Ta Xuyên Về Quá Khứ Mang Theo Không Gian Kì Diệu Bên Người

Đúng lúc này, một giọng nói trầm ổn vang lên sau lưng, ngăn cản bước chân của ông ta lại.

“Chuyện còn chưa giải quyết xong, cha rời đi như vậy có phải là không tốt lắm không?” Nghe thấy giọng nói này, cơ thể Trương Quốc Khởi bất giác cứng đờ.

“Ồ, còn có chuyện gì cần chúng ta có mặt sao?”

Ánh mắt của Trương Hùng sâu thẳm, khóe miệng khẽ nhếch lên, từ phía sau ông cả và ông hai bước ra.

“Nếu tất cả mọi người đều đã ở đây, xin mời những người trong thôn, ông cả, ông hai cùng trưởng thôn đến làm chứng. Hôm nay, tôi là Trương Hùng cùng Trương Quốc Khởi sẽ cắt đứt mọi quan hệ. Nói miệng như vậy không có bằng chứng xác thực, chi bằng ký tên đóng dấu làm chứng đi!”

Nói xong anh mặc kệ tất cả sự kinh ngạc và tiếng xì xào bàn tán của mọi người, từ phía sau lấy ra ba tờ giấy trực tiếp đưa cho ông cả.

“Ông cả và ông hai đây là giấy chứng nhận cắt đứt mọi mối quan hệ, hai ông có thể xem qua, coi có chỗ nào không ổn không, nếu không có vấn đề gì thì xin mời bọn họ ký tên!”

Với sự chuẩn bị kĩ càng như vậy, bây giờ ngay cả Hứa Mỹ Lam cũng phải kinh ngạc, anh viết giấy chứng nhận từ khi nào, ngay cả cô cũng không biết dù chỉ là một chút.

Hai ông lão sớm đã biết Trương Hùng muốn cắt đứt mối quan hệ với Trương Quốc Khởi và gia đình ông ta, bọn họ cũng có thái độ ủng hộ nên đến đây làm chứng.

Vì vậy, hai ông lão xem qua không vấn đề gì liền chuẩn bị kêu bọn họ ký tên. Đúng lúc này, bà Đại Lưu là người đầu tiên phản ứng lại, bà ta cũng không quan tâm hiện Trương Quốc Khởi suy nghĩ cái gì, toàn bộ trong đầu óc của bà ta cũng chỉ còn lại hình ảnh căn nhà sắp bị mất đi.

Bà ta xông lên phía trước, định giật lấy tờ giấy trên tay ông cả, mở miệng chửi mắng um sùm.

“Cái tên xui xẻo, mẹ mày đã cực khổ nuôi mày khôn lớn, còn giúp mày cưới vợ, kết quả bây giờ là mày lại báo đáp với mẹ của mày như thế đấy à! Nếu như tao biết sớm hơn, tao nên bóp c.h.ế.t mày từ lâu rồi!” Dương Quế Hoa thấy Đại Lưu đanh đá như vậy, bà ấy làm sao có thể để cho Trương Hùng bị bắt nạt ngay trước mắt mình, đơn giản không nói hai lời, trực tiếp tiến lên ngăn cản bước chân của Đại Lưu, một tay túm chặt lấy tóc của bà ta rồi kéo xuống đất.

Tay kia cũng không nhàn rỗi, bốp bốp tát vào mặt bà ta!

“Người đàn bà c.h.ế.t tiệt này, ai làm bà miệng không sạch sẽ, làm bà miệng thối như vậy, tôi sẽ đánh c.h.ế.t bà rồi sau đó bẻ gãy hết răng của bà, xem sau này bà còn dám mắng chửi người khác nữa không!”

Chà! Dì cả cũng cấp lực quá đi, sức chiến đấu của bà ấy thật mạnh nha!

Hứa Mỹ Lam thấy Đại Lưu bị Dương Quế Hoa đánh đến không còn sức phản kháng, trong lòng vỗ tay trầm trồ khen ngợi, nếu không phải tình cảnh không đúng, người bị đánh vẫn là trên danh nghĩa mẹ chồng cô, chỉ sợ cô đã sớm vỗ tay cổ vũ cho dì cả.

Mãi đến khi bà Đại Lưu bị đè xuống đất đánh mấy phát, hai cô con dâu mới có chút phản ứng lại, nhao nhao lo lắng tiến đến căn ngản.

Thấy vậy, Hứa Mỹ Lam sợ Dương Quế Hoa chịu thiệt, nên khi hai người kia còn chưa đến trước mặt Dương Quế Hoa, cô đã khéo léo kéo Dương Quế Hoa ra khỏi người bà Đại Lưu.

Dương Quế Hoa đang đánh hăng say, đột nhiên bị Hứa Mỹ Lam kéo lên, cả người vẫn còn trong trạng thái mơ mơ màng màng.

Tiểu Dương và Tiểu Lưu đang muốn đánh nhau với Dương Quế Hoa, ai ngờ lại bị Hứa Mỹ Lam phá hư.

Không còn cách nào, hai người đành phải đỡ Đại Lưu từ dưới đất nâng lên, bộ dáng bà Đại Lưu trông còn chật vật hơn rất nhiều, tóc bị Dương Quế Hoa cào mất một ít, hai bên má cũng sưng lên, đến nỗi mỗi lần bà ta mở miệng liền rên lên vì đau đớn.

Dương Quế Hoa thấy Đại Lưu bị mình đánh trở nên chật vật như vậy, trong lòng dồn nén rất nhiều bực tức từ nhiều năm, cũng tan biến đi rất nhiều.

Trước đây bà ấy đã muốn đánh cho Đại Lưu một trận rồi, nhưng mãi không tìm được cơ hội. Nếu như hôm nay Đại Lưu không phải quá đê tiện, bà ấy cũng sẽ không làm như vậy.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui