“Em cảm thấy anh chính là cố ý ở trước mặt bọn họ khoe khoang!” Hứa Mỹ Lam trực tiếp chọc phá tâm tư nhỏ bé của Trương Hùng, giống như đứa nhỏ nóng lòng muốn khoe khoang với người lớn trong nhà.
Ngoài miệng thì nói không để trong lòng, nhưng trong thâm tâm của anh lại quan tâm hơn ai hết và khao khát có được tình cảm gia đình.
Trương Hùng mím môi không nói gì, Hứa Mỹ Lam biết anh xấu hổ nên đổi chủ đề, hỏi anh về việc lái xe: “Anh học lái xe từ bao giờ, sao lại giấu em, anh đã học từ ai vậy, anh mau thành thật khai ra?”
Trương Hùng nghe vậy ho nhẹ một tiếng, có chút ngượng ngùng, “Em cũng biết người đã dạy anh lái xe.
Cậu ta đã từng đến nhà chúng mình, cậu ta tên Cẩu Đại Hộ, là người mà anh cứu, anh cũng mới vừa học không được bao lâu, anh nghĩ sẽ dẫn em đi ra ngoài dạo chơi cho khuây khoả, cho em một chút bất ngờ!”
Nghe đến cái tên Cẩu Đại Hộ, Hứa Mỹ Lam cũng nhớ đến anh ta, chỉ vì tên của người đó quá đặc biệt khiến cô khó mà quên được.
Lúc Cẩu Đại Hộ đến nhà bọn họ quả thật là có lái một chiếc xe ô tô nhỏ, vì vậy Hứa Mỹ Lam cũng không hỏi thêm bất kỳ câu hỏi nào, và thưởng thức phong cảnh dọc đường xuyên qua cửa kính xe ô tô.
Tốc độ lái xe nhanh hơn rất nhiều so với đi xe đạp.
Hứa Mỹ Lam cảm thấy rằng không bao lâu nữa bọn họ sẽ đến cửa hàng bách hóa.
Trương Hùng vừa đỗ xe, Hứa Mỹ Lam liền mở cửa xe ra, vừa định bước xuống xe bên cạnh có một bàn tay to lớn đã giữ cô lại.
Giọng điệu không thể từ chối, “Đừng nhúc nhích!”
Hứa Mỹ Lam nghe thấy vậy theo bản năng cũng không nhúc nhích, Trương Hùng thừa dịp sơ hở này, chui xuống chiếc xe và đi vòng qua đến ghế lái phụ, mở cửa ra, chào một cách lịch sự đối với Hứa Mỹ Lam.
“Quý cô xinh đẹp, mời cô xuống xe!” “Phốc, ha ha ha ha!” Thân sĩ lễ bị Trương Hùng làm chẳng ra cái gì cả, khiến cho người xem phải bật cười, Hứa Mỹ Lam cũng không nhịn được, trực tiếp cười phá lên.
Trương Hùng thấy vậy, thân thể hơi khom người lập tức đứng thẳng, sắc mặt tối sầm, trong lòng mắng Cẩu Đại Hộ vô số lần, nói cái gì những cô gái đều rất thích những người đàn ông ga lăng.
Làm anh mất mặt trước vợ của mình như vậy là điều không thể tha thứ được, mà Cẩu Đại Hộ đang ở trong nhà bị cha mình giáo huấn cho một trận, đột nhiên cảm thấy lưng lạnh toát, cơ thể nhịn không được liền run rẩy.
Cảnh này tình cờ bị người đang giáo huấn người con trai mình đến khô cả miệng, cha Cẩu đang định nghỉ ngơi một hồi uống ngụm nước thì nhìn thấy được, cha Cẩu còn cho rằng Cẩu Đại Hộ dùng cách này để làm trái ý của mình, lần này thật sự rất tức giận.
Cầm lấy chổi lông gà ở bên cạnh, ông ta liền hướng về phía người Cẩu Đại Hộ đánh, cho đến khi Cẩu Đại Hộ la hét kêu đau, lúc này mới thở hổn hển dừng tay.
Trương Hùng không biết, người mà anh muốn dạy dỗ đã bị cha của anh ta xử lý rồi.
Hiện tại anh đang đi mua sắm với Hứa Mỹ Lam, đồ dùng vệ sinh cá nhân trong nhà đã có đủ, chỉ cần mua vài bộ quần áo mặc là được.
Hứa Mỹ Lam mang chiếc bụng to, ở đây chưa có quần áo cho bà bầu giống như ở đời trước, nên cô đành phải mua vải về nhà tự mình may thôi.
Cũng may hiện tại trên người cô có rất nhiều phiếu vải, dùng hết phiếu cũng đủ để may hai ba bộ quần áo.
Sau khi mua xong vải, lại mua thêm hai đôi giày, mua mấy ký bánh ngọt, lúc này hai người mới chuẩn bị lên đường trở về nhà.
Vừa ra khỏi cổng của cửa hàng bách hóa, liền đụng phải một người đàn ông lực lưỡng! Trương Hùng nhanh tay lẹ mắt, thấy tình thế không ổn liền vội vàng kéo Hứa Mỹ Lam về phía sau ôm cô vào trong lòng bảo vệ.
Người đàn ông lực lưỡng đó cũng biết mình va phải người nên ngượng ngùng gãi đầu, đang định xin lỗi, nhưng khi nhìn thấy bộ dạng của Trương Hùng, phong cách của anh ta đã thay đổi, anh ta kinh ngạc thốt lên.
“Phải không… a, em rể, anh cuối cùng cũng tìm được em rồi!”
Nghe thấy giọng nói quen thuộc này, Hứa Mỹ Lam lén lút ngẩng đầu lên khỏi lồng n.g.ự.c của Trương Hùng, và khi cô nhìn thấy người đàn ông to lớn ngốc nghếch ở trước mặt, sắc mặt tái nhợt lập tức thay đổi thành vẻ mặt vui vẻ, cô đẩy ra cánh tay của Trương Hùng đang chặn cô lại, vui vẻ híp mắt cười chào hỏi..