Tác Dụng Chậm FULL


Đến tận đây, Hạ Cẩm Tây đã hoàn toàn mở rộng lòng mình ở trước mặt Trịnh Tiêu, tựa như một con mèo mở bụng ra cho người nó tin cậy.
Cô chờ đến một ngày Trịnh Tiêu cũng như vậy, nhưng Trịnh Tiêu lại không giống như lời cô ấy đã nói chính mình, là một người điên.

Cảm xúc của cô ấy rất ổn định, sinh hoạt cũng vô cùng ổn định, thời điểm điên nhất chỉ có một việc, hết lần này đến lần khác muốn Hạ Cẩm Tây.
Nhưng việc đó cũng có tiết độ và chừng mực, chỉ cần Hạ Cẩm Tây không thích sẽ tuyệt đối không làm, nếu tư thế nào khiến Hạ Cẩm Tây biểu hiện ra một chút không thoải mái đều vĩnh viễn bị kéo vào sổ đen.
Đôi khi Hạ Cẩm Tây cảm thấy không cần như thế, nhưng sự mẫn cảm, cẩn thận của nhà nghệ thuật, đều được Trịnh Tiêu dùng hầu hạ trên người cô, những ngày sau này, Hạ Cẩm Tây bận rộn công việc, Trịnh Tiêu đưa cơm đưa ấm áp làm tài xế làm trợ lý, Hạ Cẩm Tây không bận rộn, hai người hẹn hò, liên hoan, du lịch, khiến Hạ Cẩm Tây cảm thấy mỗi ngày đều giống như ngâm mình trong nước ấm, thật sự tuyệt vời.
Cứ như vậy, mùa xuân qua đi, mùa hè lại đến.
Mùa hè ở thành phố Bắc khô nóng, trước đây Hạ Cẩm Tây rất không thích, nhưng bởi vì năm nay có thêm một người bên cạnh, khi người nọ mặc áo hai dây váy ngắn đứng trước mặt Hạ Cẩm Tây, Hạ Cẩm Tây luôn sẽ nhịn không được cảm ơn mùa hè.
Liền ví như hiện tại, vốn dĩ hẹn nhau cùng ra ngoài ăn bữa tối, hai người gặp mặt ở cửa chung cư của Hạ Cẩm Tây, Trịnh Tiêu mặc chiếc váy hai dây cực kỳ có cảm giác chân không, bị Hạ Cẩm Tây bắt lấy, đi nhanh trở về nhà.
"Làm sao vậy?" Trịnh Tiêu cười hỏi cô.
Hạ Cẩm Tây đã vô cùng quen thuộc với dáng vẻ tươi cười của cô ấy, vì thế nói thẳng: "Lại biết rõ còn cố hỏi cố ý khoe khoang, lát nữa bị bớt đi như nguyện một lần."
Trịnh Tiêu câm miệng.
Hai người xuyên qua con đường thật dài, đi vào chung cư trong không khí chạng vạng oi bức, hướng về nhà, sau đó không nói lời nào liền hôn môi.
Thẳng đến khi Trịnh Tiêu bắt đầu cởi quần áo của Hạ Cẩm Tây, Hạ Cẩm Tây mới đẩy ra một chút khoảng cách, mở miệng nói: "Không được nhúc nhích."
Tay Trịnh Tiêu dừng lại trên nút áo sơ mi thứ hai, tiến không được lùi cũng không xong.
Hạ Cẩm Tây khều khều dây áo của cô ấy: "Mặc như thế này muốn câu dẫn ai đây?"
Trịnh Tiêu: "Chị."
Hạ Cẩm Tây đưa ngón tay đi xuống: "Em mặc cái này trông giống như không mặc vậy."
Trịnh Tiêu: "Chị sờ sờ sẽ biết.
Hạ Cẩm Tây sờ đến, phía trong Trịnh Tiêu vẫn có mặc, một chiếc áo ống mềm mại.

Hạ Cẩm Tây véo lớp vải áo ống, kéo ra một chút, rồi buông tay bắn trở về.
Trịnh Tiêu: "Ưm."

"Chị còn muốn kiểm tra thêm." Hạ Cẩm Tây ngồi xổm xuống.
Vì thế cuộc hẹn hò lần này không thể ra khỏi cửa, hai người chiến đấu tại căn phòng quen thuộc xong, gọi cơm hộp, sau đó nướng BBQ trong không khí mát lạnh của điều hòa.
"Cái này, hơi nguội." Hạ Cẩm Tây đưa một dĩa đồ ăn qua.
Trong miệng Trịnh Tiêu còn ngậm miếng thịt, duỗi tay nhận lấy, quen cửa quen nẻo vào phòng bếp bật lửa đun nóng.
Nướng thêm một lần, càng thơm hơn.

Gần đây cân nặng của Hạ Cẩm Tây tăng lên rõ ràng, không thể thiếu công của Trịnh Tiêu.
Hai người có thói quen tâm sự khi ăn cơm, Trịnh Tiêu hỏi vài câu về tin tức trong giới, Hạ Cẩm Tây thúc giục tiến độ công việc của Trịnh Tiêu.
Hạ Cẩm Tây nhìn lại mấy tháng công tác vừa qua, cảm thán một câu: "Đã lâu không trải qua ngày tháng thoải mái như vậy."
Trịnh Tiêu dừng một chút, hỏi cô: "Ba mẹ bên kia thế nào?"
Hạ Cẩm Tây: "Luật sư Trương đi hai lần, công văn pháp luật để ở trước mặt nhưng không lên tiếng, cũng chưa gọi điện thoại cho chị."
Trịnh Tiêu gật gật đầu: "Như vậy cũng tốt."
Đúng vậy, căn hộ tạm thời còn cho ba mẹ ở, nhưng Hạ Cẩm Tây không đưa tiền sinh hoạt mỗi tháng nữa.
Trước kia cô không thường liên hệ với người nhà, nhưng trong lòng luôn sợ hãi điện thoại của người nhà, hiện tại đã khác, cô thế mà lại ngóng trông có người gọi điện thoại cho cô, để cô hối thúc tiến trình của việc này một chút.
Trịnh Tiêu: "Vậy......"
Hạ Cẩm Tây phốc cười lên tiếng: "Muốn hỏi thì hỏi."
Trịnh Tiêu: "Trâu Y Na."
Hạ Cẩm Tây: "Em ấy không có lá gan dám liên hệ nhà chị nữa, nghe Pan nói dạo này rất nỗ lực làm việc, một lòng kiếm tiền."
Trịnh Tiêu: "Khá tốt."
Hạ Cẩm Tây gật đầu: "Đúng vậy, đều khá tốt."
Kết quả lời này nói xong không qua hai phút, điện thoại đã đổ chuông, đồng nghiệp bộ phận Quan hệ công chúng nói với cô bằng giọng điệu lo âu thường ngày: "Giám đốc Hạ, ngài xem group."
Hạ Cẩm Tây nhìn thời gian trước, buổi tối 9 giờ, đúng là thời điểm náo nhiệt.
Cảm giác có nguy cơ quen thuộc đánh úp đến, Hạ Cẩm Tây phồng phồng quai hàm: "Có một số lời không thể nói......"

Trịnh Tiêu thò lại gần: "Làm sao vậy?"
Hạ Cẩm Tây vừa mở di động ra xem: "Trâu Y Na bị tiết lộ đang hẹn hò cùng một người đàn ông bí ẩn."
Trịnh Tiêu: "Sao?"
Hạ Cẩm Tây cười rộ lên: "Account marketing mỗi ngày đều rảnh rỗi đến hoảng, tin tiếp theo, người đàn ông bí ẩn lại là nữ......"
Trịnh Tiêu: "......"
Hạ Cẩm Tây: "......"
Hạ Cẩm Tây nhắn tin vào group: "Nữ thì còn cần tôi dạy mọi người xử lý như thế nào sao?"
Phía dưới trả lời một loạt:
【 Chị em tốt 】
【 Chị em tốt】
【 Chị em tốt】
Hạ Cẩm Tây vui mừng gật gật đầu, nhưng thực mau liền có người chia sẻ tin tức tiếp theo vào.
【 Wow hai thần tượng mới nổi của UM và Tinh Nguyên là chị em tốt sao? 】
Lần này đăng mấy tấm ảnh có thể nhìn thấy mặt, vóc dáng cao cao kia hiển nhiên là Chân Mộng.
Hạ Cẩm Tây: "......"
Hạ Cẩm Tây kéo Trịnh Tiêu qua, làm cô ấy có thể quang minh chính đại nhìn di động của cô, Trịnh Tiêu: "......"
Hạ Cẩm Tây: "Trịnh Tiêu Tiêu, ánh mắt của em thật tốt nha."
Trịnh Tiêu: "Giết em ấy đi."
Chọc cho Hạ Cẩm Tây bật cười vào thời điểm khó khăn này: "Vậy giết hết cả hai, đều không phải là người dễ đối phó gì."
Trịnh Tiêu: "Em không tiếc."
Hạ Cẩm Tây: "Chị cũng không tiếc."
Giấm bay 800 năm trước, hai người lại tính toán chi li ăn một lần, Hạ Cẩm Tây mới tiếp tục xử lý công việc.

【 Tìm hoàn cảnh công việc mà hai em ấy có khả năng tiếp xúc với nhau, chị em tốt.


