Lã Phong dù tu vi chỉ hơn một chút nhưng hắn chính là Kim Thoa Thành người.
Kim Thoa Thành không làm gì khác chính là phân biệt rất tốt loại đất có chứa kim loại hay những vật tốt trong đó không.
Giống như huyền thổ chi thủy cũng là do Kim Thoa Thành người khai thác mà phát hiện.
Nếu nói tìm bảo vật trong đất, Kim Thoa Thành người thứ hai không ai dám tranh thứ nhất.
Quân Huyền và Tô Huyên Nhi một đường liền trở về.
Nếu như bình thường hai người liền lên trên lầu sau đó ai về phòng đó nhưng mà bây giờ thì lại không thể.
Trước đại lâu chính là Lã Phong cho người bày ra rất nhiều thứ.
Mà những thứ này đều là đá, không sai toàn bộ đều là đá.
Đá được bày ra có rất nhiều kích cỡ từ to đến nhỏ.
Quân Huyền hắn nhìn tới một màn này cũng nói gì.
Nhưng mà khi hắn vừa bước tới Lã Phong ánh mắt không thiện nhìn tới hắn liền hiểu.
Hồng nhan họa thủy liền không sai.
Hắn chỉ đi cùng Tô Huyên Nhi mà thôi vẫn dẫn tới thù địch.
Lã Phong bày ra như vậy chắc chắn nhằm vào hắn, hắn tránh không được.
Quân Huyền nhìn sang Tô Huyên Nhỉ hỏi : “Muốn thử vận may không a?”
Lựa chọn đá này chính là dựa vào hai chữ vận may.
Dù sao bên trong những hòn đá này ai cũng không biết nó có chứa thứ gì.
Nếu may mắn liền nhặt bảo, không may mắn vậy liền mất tiền được hòn đá không.
Bình thường những trò chơi như vậy lớp đá bên ngoài sẽ được phá bỏ.
Bỏ đi lớp đá bên ngoài, bên trong là một lớp đất rất dày.
Và sau lớp đất đó mới là bảo vật.
Viên đá kỳ lạ như vậy đúng là chỉ xuất hiện ở Kim Thoa Thành mà thôi.
Cũng vì chỉ xuất hiện ở đây nên Lã Phong mới trăm phần trăm tự tin.
Hắn tiếp xúc trò này từ nhỏ liền không lo lắng có người có thể vượt mặt hắn được đây.
Tô Huyên Nhi nhìn Quân Huyền mỉm cười đáp lại ngắn gọn : “Cũng được.”
Đối với những trò chơi hay đồ ăn nàng thật sự thích thú.
Dù sao trong tông môn quản lí quá mức nghiêm ngặt nàng không thể thanh thơi chút nào như lúc trước.
Nay được một lần ra ngoài liền thỏa thích chơi đùa đi.
Quân Huyền nghe vậy liền tiến tới nhìn mấy viên đá này.
Hắn ánh mắt nhìn có chút nghiêm túc nhưng mà sự thật lại chính là dùng tới bảo bối.
Quân Huyền không lựa chọn tránh né mà ngược lại còn dám tới xem thử đá trước đương nhiên làm mọi người có chút ngạc nhiên.
Chính như trên lầu cao Cao Tử Linh cũng là không ngờ tới đây.
Dù sao Lã Phong là người của Nhạc Hạo các tông cũng đều cũng rõ ràng.
Mà Nhạc Hạo ban đầu bị Tô Huyên Nhi đánh mặt ngay khi chào hỏi đã ghi hận với Quân Huyền nhiều.
Nay thấy Tô Huyên Nhi cùng Quân Huyền đi chơi lòng ghi hận càng không phải nói.
Lã Phong thân làm thiếu thành chủ đương nhiên sẽ không tự thân bày ra những đồ như này trước đại lâu.
Nay Lã Phong lại chủ động như vậy, lí do không cần nói cũng hiểu.
Quân Huyền nếu né tránh khẳng định cũng sẽ mang một chút tiếng tăm không tốt.
Mà không né tránh chính là sẽ theo quỹ đạo ban đầu bị Lã Phong đánh bại trên thứ này.
“Có chút bản lĩnh.” Cao Tử Linh nhìn xuống Quân Huyền cười cười nói.
Đối diện nàng đang ngồi uống trà Phong Mặc cũng không nói gì.
Đối với hắn những trò tranh mỹ nhân thật sự quá mức trẻ con, đến mức vị sư đệ kia bị ép vào hoàn cảnh nào hắn cũng chưa từng để ý.
Vì một chút thể hiện trước mỹ nhân mà lại đương đầu vào thế này, trong mắt hắn đây chính là ngu ngốc mà thôi.
