Ta Xuyên Về Quá Khứ Mang Theo Không Gian Kì Diệu Bên Người

Chân mới vừa đứng vững, Hứa Mỹ Lam liền nhìn lại nơi đang phát ra tiếng khóc. Đã thấy cách đó không xa, có một cậu bé nhỏ khoảng tầm bốn năm tuổi, vẻ ngoài mũm mĩm, đang nằm trên mặt đất cách cô không xa, nhắm mắt lại mà khóc.

Thanh âm kia to lớn vang dội như pháo, khiến cho Hứa Mỹ Lam có chút đau đầu.

Những người ở gần Cung Tiêu Xã cũng bị thu hút bởi tiếng khóc của cậu bé kia, những người thích xem náo nhiệt đã bước chậm lại và lén nhìn về hướng này.

Hứa Mỹ Lam không quan tâm đến người khác, cô thấy vừa rồi suýt chút nữa cậu bé mũm mĩm kia va vào người cô vẫn không có ý định đứng dậy, nên cô bước về phía trước, muốn xem chuyện gì đang xảy ra với đứa trẻ này.


“Cậu bé nhỏ bị ngã có đau không, em là trẻ con sao lại ở đây vậy, cha mẹ của em đang ở đâu?”

Thật đáng tiếc là dù Hứa Mỹ Lam có hỏi thế nào thì cậu bé ấy cũng không thèm nhìn cô dù chỉ một cái, cậu bé vẫn ngồi ở đó mà gào khóc. Hứa Mỹ Lam thấy vậy, cô thật sự hết cách, cô đối với đứa trẻ đang gào khóc này vẫn luôn giữ một thái độ hòa nhã. Trước kia, khi cô còn ở trại trẻ mồ côi, có thói quen đứa trẻ lớn hơn sẽ chăm sóc đứa nhỏ hơn mình.

Mỗi lần như vậy Hứa Mỹ Lam đều đứng cách rất xa, chính là vì sợ trẻ con khóc, sở dĩ sẽ như vậy cũng là bởi vì cô vốn đã như thế.

Trong một môi trường đông đúc, ồn ào, thật sự sẽ rất dễ bị ốm, khi tâm trạng không tốt, vô duyên vô cớ sẽ tức giận và mất bình tĩnh. Cũng may sau khi cô xuyên qua đến nơi đây, Hứa Mỹ Lam tâm trạng trở nên thoải mái hơn, bệnh trầm cảm trước đó của cô cũng dần dần mà có chuyển biến tốt hơn. Hứa Mỹ Lam đang suy nghĩ có nên thử lần nữa hay không, thử hỏi lại một lần nữa, nếu cậu bé này vẫn còn như vậy, thì cô sẽ không quan tâm nữa, dù sao cô vốn cũng không phải là người có tính kiên nhẫn.

Đúng lúc này, phía sau đột nhiên truyền đến tiếng động xôn xao, theo sau đó là một giọng nữ ôn hòa và một giọng nói có chút lo lắng từ xa tiến tới gần.

“Bé ngoan, bé ngoan!” Hứa Mỹ Lam quay đầu nhìn lại, nhìn thấy một người phụ nữ trung niên xinh đẹp và một cô gái trẻ tuổi đang chạy chậm đến. Người phụ nữ trung niên kia vừa chạy đến vừa gọi “Tiểu Bảo.”

Trong nháy mắt đã đến ngay trước mặt của cậu bé mũm mĩm đó, cậu bé nghe thấy một giọng nói quen thuộc, tiếng khóc đột ngột ngừng lại, sau đó cậu bé lăn lê bò dậy, giống như một viên đạn đại bác b.ắ.n xuyên thẳng qua lòng n.g.ự.c của cô gái trẻ tuổi.


Người phụ nữ trung niên xinh đẹp kia còn chưa kịp đứng vững, đã bị hành động của cậu bé mũm mĩm xông tới, làm bà ta lảo đảo lui về phía sau mấy bước, suýt chút nữa đã té ngã xuống đất.

Cũng may Hứa Mỹ Lam nhanh tay lẹ mắt, cô đưa tay ra ở phía sau đỡ giúp bà ta, người phụ nữ trung niên xinh đẹp nhìn những bậc thang ở phía sau, sợ hãi vỗ vỗ n.g.ự.c nói: “Cảm ơn cô gái nhỏ, cảm ơn cô rất nhiều!”

Vừa rồi bà ta cũng rất hoảng sợ, nếu không phải cô gái nhỏ này phản ứng nhanh như vậy, có lẽ bà ta đã bị đưa vào bệnh viện rồi!

Nghĩ tới đây, người phụ nữ trung niên xinh đẹp quay đầu nhìn cậu bé mũm mĩm đang ở trong lòng mình, cậu bé này giống như cũng biết mình đã gây ra chuyện, lúc này vùi đầu vào bụng bà ta giống như chim cút, giống như làm như vậy là có thể coi như không có chuyện gì.

Người phụ nữ trung niên xinh đepj thấy vậy nhíu mày, vừa định mở miệng dạy bảo cậu bé mũm mĩm vài câu, lại bị một giọng nữ có chút sắc bén cắt ngang.


“Con yêu, con làm sao vậy, sao con lại gào khóc thảm thiết như vậy, người nào bắt nạt con, nói với mẹ và bà nghe đi!”

Thấy mẹ đến, cậu bé mũm mĩm trong nháy mắt liền lấy lại được tự tin, nước mắt nhanh chóng giàn giụa, như sắp khóc lớn thành tiếng trong giây phút tiếp theo, một tay chỉ vào Hứa Mỹ Lam, cùng hai người cáo trạng.

“Mẹ đánh cô ta đi, đồ chó chết, đánh c.h.ế.t cô ta!” Cậu bé mũm mĩm có thể còn quá nhỏ, ăn nói còn có chút vụng về, nhưng thông tin nói ra cũng đủ khiến cô gái trẻ tuổi kinh ngạc và người phụ nữ trung niên xinh đẹp sửng sốt.

Người phụ nữ trẻ tuổi vừa nghe thấy vậy lập tức nhìn theo ánh mắt của con trai mình nhìn về phía Hứa Mỹ Lam, sau khi nhìn thấy khuôn mặt không trang điểm mà vẫn còn xinh đẹp hơn so với mình của Hứa Mỹ Lam, trong ánh mắt cô ta có chút ghen tị chợt lóe lên.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận