Chất lỏng màu xanh biếc có chứa kịch độc, Tiêu Ngự cẩn thận tránh khỏi nó rồi mới nhặt hai món đồ kia lên.Lúc nhặt trang bị tay phải Tiêu Ngự không cẩn thận đụng vào chất lỏng màu xanh biếc kia, lập tức cả bàn tay bị rữa mất một góc, cả cánh tay từ từ xanh lét, trên đầu không ngừng xuất hiện chỉ số thương tổn -30, kiểm tra thời gian độc tố hiệu quả là 20 giây, nếu không nhanh ngồi xuống khôi phục HP Tiêu Ngự thậm chí có khả năng sẽ bị chất độc kia giết chết.Vội tìm chỗ sạch sẽ rồi bắt đầu ăn bánh mỳ hồi phục HP, Tiêu Ngự nhìn thoáng qua hai kiện vật phẩm vừa rơi ra.Một kiên thuẫn cấp 20 lam trang của chiến sĩ, loại kiên thuẫn này tỷ lệ rơi cực thấp, so với những vật phẩm như bảo thạch còn khó xuất hiện hơn, thuộc tính dù kém cũng có thể bán được một món tiền khá cao trên thị trường, kể cả đưa lên sàn giao dịch cũng sẽ có người muốn, coi như tạm được.Còn thứ kia là cách điều chế trung cấp dược hoàn hồi phục trong nháy mắt.Biết nơi này là một trong những nơi sinh sản Huyết lan thảo, Tiêu Ngự đoán rằng trong nơi này rất có thể sẽ xuất hiện cách điều chế trung cấp dược hoàn hồi phục trong nháy mắt, nhưng không ngờ rằng lại có được nhanh như vậy khiến hắn không ngừng hưng phấn.Cách điều chế trung cấp dược hoàn hồi phục trong nháy mắt: lập tức hồi phục 800 HP, phục hồi thời gian 2 phút.Sơ cấp dược hoàn hồi phục trong nháy mắt mỗi giây chỉ có thể hồi phục 300 huyết lượng, huyết lượng của Tiêu Ngự trước mắt đã đến gần 500 rồi, sơ cấp dược hoàn hồi phục trong nháy mắt đã có điểm không đủ dùng, cũng đến lúc phải đổi sang dùng trung cấp dược hoàn hồi phục trong nháy mắt rồi.Tiêu Ngự lập tức học cách điều chế trung cấp dược hoàn hồi phục trong nháy mắt, sau khoảng hơn mười giây, tình trạng trúng độc kết thúc, nhìn một chút HP đã hồi phục tới đỉnh.Tiêu Ngự đứng lên, tiếp tục đi tới, vừa tiêu diệt Địa Huyệt Nhântrên đường gặp phải vừa cẩn thận sưu tầm Huyết Lan thảo.Trong một góc rẽ hẹp Tiêu Ngự lại tìm thấy thêm vài khóm Huyết lan thảo, thoáng nhẩm trước sau tổng cộng đã kiếm được năm gốc dược thảo, có thể chế tạo 5 bình trung cấp dược hoàn hồi phục trong nháy mắt, tốt nhất phải chuẩn bị trước thêm Huyết Lan thảo để sử dụng khi cần.Đi ngang qua một lối rẽ phía trước chợt xuất hiện hơn ba mươi gã Địa Huyệt Nhân, Tiêu Ngự vội lui trở về.Đông Địa Huyệt Nhânở cùng một chỗ như vậy, mỗi người chỉ nhổ một bãi nước bọt cũng có thể độc dìm chết hắn.Tiêu Ngự thầm nhủ, nếu không xuyên qua nhóm Địa Huyệt Nhânkia khẳng định sẽ không thể thông qua nơi này được."Tại sao ta lại quên được nhỉ!" Tiêu Ngự sực nhớ rồi lấy chiếc cung tên ra, từ khi sắm thứ này đồng thời chuẩn bị sẵn cả mũi tên, Tiêu Ngự vẫn chưa từng sử dụng thứ này.Địa Huyệt Nhânkhông có thị lực, chỉ có thể bằng cảm giác cảm nhận địch nhân, đồng thời cảm giác của chúng nó cũng chỉ trong phạm vi nhất định, Tiêu Ngự có thể dùng cung tên dụ đám Địa Huyệt Nhânbước tới rồi giết chết!Tiêu Ngự điều chỉnh lại vị trí, ngắm chuẩn một gã Địa Huyệt Nhâncách hắn gần nhất.Sưu. Một mũi tên bắn về phía gã Địa Huyệt Nhânghim trúng người gã.Địa Huyệt Nhânbị tấn công liền bước tới chỗ Tiêu Ngự tìm kiếm kẻ công kích mình.Thấy HP từ từ tới gần, Tiêu Ngự tiến vào trạng thái tiềm hành vòng ra sau lưng Địa Huyệt Nhân.Thâu Tập!Chủy thủ của Tiêu Ngự ghim chính giữa gáy gã HP khiến hắn bất tỉnh. Một Bối Thứ, sau đó lại thêm một Phản Thủ Bối Thứ, chỉ số thương tổn hơn ba trăm xuất hiện trên đầu Địa Huyệt Nhân, gã HP dần ngã xuống đất.Nhìn thoáng qua đám HP ở xa xa, chúng nó không hề bị tiếng động ở đây hấp dẫn tới, Tiêu Ngự cúi nhặt đống ngân tệ mà HP vừa rơi ra rồi lại tiếp tục thu hút thêm từng gã HP đưa tới và giết chết.Từ hơn ba mươi gã HP số lượng từ từ giảm bớt, đến cuối cùng toàn bộ bị Tiêu Ngự giết chết, trên mặt đất khắp nơi đều là thi thể của địa huyệt nhân. Ngoài rất nhiều điểm kinh nghiệm còn có vài món lục trang 20 cấp, hẳn là có thể bán đi kiếm thêm một ít tiền.Thuận lợi giết chết đám HP rồi Tiêu Ngự tiếp tục ra đi.Nhiệm vụ này yêu cầu Tiêu Ngự tìm một gốc cây Tuyết lan thảo, Tuyết lan thảo chỉ khác Huyết lan thảo có một chữ nhưng lại là hai thứ hoàn toàn khác nhau, chỉ những game thủ học được ma dược học mới biết, huyết lan thảo sinh trưởng trên trăm năm mới biến thành Tuyết lan thảo, Tuyết lan thảo là một loại dược thảo thuộc côi bảo nhất giai, cần đại tông sư cấp ma dược học chế tác thành dược tề liền có thể khiến người chết sống lại, là một bảo bối không dễ tìm.Nhiệm vụ thưởng cho là phong tốc ngoa tử trang cùng kỹ năng thư Đột Tiến của đạo tặc, hiện Tiêu Ngự đối với phong tốc ngoa đã không còn hứng thú gì nhưng kỹ năng thư Đột Tiến lại phi thường có sức hấp dẫn, không biết đó là loại kỹ năng gì.Đi trong thông đạo âm u ước chừng hơn mười phút, đi tới một ngã ba chợt có một bóng người ở phía trước, Tiêu Ngự liền dừng lại. : Một lúc sau, nhờ ánh sáng mờ mờ trong thông đạo Tiêu Ngự mới thấy rõ hình dáng của đối phương, hóa ra là một người chết, thân thể của hắn đã rữa ra chỉ còn lại một bộ xương, trên người cắm đầy trường mâu của địa huyệt nhân, bị trường mâu đóng chặt lên vách không thể rơi xuống nên vẫn đứng thẳng như vậy, tựa như một dấu hiệu chỉ đường.Giữa con đường âm u chợt xuất hiện một bộ thi thể như thế khẳng định có ý nghĩa gì đó, nói không chừng trên thi thể kia sẽ có đầu mối của nhiệm vụ.Tiêu Ngự sử dụng chức năng điều tra cỗ thi thể kia.Tử thi bi thảm : thi thể.Xác định thứ kia chỉ là một cỗ thi thể chứ không phải là quái vật nhóm cương thi, sẽ không đột nhiên nhảy dựng lên cắn chính mình một cái rồi Tiêu Ngự mới bình tĩnh đi về hướng cỗ thi thể kia, chuẩn bị tìm hiểu cỗ thi thể kia để tìm kiếm đầu mối.Đi được nửa đường Tiêu Ngự chợt nhìn thoáng qua phía trong góc tường."Chẳng lẽ ta lại đa nghi vậy sao?" Tiêu Ngự đang định đi tiếp chợt thấy một luồng hơi lạnh đang nhắm thẳng phía sau đầu hắn.Là đạo tặc!Không ngờ ở chỗ hoang vu như vậy cũng có đạo tặc xuất hiện, trong sát na trước khi bị dao găm đâm trúng Tiêu Ngự đã mở ra Tật Phong Bộ, đinh một tiếng, thành công chặn được một đòn kia của gã đạo tặc thần bí.Dụng Tật Phong Bộ tiến lên vài bước, quay đầu lại sử dụng điều tra gã đạo tặc kia.Ảnh Sa: tinh linh tộc đạo tặc, 20 cấp, HP 503."Gã này cấp bậc cao thật." Trong lòng Tiêu Ngự bỗng cả kinh, hiện tại cả Tà ác Liên Minh cấp bậc cao nhất cũng chỉ mới 20 cấp, gã này lại cùng cấp bậc với người cao nhất của Tà ác liên minh, không biết hắn xếp hạng bao nhiêu trong Thiên sứ liên minh.Ánh mắt xẹt qua trang bị trên người Ảnh Sa, gã này toàn thân tử trang, dao găm trong tay phải cùng tấm áo choàng phía sau lưng còn tỏa ra áng sáng màu vàng nhàn nhạt chứng tỏ đều là truyền thuyết cấp.Đánh lén không thành công nhưng Ảnh Sa cũng không hề tỏ ra kinh ngạc, khóe môi nhếch lên một nụ cười thú vị : "Vong linh đạo tặc sao, có ý tứ, hy vọng ngươi có thể chơi cùng ta lâu lâu một chút." Trong giọng nói bình thản của Ảnh Sa còn mang theo một chút hứng thú, đã lâu rồi hắn không gặp được người mà hắn có thể coi là đối thủ thật sự.Ảnh Sa thoạt nhìn khoảng hai mươi ba hai mươi tư tuổi, vẻ ngoài cũng khá đẹp trai nhưng ánh mắt lại cực kỳ âm trầm.Vẻ mặt Tiêu Ngự có chút ngưng trọng, một tinh linh đạo tặc 20 cấp đi một mình, trên người có hai món trang bị truyền thuyết cấp đủ để chứng minh thực lực của hắn, hôm nay có lẽ thật sự gặp phải đối thủ rồi.Ảnh Sa cũng không lo lắng Tiêu Ngự đánh lén, thản nhiên đi tới cạnh cỗ thi thể kia rồi quay về chỗ Tiêu Ngự đứng trong góc nói: "Có thể tránh khỏi đòn đánh lén của ta chứng tỏ kỹ thuật của ngươi cũng không tệ. Trên cỗ thi thể này dám chắc có đầu mối để tìm ra Tuyết lan thảo, nếu thắng ta đầu mối này sẽ là của ngươi."Nghe Ảnh Sa nói xong Tiêu Ngự mới hiểu ra, gã Ảnh Sa kia cũng tiếp nhận nhiệm vụ tìm kiếm Tuyết lan thảo. Thiên sứ liên minh cùng Tà ác liên minh đều công bố nhiệm vụ này!"Chúng ta cùng đùa một lúc, thế nào? Chỉ có người thắng mới có được cỗ thi thể kia, ta nghĩ ngươi hẳn là có tư cách đó." Ảnh Sa xoay nhẹ thanh chủy thủ trong tay, ánh mắt âm trầm khiêu khích nhìn về phía Tiêu Ngự.Từ trong bóng tối Tiêu Ngự dần xuất hiện."