Phía dưới đáp lời:
【 Chị em tốt】
【 Chị em tốt】
【 Chị em tốt】
【 Giám đốc Hạ không thể là chị em tốt được, có video, hai người gần như sắp hôn môi......】
Hạ Cẩm Tây: "......"
Hạ Cẩm Tây click mở video, màn ảnh lảo đảo lắc lư, không biết Chân Mộng đang nói chuyện gì với Trâu Y Na, cả người đều nghiêng về bên phía Trâu Y Na, bởi vì lệch vị trí, miệng cùng gương mặt rất gần nhau, trọng điểm là, Trâu Y Na cười rất vui vẻ.
Hạ Cẩm Tây tung hoành trong giới mấy năm nay, biết đây thật sự không phải chị em tốt.
Nhưng chỉ cần không chụp tới trên giường, Hạ Cẩm Tây lạnh lùng đánh ba chữ: 【 Chị em tốt.


Dừng một chút, cô bổ sung một câu: 【 Giữa chị em thân thiết hôn môi một cái, có vấn đề không? 】
【 không thành vấn đề.


【 không thành vấn đề.


【 không thành vấn đề.


Kỳ thật việc này không khó xử lý.
Dù bị lộ tiếp xúc thân mật, thậm chí lộ yêu đương, mọi người đều rất có kinh nghiệm, bên phía Pan hoàn toàn có thể tự mình giải quyết, giải quyết xong rồi viết vào báo cáo hàng tháng gửi cho Hạ Cẩm Tây là được.
Quan trọng đối phương là Chân Mộng.

Account marketing viết không sai, hai thành viên nhóm nhạc nữ nổi nhất hiện nay của UM và Tinh Nguyên ở chung một chỗ, vậy vấn đề này đã trở nên phức tạp.
Hạ Cẩm Tây còn nhớ rõ rành mạch sau khi cô và Trâu Y Na gây nhau, Tinh Nguyên trắng trợn táo bạo đào Trâu Y Na.
Lúc ấy Trâu Y Na không đáp trả bất kỳ cái gì, thậm chí sau khi cãi nhau vài lần với Hạ Cẩm Tây cũng không có biểu hiện tính toán muốn đi ăn máng khác, hiện giờ nửa năm đã trôi qua, Trâu Y Na trở nên càng có giá trị thương mại, lại dính dáng với Chân Mộng.
Trâu Y Na là người đặt tình yêu lên đầu, Hạ Cẩm Tây từng trải nghiệm qua.

Lúc em ấy yêu cô, đã làm nhiều việc ngốc như vậy, hiện giờ mũi nhọn đang nhắm ngay Chân Mộng, không chừng có thể làm ra việc gì đó.
Là người trong cuộc hiểu rõ nhất tình cảm cá nhân của Trâu Y Na ở trong công ty, nên việc này Hạ Cẩm Tây không thể không nhúng tay.
Trong group công việc lu bu lên, được Hạ Cẩm Tây chỉ thị, tất cả ngay ngắn trật tự.

Hạ Cẩm Tây nắm chặt di động lật qua lật lại, sau một lúc lâu, nghiêng đầu nhìn Trịnh Tiêu liếc mắt một cái.
Trịnh Tiêu nhướng mày.
Hạ Cẩm Tây chui đầu vào trong lòng ngực cô ấy, giống như chó con cọ tới cọ lui: "Thực xin lỗi chị phải làm em ghen rồi."
Trịnh Tiêu: "Phải gọi điện thoại cho em ấy?"
Hạ Cẩm Tây gật đầu: "Ừm."
Trịnh Tiêu: "Muốn gặp mặt em ấy?"
Hạ Cẩm Tây tiếp tục gật đầu: "Ừm."
Trịnh Tiêu: "Chỉ có hai người gặp mặt, sau đó hồi tưởng về quá khứ, chia sẻ cảm xúc, đi sâu vào thảo luận, đánh thẳng vào trái tim."
Trịnh Tiêu thật sự quá hiểu cô, Hạ Cẩm Tây không lên tiếng chỉ gật đầu, bởi vì tư thế kỳ lạ, cọ đến tóc lộn xộn.
Trịnh Tiêu giơ tay giúp Hạ Cẩm Tây sửa sang lại mái tóc, bàn tay đặt trên đầu Hạ Cẩm Tây, vỗ vỗ như an ủi: "Không sao cả."
Hạ Cẩm Tây: "Ô......"
Trịnh Tiêu nói giọng điệu đặc biệt hiểu rõ lòng người: "Đây là công việc của chị."
Hạ Cẩm Tây: "Ô ô ô......"
Trịnh Tiêu: "Em tin tưởng chị, sẽ cố gắng hết khả năng để trợ giúp chị, ủng hộ chị."
Hạ Cẩm Tây ngẩng đầu, ngửa mặt nhìn cô ấy, trong mắt long lanh ngấn nước: "Sao em có thể......"
Chữ "Tốt" không thể ra khỏi miệng, bởi vì Trịnh Tiêu đã nghiêng nghiêng đầu, chen vào một câu: "Cho nên chị đi xử lý Trâu Y Na, em đi xử lý Chân Mộng, ok?".


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận