Dương Quế Hoa nghe thấy lời này động tác trên tay hơi khựng lại, một lúc sau mới cố gắng đem suy nghĩ trong lòng ra nói.
“Ở trong thư nghe các cháu nói, ở Kinh Thành này làm sớm một ít hoặc là một số việc buôn bán khác đã không còn bị ai kiểm soát, dì và chú cả của cháu lúc ở nhà cũng đã bàn bạc với nhau, quyết định thử ra ngoài xong pha một lần, thử làm điểm buôn bán nhỏ, xem có được không!”
Dọc theo đường từ nhà gia tàu lửa đến đây, Dương Quế Hoa có nhìn thấy một vài người bán hàng rong dựng quầy hàng ở ven bên đường, vốn dĩ trong lòng vẫn còn hơi lo lắng thấp thỏm cũng dần dần được thả lỏng.
“Vậy vị trí trưởng thôn của chú cả thì làm sao bây giờ?” Mặc dù Hứa Mỹ Lam cũng đồng ý với việc bọn họ thử làm buôn bán nhỏ, tuy rằng lúc mới bắt đầu, hộ cá thể có thể sẽ bị coi thường, nhưng dần dần địa vị của các thương nhân sẽ ngày càng cao hơn.
Bất kể là khi nào, chỉ cần có thể kiếm được tiền, sống lưng mới có thể đi thẳng.
Ngay khi nhắc đến công việc của Trương Quốc Hưng, khuôn mặt của Dương Quế Hoa lập tức đanh lại, trong mắt bà ấy hiện rõ sự tức giận.
“Ai, cũng thật là gia môn bất hạnh, dì nói với cháu chuyện này, cháu cùng Tiểu Hùng và chú Đổng nói một tiếng, các người biết là được rồi, đừng đề cập đến nó trước mặt của chú cả cháu.”
Nghe đến đây, Hứa Mỹ Lam dừng lại một chút để khuấy sợi mì, gật đầu, đem chiếc đũ đặt xuống, ngồi trước mặt Dương Quế Hoa, yên lặng lắng nghe những lời tiếp theo của bà ấy nói.
Hóa ra hơn nửa tháng trước, gia đình bọn họ đang bàn bạc xem nên để Trương Quốc Hưng đi cùng Trương Ái Quốc đến trường hay vẫn là Dương Quế Hoa.
Đột nhiên mấy người tay đeo huy hiệu trục đỏ bất ngờ xông vào nhà, không đợi cho bọn họ kịp phản ứng lại, đã bị bọn người đó không nói một lời khống chế lại. Không chỉ có như vậy, những người còn lại còn xông vào phòng lục lọi trong nhà rất lâu, lý do cũng thật sự rất nực cười, bọn họ nói rằng có người đã báo cáo việc chú cả Trương lấy tiền và ỷ vào quyền hạn trong tay của mình mà giúp đỡ gia đình em trai lười biếng ham ăn của mình.
Bây giờ chú cả Trương đã nghỉ việc, chú ấy thừa nhận có giúp đỡ em trai tìm một vài công việc nhẹ nhàng, cũng không phải là cái gì quá mức.
Lấy trộm tiền của đội sản xuất là một vấn đề vô cùng quan trọng, làm không tốt có thể sẽ phải ngồi tù!
May mắn thay, sau khi bị chính con trai mình đánh đập, đập phá trong nhà và mất rất nhiều đồ đạc, Dương Quế Hoa đã nảy sinh một ý nghĩ, âm thầm đào một chiếc hầm dưới gầm giường, bỏ tất cả những thứ có giá trị đặt vào trong đó, kể cả một trăm đồng tiền mà họ cực khổ làm việc chăm chỉ để có thể tiết kiệm được.
Mấy người đó lật tung tất cả các phòng, nhưng không tìm được bằng chứng, cuối cùng cũng chỉ hùng hổ bỏ đi và chửi bới.
Sau sự việc này, mặc dù gia đình bọn họ không bị thiệt hại gì lớn nhưng cũng khiến trái tim của Trương Quốc Hưng rét lạnh, bởi vì ngày hôm sau cả thôn đã nhất trí quyết định cách chức trưởng thôn của ông ấy.
Nguyên bản thân phận đại đội trưởng của ông ấy, đã bị phía trên sa thải rồi, nhưng khi thấy những người tích cực nhất yêu cầu ông ấy phải từ chức đều là những người thân quen của ông ấy, Trương Quốc Hưng hoàn toàn không còn có tâm trạng để tranh luận với bọn họ nữa.
Vào thời điểm đó, một lá thư từ Trương Hùng càng khiến ông ấy có ý định rời đi không một chút suy nghĩ.
Vì vậy, sau khi thảo luận với Dương Quế Hoa và Trương Ái Quốc, ba người bọn họ đã thống nhất đưa ra quyết định là đưa cả gia đình mình đến ở cùng cháu trai và cháu dâu.
Sau khi nghe Dương Quế Hoa kể lại, trong lòng Hứa Mỹ Lam cảm thấy thổn thức, nhưng sau khi thổn thức đó đi qua, cô cũng thực sự cảm ơn, may mắn thay, Trương Hùng đã cắt đứt quan hệ với những người đó.
Nghĩ đến những tiểu thuyết ở kiếp trước miêu tả rằng, nữ chính xuyên không về quá khứ, cùng với chồng của mình đều là nơi trút giận của người khác.