Ta Xuyên Về Quá Khứ Mang Theo Không Gian Kì Diệu Bên Người

Trương Quốc Hưng cảm xúc thật sự rất kích động, ông ấy có thể không phấn khích sao, ba sinh viên đại học đều xuất hiện trong một thôn, hơn nữa ba cái sinh viên một cái là con trai ruột của ông ấy, hai cái còn lại là cháu trai và cháu dâu của ông ấy.

Phần mộ tổ tiên của nhà họ Trương đã bốc khói nhẹ, trong nhà có ba người học đại học, đây chính là chuyện mà ông ấy có thể tự hào cả đời!

Nghe vậy, bước chân đang định lùi lại phía sau của Trương Hùng đột nhiên dừng lại, ánh mắt cẩn thận quan sát sắc mặt của những người dân trong thôn đang vây quanh nhà mình, đồng tử co rụt lại, trong lòng cũng sáng tỏ vài phần.

“Có phải kết quả thi đại học đã có rồi đúng không?” Trương Hùng bình tĩnh dò hỏi.

“Đúng vậy đúng vậy, cháu xem đầu óc của chú,


một kích động liền quên mọi chuyện, đồng chí đưa thư đâu rồi?”

Trương Quốc Hưng vừa nói vừa nhìn về phía sau, không thấy người đưa thư, liền sửng sốt.

“Tôi ở đây!” Người đưa thư trả lời, khẽ thở dài và chen vào giữa đám đông với một chiếc túi trên lưng.

May mắn thay, đây không phải là lần đầu tiên anh ta nhìn thấy cảnh này, hôm nay anh ta đã trải qua vài lần. Lúc trước còn có chút tức giận, hiện tại cả người lại c.h.ế.t lặng, dù sao trừ bỏ những cái đó được giới thiệu ra, mười mấy năm nay anh ta chưa từng gặp qua một người thi đậu đại học, chân chính sinh viên!

“Nào, Tiểu Hùng, đây là đồng chí Tiểu Triệu làm việc ở bưu điện huyện, đồng chí Tiểu Triệu, đây là một trong ba sinh viên đại học, người kia cũng là vợ của thằng bé này!” Trương Quốc Hưng kéo Trương Hùng đến trước mặt Tiểu Triệu và giới thiệu hai người với nhau.

Nghe vậy Tiểu Triệu cũng có chút kinh ngạc, anh ta biết rõ thi đại học khó như thế nào, nhưng không nghĩ tới trong nhà này một lúc có hai người thi đậu, hơn nữa nếu anh ta nhớ không lầm, phía trước anh ta đi nhà người kia cũng cùng nhà này có quan hệ họ hàng, càng nghĩ càng cảm thấy sợ hãi, khẽ lắc đầu, dưới tình huống có nhiều người như vậy, Tiểu Triệu cảm giác được phía sau lưng của anh ta có chút lạnh.

Anh ta vội vàng lấy từ trong túi ra hai tờ giấy báo nhập học đưa cho Trương Hùng. “Đây là giấy báo nhập học của đồng chí Trương Hùng và đồng chí Hứa Mỹ Lam.” Trương Hùng đưa tay ra, không thèm để ý đến ánh mắt nóng rát của người dân trong thôn đứng ở xung quanh, anh nhận lấy giấy báo nhập học từ người đưa thư.

“Cảm ơn!” Trương Hùng chân thành cảm ơn.


Tiểu Triệu xua tay, thành thật cười nói: “Không có gì, đây là công việc của tôi, chúc mừng cậu đã thi đậu đại học!” Giọng điệu rất chân thành.

Trương Hùng nghe vậy cười cười, lại lần nữa nói lời cảm ơn!

Tiểu Triệu gãi gãi đầu, “Cái kia, tôi đi làm việc đây, tạm biệt!”

“Tạm biệt!”

Ngay khi Tiểu Triệu rời đi, tất cả người dân trong thôn ở xung quanh đã xúm lại chúc mừng Trương Hùng. Anh bị bao vây và nước bọt của một số người đã văng vào mặt anh, vì anh có tính sạch sẽ nên khiến anh không thể chịu nổi.


Nụ cười nhàn nhạt trên mặt anh hoàn toàn biến mất, gân xanh trên trán giật giật, mặc dù những người này là tới chúc mừng, nhưng cách này thật sự khiến Trương Hùng có chút bất đắc dĩ. Trong phòng bếp, Hứa Mỹ Lam và Hứa Bưu vừa giữ khung cửa vừa cẩn thận nhìn ra cổng, thấy người dân trong thôn ở bên ngoài không giảm bớt, mà còn vây quanh Trương Hùng làm cho anh bị kẹt vào giữa.

Hứa Mỹ Lam có chút lo lắng, cô biết Trương Hùng không thích bị người khác tới gần người, bây giờ lại có nhiều người vây quanh như vậy, cô không biết anh có chịu đựng được nổi không.

Vẫn là đem người cứu ra mới được, nhưng cô nhất định không được ra mặt, đừng quên cô cũng là một trong những người thi đậu đại học.

Đang suy nghĩ, khóe mắt cô liền nhìn thấy Hứa Bưu không biết từ lúc nào đã quay lại bàn ăn, gắp một chiếc sủi cảo trứng bỏ vào trong miệng.

Khóe miệng giật giật, Hứa Mỹ Lam có chút không nói nên lời, nhưng nhìn thấy người đàn ông to con này, mắt của Hứa Mỹ Lam chợt sáng lên, khóe miệng nở ra một nụ cười ranh mãnh, ở bên này Trương Hùng cũng sắp mất hết kiên nhẫn.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận