Ta Xuyên Về Thời Cổ Đại - Truy Tìm Cuộc Sống Tự Do


Vì có bình luận nói về việc tình tiết truyện nhanh, khó hiểu nên tác giả củng có lại thông tin về hoàn cảnh của nữ 9 lại nha.

Kiều Hoa xuyên qua đại lục huyền võ, xuyên vào thân thể của một người không danh phận tại phủ tướng quân.

Theo thông tin từ thân thể, hạ nhân trong phủ chỉ được biết cô là con cái của hạ nhân nào đó đã qua đời, không ai quan tâm cô trừ hạ nhân cấp thấp nhất.

Nhưng còn một sự thật ít ai biết đến là hàng tháng, vào ngày mười lăm, người nhà họ Trần sẽ đúng hẹn đến lấy máu của cô cho con gái Trần Ngọc Như của họ uống nhằm tăng tư chất.

Cũng vì được uống máu cô từ nhỏ nên tư chất cô ta ngày một tăng, trở thành thiên tài của Bắc Vũ quốc.

Còn các thông tin khác từ từ sẽ công bố thêm nha.

------------ Vào Truyện -------------
Rời khỏi y quán, Kiều Hoa rẽ hướng đến Bách Bảo Các, nơi đấu giá có mặt ở cả bốn quốc gia lớn.


Thay đổi bề ngoài trở thành một cô nương khí chất bất phàm, mắt ngọc mày ngài, bờ môi đỏ mọng, ánh mắt sắc sảo làm người ta không nhịn được phải cuối đầu.

Chưởng quầy vừa thấy cô liền cung kính cuối đầu, hắn âm thầm đánh giá cô, từ nhiều góc độ vẫn không tìm ra chút sơ hở nào, thái độ liền cung kính hẳn ra.

Nhìn hắn cung kính cuối đầu, cô âm thầm che miệng cười, đúng là không uổng công làm tổng tài 4 năm của mình a.

Điều chỉnh lại mình, vẻ mặt cười cợt vừa rồi liền biến mất như chưa từng xuất hiện, " ta muốn mua vũ khí loại tốt nhất của các ngươi".

" Vậy xin hỏi vị tiểu thư này muốn mua loại vũ khí nào, ở đây có rất nhiều loại vũ khí a".

Chưởng quầy cẩn thận hỏi.

" Ta muốn mua trường tiên và cầm".


Nghe tới cầm, thái độ của chưởng quầy có chút bấc ngờ, không phải chỉ có người ở nơi kia mới sử dụng cầm thôi sao, tại sao cô nương này lại muốn mua cầm, ánh mắt ông ta nhìn Kiều Hoa không khỏi thêm vài phần khác thường.

" Được a thưa tiểu thư, mời người đi theo ta".

Khi chưởng quầy dẫn cô lên lầu, lúc gần khuất lầu một, cô nhìn thấy một ánh mắt sắc bén của sát thủ thường có, không khỏi có mấy phần bất ngờ, không phải đây là hình tượng nữ chính thường có sao, sao mình lại xui như vậy cơ chứ, cảm giác là Bắc Vũ quốc sắp nổi bão rồi.

Bước nhanh theo chưởng quầy, cô vào phòng có trường tiên trước, cô nhìn thấy ở góc phải có một đôi trường tiên hắc bạch, vốn tính đã thuận cả hai tay, nay nhìn thấy đôi trường tiên này liền không nhịn được mà mua về.

Lại nói đến phòng cầm, trong phòng toàn ánh vàng, khiến cô không khỏi có chịu.

Cố giương đôi mắt ra, đập vào mắt cô là rất nhiều loại cầm có dây cầm bằng vàng, cô cảm khái, người ở đây hẳn là có khiếu thẩm mĩ lệch lạc đi.

Cô chọn mua một cây tử cầm, màu sắc có thể xem là hài hòa, đẹp mắt.lúc cô theo xuống quầy thanh toán thì cô nương kia cũng đã rời đi mà cô vì mua hai loại vũ khí này cũng trở thành người thiếu ngân lượng.

Cũng may vũ khí ở đây có thể biến nhỏ lại làm trang sức, rất thuận tiện cho việc mang theo bên người.

Bước ra khỏi Bách Bảo Các cũng đã là lúc chiều tà, một ngày ngắn ngủi cứ thế mà trôi qua, Kiều Hoa trở lại nơi ở của mình, chuẩn bị cho một đêm rất dài.




Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận