Ta Xuyên Về Quá Khứ Mang Theo Không Gian Kì Diệu Bên Người

Nhìn tư thế này, anh ta thật sự muốn mạng của Trương Hùng và Hứa Mỹ Lam!

Tròng mắt của Trương Hùng co rụt lại, anh đẩy Hứa Mỹ Lam sang một bên và bắt đầu đánh nhau bằng tay không với Đông Bắc Hổ.

Bên tai tiếng gió rung lên, Trương Hùng và Đông Bắc Hổ gần như khó phân thắng bại, nhưng anh dùng tay không, Đông Bắc Hổ lại cầm vũ khí sắc bén, như vậy anh đánh có chút khó khăn. Nhiều lần, lưỡi rìu sắc bén gần như sượt qua cơ thể của Trương Hùng, rất nhiều lần cắt vào bộ quần áo mới tinh của anh.

Trong lòng Hứa Mỹ Lam đang nóng như lửa đốt, cứ tiếp tục như vậy không phải là biện pháp tốt, cô phải tìm cách, nhưng may mắn thay Trương Hùng có một cơ thể linh hoạt, nếu anh có vũ khí chắc chắn Đông Bắc Hổ cũng sẽ không tốt như hiện tại. Nếu có vũ khí trong tay, trong hai người ai mạnh ai yếu thật đúng là không biết được.

Bên này Tiết Chí Huy thấy Hứa Mỹ Lam đang lẻ loi một mình đứng ở một bên, còn Trương Hùng bị Đông Bắc Hổ quấn lấy, trong mắt anh ta lóe lên vẻ âm ngoan, anh nắm chặt thanh gỗ trong tay, lặng lẽ đến sau lưng Hứa Mỹ Lam, giơ gậy lên định đánh vào đầu cô.

“Cẩn thận!” Trương Hùng tuy rằng đang cùng Đông Bắc Hổ đánh nhau, nhưng vẫn chú ý Hứa Mỹ Lam, không tưởng vừa mới tránh được một cước của Đông Bắc Hổ, anh liền nhìn thấy cảnh tượng đau lòng như vậy!

Người đó lao về phía Hứa Mỹ Lam như một cơn lốc. Mặc dù phía sau động tĩnh rất nhỏ, nhưng Hứa Mỹ Lam vẫn phát hiện ra ngay lập tức, một tia sáng lạnh lóe lên trong mắt cô, cô xoay người tránh được đòn tấn công của Tiết Chí Huy. Ngay khi anh ta chuẩn bị thực hiện một động tác khác, liền thấy Hứa Mỹ Lam duỗi ra một chân, đá Tiết Chí Huy bay xuống mương ở bên đường, vì sức lực quá lớn, Tiết Chí Huy đã trợn trắng mắt và bất tỉnh.

Hứa Mỹ Lam quay đầu lại nhìn, thấy Trương Hùng đã đi tới bên cạnh cô từ lúc nào không hay, điều khiến mi mắt cô giật giật là lưỡi rìu chỉ cách cổ của anh vài centimet.

Hứa Mỹ Lam chỉ có thể dùng sức túm Trương Hùng kéo ra xa, mặc dù thoát khỏi đòn chí mạng nhưng vai trái của anh vẫn bị c.h.é.m vào một cái.

Ngay lúc Trương Hùng cảm nhận được sự đau đớn, đồng thời Đông Bắc hổ tung thêm một chiêu nữa, ngay lập tức Trương Hùng lại một lần nữa đánh nhau với Đông Bắc Hổ. Vì cử động mạnh nên m.á.u chảy ra từ miệng vết thương nhuộm đỏ một mảng lớn trên vai anh, trong mắt Hứa Mỹ Lam cũng chỉ nhìn thấy một vùng màu đỏ.

Trong lòng bỗng nhiên nổi lên lửa giận, ức h.i.ế.p bọn họ khi không có vũ khí đúng không, vậy anh ta nếm thử mùi vũ khí ở đời sau.

Hứa Mỹ Lam từ trong không gian lấy ra một con d.a.o đốn củi, đối với Trương Hùng người đang mất m.á.u quá nhiều nên đang khó khăn tránh né hét lên một tiếng.

“Trương Hùng, mau bắt lấy!”

Nghe thấy những lời đó, Trương Hùng theo bản năng quay cuồng một cái và ngay lập tức bắt lấy con d.a.o đốn củi do Hứa Mỹ Lam ném ra. Nhìn con d.a.o trong tay, Trương Hùng sững sờ nhìn Hứa Mỹ Lam.

Lúc này anh không còn né tránh nữa, mỗi một lần ra chiêu đều rất tàn nhẫn, con d.a.o đốn củi trong tay Trương Hùng tựa hồ là do anh tự chế tạo, cầm rất là thuận tay, đánh cho Đông Bắc Hổ liên tục lui về phía sau.

Chỉ trong vài hiệp đấu, trên cơ thể của Đông Bắc Hổ đã có nhiều vết thương, tuy không mất mạng nhưng cũng đủ làm chậm bước di chuyển của Đông Bắc Hổ. Tuy nhiên người tàn nhẫn như anh ta, động tác có chậm lại, nhưng bản tính hung tàn vẫn rất mãnh liệt không chút suy giảm.

Sự khốc liệt khiến Trương Hùng thật sự đã mất rất nhiều sức lực, mới có thể phế đi một chân của Đông Bắc Hổ và đem anh ta bắt lại.

Trương Hùng dùng d.a.o đánh bất tỉnh Đông Bắc Hổ, đồng thời anh cũng ngã sang một bên, Hứa Mỹ Lam lúc này mới chú ý đến môi của Trương Hùng tái nhợt, mặt cắt không còn chút máu, trên trán cũng ướt đẫm mồ hôi.

Nhìn vào tay trái của anh, m.á.u đã nhuộm đỏ cả cánh tay, anh rõ ràng là đã bị chảy m.á.u quá nhiều, nếu cứ tiếp tục như vậy, nó sẽ khiến anh tuột huyết áp và dẫn đến sẽ bị sốc!


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui