Jade cắn một miếng ở sôcôla Ếch nhái, ăn cái này làm cô có cảm giác thực đặc biệt, không ăn thịt nhưng lại giống như đang nắm giữ cái gì đó “ Ừ, bọn họ đóng phim điện ảnh....Các bồ có biết điện ảnh là gì không?”
George và Fred cùng lắc đầu.
Jade nhíu mày “ Nói thế nào nhỉ, chính là sử dụng phương pháp đặc biệt, đem cốt truyện đã được biên soạn trước, là câu chuyện xưa, thông qua diễn viên thể hiện ra bên ngoài; sau đó dùng một số máy móc đặc biệt quay lại; cuối cùng đem bản quay đó chiếu thành phim cho khán giả xem. Đương nhiên là muốn xem mấy cái này phải trả phí, cho nên đóng phim điện ảnh là có thể kiếm tiền. Hiểu chưa mấy bồ?”
George và Fred vẫn ngơ ngác nhìn cô.
Jade thở dài, buồn rầu suy nghĩ hồi lâu, cũng không tìm ra cách giải thích khác, đành phải nói “ Cái này cũng không thể giải thích rõ ràng ngay được bởi phù thủy cũng không có thói quen đóng phim. Đại khái, ba mình là đạo diễn, má là diễn viên, hai người bọn họ luôn cùng nhau quay phim. Nếu các cậu có hứng thú thì lúc nghỉ học có thể cùng mình đi xem họ đóng phim điện ảnh. Bây giờ thì họ đang ở Hollywood, nước Mỹ.”
“ Jade, Muggle đến Mỹ bằng cách nào vậy? Tớ nghe nói họ không biết Độn thổ, ba mình nói Muggle có một loại máy móc giúp họ đến nơi. Nó tên gì nhỉ?” George cào đầu bứt tóc, hoang mang hỏi.
“ Là máy bay “ Jade nói giúp.
“ Đúng vậy, máy bay. Cái máy bay đó hoạt động thế nào thế?’ George còn khua chân múa tay “ Ba bảo nó bay giống chim, đều vỗ cánh hả?”
Jade lắc đầu “ Không có vẫy cánh, cánh máy bay cũng không di chuyển. Trên thực tế, mình cũng không biết nó bay bằng cách nào, mình chỉ ngồi trong máy bay thôi. Xin lỗi nhé!”
Tuy rằng hơi tiếc nhưng George và Fred cũng không để tâm lắm. Bỏ qua vấn đề về điện ảnh và máy bay, hai anh em bắt đầu giới thiệu cho Jade trò chơi của phù thủy, Quidditch, bàn cờ phù thủy hay đồ vật được phù phép.
Thời gian nói chuyện trôi qua thật nhanh, 3 người họ nghe được thông báo cần thay đồng phục của trường bởi vì tàu sắp đến nơi.
Áo chùng phù thủy của Jade là do giáo sư môn Muggle học Charity Burbage dẫn cô đến Hẻm Xéo mua, đều dùng chất liệu tốt nhất. Đương nhiên giá cả chẳng là gì so với lợi nhuận của một đạo diễn lớn Hollywood và nữ diễn viên điện ảnh hạng A. Nhưng Fred và George dùng đa số đều là đồ Secondhand. Dù sao với tính cách lạc quan của cặp sinh đôi và bản chất hào phóng của Jade cũng không làm họ xa cách, mặc cả, 3 người họ cũng không để ý đến chi tiết nhỏ đó.
Người lai khổng lồ - bác Hagrid - đưa các học sinh năm nhất lên thuyền, bơi qua một hồ lớn đến trường, sau đó đi đến ngoài đại sảnh đường của Hhogwart. Giáo sư McGonagall đang đứng ở đó chờ học sinh năm nhất.
Fred nhìn giáo sư, nói nhỏ với Jade: “ Mình cam đoan là chưa từng có ai nhìn thấy giáo sư McGonagall cười cả.”
Jade cũng thấy vị giáo sư này quá nghiêm túc, mặc bộ váy chùng màu đen trầm tính thế mà “ Có lẽ là thế thật bồ ạ.”
George lập tức quyết định luôn, cậu ta muốn trong vòng 3 ngày sau sẽ làm giáo sư McGonagall thay đổi biểu cảm.
Lễ phân loại bắt đầu rất thuận lợi. Sau khi cái nón phù thủy ca xong bài hát “khủng khiếp” của riêng nó, giáo sư McGonagall nói với học sinh năm nhất: “Khi ta gọi đến tên người nào, hãy đi lên phía trước.”
George và Fred chú ý từng người được phân loại “Tuy rằng cả nhà ta đều là Gryffindor, nhưng mình cũng không cho rằng đến nhà khác là không tốt.....”
“ Nếu chúng ta đều vào Slytherin.....”
“ Có lẽ sẽ rất thú vị......”
“ Nhưng hậu quả có thể lại là........”
“ Mỗi ngày đều nhận được Thư Sấm của Má.” Hai người buồn bực gục đầu xuống.
Jade mặc kệ hai người kia đang quậy phá. Cô nhìn những người đang ngồi trên bục cao kia, hỏi “ Fred! Người ngồi trên kia đều là giáo sư sao? “
George và Fred gật đầu cùng lúc “ Đúng rồi, người ngồi ở chính giữa kia là Giáo sư Dumbledore mà bồ đã nhìn thấy ở tấm thẻ trong món sôcôla Ếch nhái trên tàu, Ba và Má tụi mình rất kính trọng ổng.”
Học sinh ngày càng ít đi, cũng đến lượt George và Fred được kêu lên đó, học sinh mới chỉ còn lại Jade đáng thương tội nghiệp đang đứng đó. Biết làm sao được khi họ tên có chữ “Z’ nằm đầu.
Đứng lẻ loi một mình ở đó, dưới sự chú ý của mọi người, Jade ngồi lên cái ghế 3 chân. Cái nón được đặt lên đầu cô.
“ Hừm, rất thông minh, có tình yêu và nhiệt huyết dành cho tri thức.... có vẻ Ravenclaw thích hợp với mi. Nhưng mà mi lại rất thích khiêu chiến, rất có dũng khí.....Nói vậy thì Gryffindor không tệ lắm.”
Nhìn thấy George và Fred đang ngồi bàn Gryffindor mà vẫn chú ý đến cô, Jade cảm thấy ấm lòng, suy nghĩ cẩn thận rồi quyết định “ Tôi muốn đến Gryffindor, ở cùng nhà với bạn bè. Tôi muốn đến Gryffindor.....”
“Gryffindor sao?” Cái nón ồm ồm “Nếu mi đã muốn vậy thì.....GRYFFINDOR”
Vì Jade là học sinh cuối cùng “bị” phân vào nhà Gryffindor, lễ phân loại kết thúc. Jade vui vẻ chạy đến ngồi cạnh Fred và George, bọn họ cũng rất nhiệt tình hoan nghênh cô nàng.
Bữa tối rất phong phú, bọn họ vừa ăn đã đời vừa nói chuyện về lễ phân loại.
“Mình vừa mới nói chuyện với cái nón, hỏi có thể để tớ đến Slytherin không.....”Fred nói.
“ Em nghĩ nó sẽ nói câu......” George cười cười.
Jade cắn một miếng to thịt bê con, nói không rõ “ Không nghi ngờ gì nữa, câu nói đó chắc chắn là.....”
“ Mi đang nằm mơ à?” Ba người cùng thốt ra câu đó, rồi bật cười haha.
“ Jade, chẳng lẽ bồ cũng đã được hỏi?” Fred tò mò.
Jade lắc đầu “ Không có. Nhưng không cần nghĩ nữa đâu, bồ và Slytherin không có điểm chung đâu.”
Lúc cả ba đang trò chuyện hăng say, một cậu bé da đen ngồi cạnh họ với mái tóc xoăn giơ ly lên, nói với họ “Chào! Mình là Jordan, Lee Jordan. Rất vui khi chúng ta cùng một nhà.”
Jade cười với cậu ta “ Chào bồ, Lee. Mình là Jade Zeller, rất vui được biết cậu.”
Georde và Fred uống ly nước trái cây to đùng xong, nhanh nhảu nói “ Mình là Fred....”
“ Mình là George.....”
“ Bọn mình đều là Weasy.”
Lee là đứa trẻ giỏi ăn nói, đặc biệt khéo chọc cười người khác, có khi còn giỏi hơn hai anh em Weasly. Jade cảm thấy quý mến ba người bạn mới này, so với cuộc sống cô đơn lúc trước thì hiện tại như một thiên đường.
Sau khi bữa tối kết thúc, các học sinh Năm nhất theo chân huynh trưởng, đến tòa tháp nhà Gryffindor. Bà Béo canh cửa yêu cầu mật khẩu, và hiện tại mật khẩu còn lại là “ Thịt dê con nhỏ”.
Phòng sinh hoạt chung của Gryffindor mang đến cảm giác ấm áp. Tuy rằng ghế ngồi nằm rải rác không theo trật tự, nhưng có màu đỏ kết hộ với ánh vàng và đồng tạo thành khung cảnh, vẫn rất thích hợp với trẻ con. Điều này làm Jade rất hài lòng.
Chia phòng trong nhà xong xuôi, Jade ở cùng với một cô bạn có vóc dáng cao lớn tên Angelina Johnson. May mắn là được xếp cuối cùng nên phòng chỉ có hai đứa, nên sắp xếp đồ đạc cũng thoải mái. Jade hài lòng, còn Angelina thì hào hứng.
Angelina rất xinh đẹp, tuy rằng nước da có hơi tối nhưng cũng không ảnh hưởng đến tổng thể sắc đẹp. Cô nàng mang lại cảm giác khỏe mạnh, nhiệt huyết như bông hoa hướng dương rực rỡ.
Jade có nước da nhợt nhạt, trông như cô bé yếu ớt, bệnh tật, dáng người cũng không quá cao. Nhưng đừng để vẻ bề ngoài của Jade đánh lừa. Má Jade nhận xét thật ra cô nàng là một con quỷ sứ nhỏ, vẻ bề ngoài vô tội khiến người ta chưa từng hoài nghi. Mà nếu bị phát hiện ra trò quậy phá cũng bị ánh mắt ngây thơ ấy lừa mất.
Có thể nói hai người ấy có bề ngoài tương phản nhau, còn nội tâm thì...... Có lẽ cần phải tìm hiểu thêm.
Ngày đầu tiên gặp mặt, Angelina vô cùng hào hưng kể cho Jade nghe tình yêu của cô nàng dành cho Quidditch, cô ấy hi vọng lên năm 2 có thể tham gia vào Quidditch. Jade trước giờ không biết Quidditch là gì. Tuy cô đã đọc rất nhiều sách, cũng nghe hai anh em song sinh nói sơ về nó nhưng cô nàng vẫn chưa được thấy tận mắt nên vẫn mông lung.
Angelina có chút tiếc nuối Jade không thể cảm nhận được vui thích của cổ đối với Quidditch, cô cũng nhìn ra bạn cùng phòng mình có hứng thú với Quidditch. Angelina quyết tâm bồi dưỡng Jade trở thành thành viên của đội nhà nên đã tỉ mỉ giải thích, còn lấy ra rất nhiều tranh ảnh, poster và sách để khai sáng cho Jade.
Mới qua ngày đầu tiên mà hai cô nàng đã thân thiết như bạn bè lâu năm rồi.
Ngày đầu tiên sau khai giảng, Jade và Angelina ăn sáng trong đại sảnh đường xong xuôi, đang định đứng lên thì bắt gặp hai anh em Weasly chạy vội vào ngồi bên cạnh, điên cuồng cầm lấy đồ ăn sáng.
Jade buồn cười nhìn bọn họ “Fred, George, hai cậu dậy trễ hả?”
Jade nhìn bọn họ thấy quần áo xộc xệch, không chỉnh tề. Có lẽ họ mặc vội vàng chưa kịp kiểm tra bản thân đã vội chạy đến. Jade liền vung đũa lên “ Argounous Repairo (Bùa sửa chữa)” Lập tức quần áo hai người chỉnh tề.
Fred ngạc nhiên nhìn Jade “ Jade à, bồ là thiên sứ của mình.”
“ Chà! Bảo mẫu thiên sứ hả.” Jade trêu “ Nhanh tay nhanh chân lên đi, các bồ còn phải đi học đó!” Nói xong liền kéo tay Angelina đi đến lớp học.
“ Jade này, thật không ngờ bồ lại là phù thủy gốc Muggle đấy.” Angelina dừng lại một lúc rồi giải thích “ Ý mình là bồ biết bùa chú mà má mình dạy rất nhiều lần, mà cuối cùng mình lại không học được. Cho nên bây giờ phải mất thời gian sửa sang lại quần áo và đồ đạc.”
Jade cười haha, vỗ vỗ vai Angelina “ Không quan trọng đâu, một ngày nào đó bồ sẽ học được mà. “ Dù sao hai người cùng chung phòng ngủ, có gì giúp đỡ qua lại. Vì thế hai cô nàng cười hihi haha đến lớp.
Tiết học đầu tiên của nhóm Jade là học Bùa chú với nhà Ravenclaw.
Trước thời gian học 30 giây, anh em Weasly vội vàng phóng vào lớp, sau đó ngồi xuống cạnh Jade. Giáo sư đứng trên bục giảng rất ngán ngẩm liếc nhìn họ.
Giáo sư dạy môn Bùa chú có dáng người thấp bé, tên là Flitwick, đồng thời cũng là chủ nhiệm nhà Ravenclaw. Ông đứng trên bàn, thu hút sự chú ý của mọi người. Giáo sư nói Bùa chú là một môn học rất uyên bác, đòi hỏi học vấn rộng và nó cũng rất thực dụng. Tất nhiên rồi, mỗi ngày Phù thủy đều có những công việc đòi hỏi bùa chú mà. Sau vài phút giới thiệu về môn học và những yêu cầu cho môn, Giáo sư bắt đầu dạy.
Bài học ngày đầu tiên không khó lắm, Giáo sư cũng chỉ giới thiệu về quy tắc phát âm bùa chú và lịch sử liên quan đến nó, thậm chí còn không tự mình thực hiện bùa. Điều này làm rất nhiều chim ưng và sư tử nhỏ thất vọng. Dù sao giáo sư Flitwick lắc đầu tỏ vẻ đây là điều cần thiết phải biết nên các học sinh đành cầm bút lông vũ lên ghi vội vào giấy.