Ta Xuyên Về Quá Khứ Mang Theo Không Gian Kì Diệu Bên Người

Lúc đó Tống Hiểu Uyển nói Trương Hùng đã được tiêm Penicillin vào hai ngày trước rồi, nên căn bản hoàn toàn không cần phải thí nghiệm trên da.

Ngay sau khi Hứa Mỹ Lam nói về những gì đã xảy ra vào buổi sáng, mọi người trong phòng đều im lặng, đặc biệt là chú Đổng, ông ấy càng khịt mũi và cười lạnh một tiếng, ông ấy có ấn tượng rất xấu về người phụ nữ tên Tống Hiểu Uyển đó.

“Nếu đã như vậy thì không thể sai được. Nhất định là dị ứng Penicillin rồi không thể nghi ngờ nữa. Nhưng rất may mắn là tình trạng của Tiểu Hùng không nghiêm trọng, chờ chú chuẩn bị thuốc bắc cho Tiểu Hùng, hai ngày này nhớ uống thêm canh đậu xanh, nghỉ ngơi thật tốt, sẽ không có gì nghiêm trọng.”

Chú Đổng nói xong liền nhờ Hứa Mỹ Lam đỡ Trương Hùng nằm lên giường, một mình ông ấy nhanh chóng trở về nhà chuẩn bị thuốc bắc điều trị bệnh dị ứng với Penicilin.


Trong phòng chỉ còn lại Tề Lôi và đôi vợ chồng Hứa Mỹ Lam, Trương Hùng, Tề Lôi cũng có chút tò mò không biết dị ứng Penicillin có hình dáng ra sao nên trước khi Trương Hùng mặc áo vào, ông ấy đã đi đến sau lưng Trương Hùng để xem triệu chứng dị ứng của anh.

Hơn nữa, chỉ một cái liếc mắt này thôi, mà ông ấy đã trợn tròn mắt kinh ngạc, chỉ thấy ngoài vết sưng đỏ bao phủ khắp sống lưng của Trương Hùng, còn có một vết bớt màu đỏ sậm gần giáp vai phải.

Vết bớt kia trông rất kỳ lạ, nhìn hơi giống đầu rồng, Tề Lôi nhìn chằm chằm vào nó cho đến khi Hứa Mỹ Lam mặc áo vào cho Trương Hùng và áo che lại vết bớt, ông ấy mới định thần lại. Nếu không phải còn lý trí, anh ấy chắc hẳn sớm đã xông lên, xem nó một cách chi tiết hơn.

“Chuyện này không lớn cũng không nhỏ, nên giải quyết như thế nào cho ổn thỏa đây?” Hứa Mỹ Lam không có ý kiến ​​gì trong đầu, nếu muốn nói cho qua chuyện này, vậy sau này lại xảy ra chuyện như này thì làm sao bây giờ, đường đường là y tá làm lâu năm ở một bệnh viện. Thế nhưng lại mắc phải sai phạm này, điều này quả thật đúng là khiến người ta càng suy nghĩ càng thấy khiếp sợ!

Trương Hùng nghe vậy ánh mắt lạnh lùng, “Đương nhiên, loại chuyện này không phải đùa giỡn, may mắn anh chỉ là dị ứng nhẹ với Penicilin, nếu đổi thành dị ứng nghiêm trọng hơn, chính là mất mạng rồi, anh làm sao có thể chịu đựng được đây!” “Đúng vậy, chuyện này nhất định phải được xử lý nghiêm khắc! Hai người cứ yên tâm, chuyện này cứ giao cho tôi, tôi đi nói với viện trưởng!”

Tề Lôi nhíu mày, giống như Trương Hùng nói, nếu như cơ thể của anh đặc thù một chút, có lẽ hiện tại tính mạng anh nhất định đang rất nguy hiểm, nghĩ đến vết bớt trên lưng kia, nếu như trong lòng ông ấy suy đoán không sai, như vậy chuyện này không thể dễ dàng chấm dứt được.


Hứa Mỹ Lam thấy hai người cứ khăng khăng kiên quyết như vậy cũng không phản đối gì, cười cảm kích với Tề Lôi, “Vậy phiền chú Tề đi một chuyến, chú ở đây nói chuyện với Trương Hùng, cháu đi nấu cơm trước, ăn cơm xong lại đi.”

Hứa Mỹ Lam vừa nói vừa bước chân đi ra ngoài cửa, nhưng bị Tề Lôi gọi lại.

“Không cần đâu Mỹ Lam, hiện tại chú liền đi bệnh viện, chuyện này không lớn không nhỏ, hai người cũng nên chuẩn bị tinh thần, có lẽ bệnh viện còn sẽ tới kiểm tra một lần đấy.”

Hứa Mỹ Lam nghe vậy nên dừng lại một chút, cô nhìn về phía Trương Hùng, Trương Hùng gật đầu, “Vậy Mỹ Lam em nấu cơm trước đi, chờ chú Tề xử lý xong việc rồi quay lại ăn cơm, chú thấy được không, chú Tề?”


Câu đầu tiên là dành cho Hứa Mỹ Lam, còn câu thứ hai là hỏi ý của Tề Lôi.

Tề Lôi cảm thấy như vậy cũng được nên gật đầu: “Được, chú sẽ mau chóng quay lại!” Nói xong, ông ấy liền vội vàng rời đi.

Tề Lôi lái xe một đường chạy như bay, chưa đến hai mươi phút đã đến bệnh viện huyện, trên mặt sắc mặt lạnh lùng, trực tiếp đến bệnh viện tìm viện trưởng, khi kể lại chuyện này, viện trưởng vô cùng sợ hãi, ông ta biết người bị dị ứng với Penicillin không nên tùy ý di chuyển nên vội vàng gọi vài người lấy dụng cụ y tế, đi theo Tề Lôi đến thôn Trương Gia.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận