống.- Xem ra, 10 điểm giá trị thuần dưỡng hôm nay không dùng sẽ rất lãnh phí, không thì mình thuần dưỡng một con nhện đi!Mục Lương lấy tay chộp về hướng con nhện, tiếng quen thuộc của hệ thống vang lên.- Ting! Kiểm tra đo lường hoàn tất, phát hiện động vật có thể thuần dưỡng, có thuần dưỡng hay không?Mục Lương bình tĩnh ra lệnh:- Thuần dưỡng.- Ting! Kiểm tra đo lường được sinh mệnh cấp 0.
Nhện Qủy Đỏ đang trong quá trình thuần dưỡng...- Ting! Tiêu hao 10 điểm thuần dưỡng, thuần dưỡng thành công.Mục Lương buông bàn tay ra, nhìn con nhện cỡ ngón tay út, đã lớn cỡ bàn tay.Toàn thân con nhện là màu đen, chỉ có móng vuốt cuối cùng là màu đỏ.Mà làm người khác chú ý nhất, chính là trên lưng con nhện có vệt màu hồng.- Ting! Có tiếp nhận thiên phú của Nhện Qủy Đỏ: Tơ Nhện Cảm Giác hay không?-Tiếp nhận.Mục Lương lần thứ ba tiếp nhận năng lực mới.- Ting! 'Tơ Nhện Cảm Giác' đang trong quá trình thay đổi...!Thích hợp...!Tiếp nhận hoàn tất.Mục Lương cảm thấy mười ngón tay, lòng bàn tay có hơi nóng, cũng chỉ như vậy.- Hình như cơ thể của mình không có thay đổi? Vì dung hợp năng lực với động vật thuần dưỡng cấp thấp, nên mức độ cường hóa không thể hiện rõ lắm.Mục Lương cũng chỉ có suy đoán như vậy.Anh cũng nhìn thoáng qua bảng kỹ năng của hệ thống, phát hiện thuộc tính mới cường hóa không nhiều hơn được bao nhiêu.- Hệ thống, cho Nhện Qủy Đỏ cường hóa đến cấp 3.Mục Lương vì muốn nghiệm chứng suy đoán của mình, quyết định tiến hóa thành một con động vật thuần dưỡng cấp 3.- Ting! Nhện Qủy Đỏ cấp 1 tiến hóa đến cấp 3, khấu trừ 110 điểm tiến hóa.- Ting! Nhện Qủy Đỏ tiến hóa cấp 3 thành công.- Ting! Tiến hóa thiên phú của Nhện Qủy Đỏ cấp 3 thành: Tơ Nhện Thao Túng.- Ting! Điều chỉnh năng lực 'Tơ Nhện Thao Túng' của Thuần Dưỡng Sư, nâng cấp thành 'Tơ Nhện Thao Túng' cấp 3 .Mục Lương cảm nhận được một dòng nước ấm quen thuộc chạy trong thân thể, hiệu quả cường hóa cũng không mạnh mẽ.Anh mở ra bảng hệ thống, kiểm tra thuộc tính.- Thuần Dưỡng Sư: Mục Lương.Thể lực: 24.Tốc độ: 23.
5.Sức mạnh: 24.
2.Tinh thần: 35.Tuổi thọ: 24 tuổi / 450 năm.Điểm thuần dưỡng: 0.
(đổi mới mỗi ngày, tích lũy mỗi ngày)Điểm tiến hóa: 109.Năng lực:Địa Bạo Chấn (cấp 3)Tàng Hình (cấp 3)Tơ Nhện Thao Túng (cấp 3)(tố chất cơ thể là: 1.
)...Động vật thuần dưỡng:Rùa Đen:Thiên phú: Địa Bạo Chấn.
(cấp 3)Kỳ Nhông Ba Màu :Thiên phú: Tàng Hình.
(cấp 3)Nhện Qủy Đỏ:Thiên phú: Tơ nhện thao túng.
