Thẩm Cửu xuyên đến một quyển sách thiên kim hư ảo, thành thật làm một người nam nhân bù nhìn.
Bản thân là một người ăn chơi trác táng tự tìm đường chết, vì mong muốn giữ được mạng nhỏ, nàng có nhiệm vụ:1 nữ giả nam trang.
2 làm giàu.
3 vì chính mình cùng Thẩm gia tìm một thế lực lớn vững vàng hơn.
Vì thế chín tuổi Thẩm Cửu đã trèo qua đầu tường, bò sang cách vách Thanh vương phủ tìm cái đùi cho mình.
Lại trong lúc vô tình bắt đến trong tay một tiểu “Kiều thê” đẹp tựa như ngọc.
Nhiều năm sau, Thẩm gia Cửu thiếu danh chấn triều đình, uy dương tứ hải.
Nàng mạnh mẽ đem thay đổi nội dung quyển sách ngôn tình tranh đoạt, mưu quyền làm cho kinh thành giàu có, quốc gia trù phú.
Nhưng mà nàng không nghĩ tới chính là, tiểu “Kiều thê” mà nàng luôn ôm lại trở thành một tên nam nhi trưởng thành.
Tiêu Lục Xuyên vỗ vỗ mặt chính mình, ý bảo: "Hôn bên này!"Thẩm Cửu hai mắt trừng lớn: "Bệ hạ mặt mũi còn không thấy xấu hổ sao?"Tiêu Lục Xuyên: "Năm đó, thời điểm nàng trèo qua đầu tường mạnh mẽ hôn trẫm, nàng xem trẫm là tiểu cô nương mà đùa giỡn, khinh bạc, nàng còn muốn mặt mũi sao?"Thẩm Cửu đỏ bừng khắp mặt, hận không thể đem chính mình lúc 9 tuổi ấy từ đầu tường xuống túm chặt lấy, ấn trên mặt đất đánh cho hả dạ.
Nữ giả nam trang bá đạo lớn thành nữ chủ X nam giả nữ trang che dấu đại lão nam chủĐây là chuyện xưa mà một nữ chủ trước đem nam chủ bẻ cong sau đó lại bẻ thẳng! Tóm tắt: Nữ giả nam trang, bẻ cong bệ hạ tương lai!Lịch Đại Võ mùa đông năm thứ mười tám, băng tuyết tan rã, nước chảy róc rách, một vầng ánh dương treo cao trên bầu trời xanh, ánh nắng lười biếng mà chiếu vào kinh thành, ở đầu đường xe ngựa chạy như nước, thật náo nhiệt làm sao!Từ cửa chính kinh thành, trên con đường lớn đi đến hoàng cung, từng dòng người chen chúc xô đẩy, các bá tánh đứng dàn về hai bên đường cái, ánh mắt trông mong mà nhìn.
Mấy hàng kỵ binh tư thế oai hùng chậm rãi bước vào cửa thành, đi theo ở sau đó là xe của Nam Tuần quân đại tướng quân Thẩm Dục Nghiễm.
Một chiếc xe ngựa làm bằng gỗ tử đàn nạm vàng dày nặng, trước sau điêu khắc bảy con tuấn mã bước trên mây, trước xe gắn minh châu , phía sau là rèm sa lấp lánh ánh kim, hiển nhiên người sở hữu chiếc xe này có thân phận quý giá.
Binh quyền của triều đình nắm giữ bây giờ phần lớn tại tam quân: Nam Tuần quân, Bắc Uy quân cùng Tây Thú Biên quân.
Thẩm gia chính là một gia tộc thế gia, từ khai quốc đến nay liền nắm giữ trong tay chức chủ soái của Nam Tuần quân, cho nên Nam Tuần quân liền được xưng là quân Thẩm gia.
Trong quân không chỉ có quan võ dũng mãnh, hơn nữa còn có quan văn tinh nhuệ nhất vương triều Đại Võ, được coi là đầu não của vương triều.
Lần này từ phía Nam trở về, tin chiến thắng không ngừng truyền vào hoàng cung kinh thành, Nam Tuần quân không chỉ có bình định được phản loạn Nam Cương, lại dẹp quân cướp biển càn rỡ đột kích ở phía Tây Nam hải vực.