Trái lại, Lã Phong nhìn tới Quân Huyền dám đi tới chọn đá mà không cần hắn ép buộc hay gì cả lại có chút giật mình nhưng cũng bỏ qua.
Trò này hắn quen thuộc, Quân Huyền có thủ đoạn gì nữa vẫn sẽ hoàn thua mà thôi.
Quân Huyền sắc mặt như thường đi tới.
Đối với trò này hắn cũng chỉ nghe nói là Kim Thoa Thành đặc trưng mà thôi còn chính hắn cũng chưa từng thử.
Nhưng hắn cũng không lo lắng, hắn bên thân còn rất nhiều thủ đoạn gian lận đâu.
Quân Huyền đi tới đương nhiên bên cạnh Tô Huyên Nhi cũng không đứng nhìn.
Nàng cũng có vài phần tò mò với trò này đây, dù sao đây là trò chỉ có ở Kim Thoa Thành.
Tô Huyên Nhi nàng nhìn xung quanh tới gần trăm tảng đá có chút phân vân nhưng vẫn quyết định chọn lấy ba viên.
Quân Huyền hắn cũng như nàng, chọn từ trăm viên đá lấy hai viên.
Chọn xong đá đương nhiên là đưa tới cho người kia để cắt lấy, thủ thuật cắt đá cũng không đơn giản đương nhiên là phải có người chuyên nghiệp.
Nhưng mà sự việc cũng không có như thế thuận lợi, Tô Huyên Nhi nàng chọn xong ba viên liền thấy có thanh âm vang lên mà thanh âm nói tới đương nhiên là nàng : “Tô Huyên Nhi tiểu thư có hứng thú với chọn huyền thạch của chúng ta sao ? Cũng may hôm nay ta liền bày ra nơi này liền cho Tô tiểu thư thỏa thích lựa chọn.”
Tô Huyên Nhi nàng nhíu mày nhìn sang.
Dù không ai quá biểu hiện ra thứ gì nhưng bày như vậy với Tô Huyên Nhi trí thông minh nàng cũng quá hiểu rõ.
Kim Thoa Thành mặc dù ở xa nhưng vẫn là thế lực dưới phụ thuộc Hạo Thiên Tông.
Mà nàng đã cho Nhạc Hạo một cú đánh mặt nay đi cùng Quân Huyền tiếp nhận trả thù liền là điều đương nhiên.
Nàng cũng lại không lo lắng nhưng lo lắng chính là Quân Huyền.
Nhưng mà thấy hắn vẫn như cũ bình thản, còn cùng nàng chọn đá nàng liền yên tâm.
Quân Huyền đối với màn này như có dự đoán từ trước cũng không quá để ý.
Với Tô Huyên Nhi nhan sắc Nhạc Hạo không ra lệnh khẳng định cũng sẽ có người khác nhắm tới nên khi đi cùng nàng Quân Huyền hắn đã quen.
“Đi bổ thạch a.” Quân Huyền cũng không để ý Lã Phong liền nhìn Tô Huyên Nhi nói.
Tô Huyên Nhi nàng còn hơn thế lạnh lùng.
Đối với Quân Huyền nàng có thể cười nói nhưng với Lã Phong câu hỏi nàng lại chưa thèm trả lời đây.
Nhưng mà Lã Phong nào có thể để hai người toại nguyện.
Thấy Tô Huyên Nhi động thân Lã Phong liền nhìn sang Quân Huyền nói : “Vị này là Vũ Thánh Tông đệ tử a, tại hạ Lã Phong Kim Thoa Thành thiếu thành chủ, ban nãy có chút coi nhẹ xin thứ lỗi.
Không biết, bằng hữu là vị nào trong mười vị nội môn đệ tử đứng đầu ?”
Lã Phong lời nói chính là nhắm vào Quân Huyền không sai đi đâu được.
Dù sao nội môn mười người đứng đầu nào có ai có tu vi huyền hư trung kỳ a? Nhưng mà Lã Phong chính là buông lời như vậy hỏi còn không phải đang cười chê.
Mà từ ánh mắt Lã Phong nhìn tới, Quân Huyền hắn thấy một sự đối địch gay gắt, kể cả khi chính hắn chưa làm gì tới Lã Phong.
Đối với Lã Phong câu hỏi này hắn còn chưa kịp trả lời tới liền thấy Lã Phong nói tiếp : “Đã Tô tiểu thư thích chọn huyền thạch, Vũ Thánh Tông bằng hữu cũng như vậy chi bằng liền thi chọn đổ thạch đi a.”
“Bên trong đồ vật trân quý liền tặng lấy cho Tô tiểu thư.”