(cấp 3)...- Quả nhiên, hiệu quả cường hóa vẫn kém rất nhiều.Mục Lương nhìn chi tiết thuộc tính xong, động vật thuần dưỡng cấp thấp với cấp bậc của động vật thuần dưỡng, hai thứ này đều có mức độ giới hạn với việc cường hóa.Mỗi cấp bậc động vật thuần dưỡng, cũng chỉ cường hóa lần đầu tiên tốt nhất, rõ ràng nhất.- Có hơi quá tham lam.Mục Lương cười khổ lắc đầu, cũng cảm thấy mỗi lần cường hóa đều không quá giống nhau.Anh lấy lại tinh thần, quay đầu nhìn Nhện Qủy Đỏ treo trên cánh tay.- Bây giờ, mày có thể bò xuống được không?Khóe miệng của Mục Lương co lại.Nhện Qủy Đỏ có kích thước cỡ một mét, nhìn có chút dọa người.- Hưu ~~Nhện Qủy Đỏ phun ra tơ nhện, đính vào trên đỉnh căn phòng, dễ dàng leo lên trần nhà.- Hưu ~~Mục Lương học theo, đưa ngón trỏ ra, phun ra tơ nhện về phía củi gỗ trong góc phòng.Một tuyến tơ nhện trong suốt phun ra, trong nháy mắt đính vào trên củi gỗ.- Thì ra là thế, có thể cảm nhận được trọng lượng vật thể, thậm chí là kích thước thân thể.Tơ nhện trên ngón tay Mục Lương truyền tới cảm giác, làm cho anh hiểu được năng lực mới.- Sức bền rất mạnh, còn tốt hơn so với sợi dây bình thường.- Độ dính của tơ nhện, thì ra là do các sợi tơ thật nhỏ kết với nhau tạo thành.- Tơ nhện còn trong suốt, làm bẫy rập, đánh lén đều là vật liệu cực kỳ tuyệt vời.Mục Lương làm một thí nghiệm nhỏ, nghĩ đến rất nhiều cách dùng khác nhau của tơ nhện.Anh ngẩng đầu nhìn về phía Nhện Qủy Đỏ trên trần nhà, dùng suy nghĩ truyền đạt ý của bản thân:- Tiểu Hồng, tao cần mày ra phía ngoài doanh trại, đi đến khu vực hơi xa, bố trí một ít tơ nhện, có người đến, thì truyền tin tới cho tao biết.- Xèo xèo.Nhện Qủy Đỏ phát ra tiếng ma sát da, bày tỏ đã biết.Mục Lương dụng suy nghĩ lần nữa dặn dò:- Nếu mày phát hiện người khác tới, thông báo cho tao biết.Phòng trường hợp Nhện Qủy Đỏ xem mật thám đạo tặc là con mồi, vậy sẽ hơi lúng túng.- Hưu ~Nhện Qủy Đỏ phun tơ ra, dính lên đỉnh, rồi nhảy về phía trước rời đi.- Người Nhện?Mục Lương hai mắt hơi sáng, kích động muốn thử một chút.Anh liếc nhìn cây đuốc trong tay, bỏ đi suy nghĩ biến thành Người Nhện trong phim ảnh nào đó.Mục Lương rời khỏi căn phòng, lần nữa bắt đầu gom đi đống củi chồng cao.- Mục Lương?Giọng của cô hơi khẩn trương, vang vọng truyền đến từ một vị trí gần đây.- Ta ở chỗ này.Mục Lương từ trong phòng đi ra.- Chỉ còn mấy căn nữa là xong.Mễ Nặc chạy chậm tiến lên, khẩn trương nhất thời biến mất, thở phào nhẹ nhõm.- Nhanh chóng hoàn thành, rồi chúng ta trở về.Mục Lương nhìn lướt qua tai thỏ cong lại trên đỉnh đầu của cô cong, đây là biểu cảm khẩn trương?- Được rồi.Mễ Nặc ngoan ngoãn đáp lại.Gần mười phút, hai người hoàn tất bố trí mấy đống củi còn lại.Hai người đi cạnh nhau trong màn đêm, đều không nói gì, nhưng có thể nghe được tiếng hít thở của nhau.Ngoại trừ một chút ánh sáng từ cây đuốc, còn lại đều bị màn đêm bao phủ, trên bầu trời, ngay cả một vì sao cũng không nhìn thấy.- Nhanh trở về, trời hơi lạnh.Mục Lương nghe âm thanh hô hấp của cô hít hà.Anh tự giác cầm tay cô, bước nhanh về phía Rùa Đen.- Được.Mễ Nặc bị túm chạy về phía trước, khóe miệng không tự chủ nhếch lên, bàn tay nhỏ cũng siết chặt lại..