Trong lúc nhất thời, vương triều Đại Võ uy danh truyền xa khắp bốn phương, các nước chư đảo phương nam không dám vượt biên, đều lấy Đại Võ vi tôn.
Cho nên, ai có thể nói thân phận của Thẩm Dục Nghiễm không quý giá?Chỉ sợ ngay cả hoàng thượng cũng phải lễ nhượng ba phần!Bất chợt, trên xe ngựa một bàn tay nhấc nhẹ chiếc rèm sa, dân chúng được phen nhao nhao hướng tới bên kia cửa sổ lộ ra khe hở, bao nhiêu ánh mắt tò mò, muốn thấy phong thái của tướng quân.
Ai ngờ, sau màn sa kia, lộ ra một khuôn mặt nhỏ tựa quả dưa, khuôn mặt thanh tú tuấn tiếu.
Một đôi mắt quay tròn, ánh mắt to đen nhánh còn mang theo vài phần tinh nghịch cùng hiếu kì, giống như chú chim non vừa vặn ra đời, mở to mắt, muốn nhìn cái thế giới xa lạ này không sót một thứ gì.
Chính là ngắn ngủi một phút, rèm lại bị người hung hăng túm lại, trong xe ngựa tựa hồ truyền đến tiếng răn dạy trầm thấp.
“ Phụ thân! ” Thẩm Cửu xoa xoa cái eo nhỏ của mình, khuôn mặt nhỏ nhắn tỏ vẻ khổ sở.
“Con ngồi đau lưng, người để con xuống dưới cưỡi ngựa không được sao?”“Làm càn, nếu để cho người ta trông thấy trong vệ quân có trẻ con, ngươi bảo mặt mũi Thẩm gia quân để ở đâu?” Thẩm Dục Nghiễm bộ mặt không cảm xúc, lạnh lùng nói.
Dứt lời, hắn nhìn nhìn thoáng qua tiểu gia hỏa đang ủy khuất bên cạnh, trương khuôn mặt uy nghiêm cuối cùng đã nứt ra mấy phần.
“Lại đây, phụ thân xoa cho ngươi”.
Hắn kéo Thẩm Cửu lại, dùng khăn che kín, hai tay như là tay hổ lại mang lực đạo êm ái đặt trên eo nhỏ nắn bóp.
Thẩm Cửu lập tức cảm thấy, có thể khiến cho một người đường đường là đương triều đại tướng quân, dưới một người trên vạn người Thẩm lão gia lại hạ mình nắn eo đấm lưng cho nàng, lần này xuyên qua coi như cũng là đáng giá!Đúng vậy, Thẩm Cửu là một người xuyên việt đến đây.
Trước khi xuyên qua, nàng là giám đốc một công ty kinh doanh, mỗi ngày bận đến hoa mắt chóng mặt, gặp cái hạng mục quan trọng, mất ăn mất ngủ, chiến đấu một tháng.
Kết quả, hạng mục vừa hoàn tất, nàng liền được đưa vào bệnh viện, não tụ huyết, cấp cứu vô hiệu mà một người tài giỏi đã mất sớm.
Cho là mình đã chết, không nghĩ tới vừa mở mắt, nàng liền xuyên đến nơi này- vương triều Đại Võ, hơn nữa còn trở thành đích tôn chi thứ 3, tại Thẩm gia đứng hàng thứ chín, phía dưới người đều cung kính gọi một tiếng “Thẩm Cửu thiếu”.
Lúc mới đến, nghe được tin tức này, Thẩm Cửu vui vẻ thời gian dài.
Lần này nàng đầu thai đúng là thân thể hoàng bảo.
Mới ra lò liền được đến thân phận cao quý như vậy, trong nhà có tiền lại có quyền, mà trong nhà nàng lại xếp hạng nhỏ, trong nhà hai phòng đích thứ ca ca cộng lại có cả tám người, có chuyện gì đều không tới phiên nàng-người nhỏ nhất, có thể cả một đời thư thái tung tăng, rốt cuộc không cần khổ bức.
.