Đùa thế nào?" Ánh mắt Ảnh Sa khiến Tiêu Ngự phi thường khó chịu."Ngươi đã không khiến ta thất vọng." Ảnh Sa nhìn thoáng qua trang bị trên người Tiêu Ngự, ánh mắt lúc đưa xuống hai thanh chủy thủ trong tay Tiêu Ngự đôi mắt hơi híp lại "Chúng ta đánh cuộc nhé, có lẽ sẽ rất kích thích đó.""Đầu tiên hãy nói về quy tắc của trò chơi." Nhìn vẻ mặt đùa cợt của Ảnh Sa mà Tiêu Ngự càng thêm khó chịu."Cả hai đứng ở đây, không sử dụng kỹ năng chạy trốn, một người dùng bất kỳ kỹ năng gì để tấn công trong ba phút, giết chết đối thủ là thắng, bị giết chết là thua. Nếu trong ba phút người tấn công không thể giết chết đối thủ thì sẽ đến lượt người kia tấn công. Vòng đầu tiên từ ngươi.""Đánh cược." Tiêu Ngự lạnh lùng nói, thầm đánh giá đối thủ, chẳng lẽ hắn nắm chắc có thể thắng được mình sao? Để cho Tiêu Ngự tấn công trước càng chứng tỏ ý miệt thị Tiêu Ngự, nếu đối thủ tự tin như vậy hắn sẽ không bỏ qua món lợi như vậy, công bằng là cái gì, đó chỉ là một loại hành vi ngu xuẩn."Một món trang bị truyền thuyết cấp, ta muốn thanh chủy thủ trên tay ngươi."Ngón tay Tiêu Ngự khẽ búng lên chiếc dao găm trong tay phải, lòng tham của Ảnh Sa không nhỏ, thực lực của đối thủ có thể không thấp hơn chính mình, một món trang bị truyền thuyết cấp khiến Tiêu Ngự không ngừng do dự, Tiêu Ngự không thiếu chủy thủ, trên người đối thủ còn có một chiếc áo choàng truyền thuyết cấp!"Có hứng thú hay không? Đừng trả lời ta là ngươi không dám." Ảnh Sa dùng giọng nói châm chọc khiêu khích."Ta muốn chiếc áo choàng trên người ngươi." Tiêu Ngự nhìn thẳng vào mắt Ảnh Sa trầm giọng nói."Vậy phải nhìn xem ngươi có bản lĩnh cầm đi hay không nữa." Ảnh Sa cười lạnh."Có bản lĩnh hay không cứ thử qua rồi sẽ biết." Tiêu Ngự nhàn nhạt nói, dù đối thủ rất mạnh nhưng Tiêu Ngự cho rằng chính mình chưa chắc đã thất bại, đó là sự tự tin rất mãnh liệt, mặc kệ đối diện với đối thủ mạnh thế nào thì lòng tự tin của Tiêu Ngự cũng không giảm đi chút nào."Được lắm." Ảnh Sa hài lòng cười cười, xác định rõ quy tắc rồi hướng máy chủ thỉnh chứng nhận.Hệ thống xác nhận : Ảnh Sa đưa ra khiêu chiến với bạn, quy tắc như sau, bạn có muốn xác nhận?Tiêu Ngự đọc thoáng qua quy tắc, xác nhận không sai thỏa thuận liền chấp nhận. Có máy chủ công chứng, cả hai bên đều không phải lo đối thủ chơi xấu, cũng không sợ đối phương trở mặt."Trò chơi bắt đầu." Đôi mắt Ảnh Sa nhìn chằm chằm Tiêu Ngự, giống như một con sói đang rình mồi, từ ánh mắt toát ra vẻ quỷ dị.