Oliver cảm ơn nhận lấy, uống một hơi cạn sạch. Một luồng nước trong lành trôi qua cổ họng, cảm giác đau rát ở họng đỡ dần. Có điều đây là độc dược, có phái thuốc thần đâu mà khỏi lẹ dữ vậy.
_ Thế có chuyện gì không? Jade! Ngày hôm nay em không tới xem bọn anh luyện tập.
_ À, là do em bận sửa cái này. _ Đoạn, liền đưa cuốn sổ trong tay cho Oliver. _ Em biết anh chưa tìm được Tầm thủ thích hợp. Nếu muốn thắng, toàn đội phải cố gắng nhiều nhiều. Em đã xem kế hoạch và đội hình của anh, nên có một vài kiến nghị nho nhỏ. Hy vọng là có thể giúp ích.
Oliver mỉm cười nhận lấy. Anh biết thừa Jade chẳng hiểu tí mô tê gì về Quidditch. Kiến nghị này có khi không dùng được, nhưng dù sao đây cũng là tấm lòng của cô bé. Hơn nữa đứng từ vị trí người ngoài nhìn vào, không chừng có gì đó thú vị. Anh lập tức lật cuốn sổ ra. Vốn đang tươi cười như hoa, ngay tức thì nghiêm túc lại, qua vài giây liền kích động nói:
_ Jade! Em kiếm được mấy cái này từ chỗ nào đấy?
Jade đáp lưu loát:
_ Thật ra tất cả đều là từ Muggle, ví như bóng rổ, bóng đá cần có chiến thuật phối hợp ở trong, Em rất thích những hoạt động như thế này. Em còn phát hiện ra ngoại trừ việc Quidditch là môn thể thao bay trên trời, mà bóng đá, bóng rổ chạy trên mặt đất, còn những mặt khác thì giống y chang y chóc. Nên là....
_ Áaaaa! Jade! Em đúng là thiên thần đó!_ Oliver đột nhiên hét to, kích động ôm chầm lấy Jade, chèn ép Jade vốn đã một mẩu.
Jade cố gắng giãy giụa để có không khí thở mà chẳng xê chuyển được con người to bự đang ôm mình:
_ Anh Oliver.... buông em ra.... ẹc ẹc... khó thở....
_ Anh Oliver, anh đang làm cái quái gì vậy....
_ Chu choa, anh bắt nạt Jade....
_ Anh thật sự quá đáng lắm đó...
_ Buông Jade ra đi...
Fred, George, Angelina và Jordan vừa lúc này về phòng Chung của nhà, bắt gặp hình ảnh đáng sợ này. Nhìn người bạn vẻ mặt đau khổ, chưa kịp hiểu mô tê gì cả liền ném chổi xuống, chạy vọt lại. Nháy mắt, chàng trai Oliver cao lớn cường tráng bị bốn học sinh năm 2 đẩy ngã.
_ Rồi rồi dừng lại. Không phải như mấy cậu nghĩ! _ Nhìn bốn người có vẻ muốn đánh tiếp _ Fred! Cậu dừng tay lại! Anh Oliver chỉ kích động quá thôi, ảnh không muốn làm đau mình. George, bỏ nắm đấm xuống. Úi răng thúi Merlin! Angelina cất đũa phép bồ đi.
Oliver giờ mới tỉnh táo lại, được bốn người kia tha cho, ngượng ngùng đứng lên, đỏ mặt xin lỗi Jade:
_ Ah ừm, rất xin lỗi. Anh...anh bất ngờ quá mà. Không nghĩ là em có thể nghĩ ra nhiều cách phối hợp tấn công xuất sắc như thế. Ah thật xin lỗi, anh có hơi quá tay...
Jade cười khẽ, liếc nhìn qua bốn người còn tức giận bừng bừng kia.
_ Được rồi! Em hiểu cảm giác anh mà. Có điều tốt nhất là anh giải thích cho họ một chút nhé. Em buồn ngủ rồi, mọi người nói chuyện nhau nhé. Chúc ngủ ngon!
Nói xong Jade liền xoay người về phòng ngủ.
_ Anh Oliver! Tốt nhất là anh nói cho rõ ràng._ Fred trừng mắt, nghiến răng đe dọa.
_ Nếu như mà tụi này không hài lòng câu trả lời..._ Geogre uy hiếp.
_ Tụi này lại tẩn cho anh một trận nữa. _ Hai tên tóc đỏ khua nắm đấm lên. Fred còn lôi đũa phép ra, quơ qua quơ lại trước mặt Oliver.
Oliver xấu hổ nhìn bọn họ, từ từ kể mọi chuyện, đoạn lấy cuốn sổ ra.
_ Jade nghĩ ra cách bổ sung sức mạnh do thiếu hụt Tầm thủ. Cho nên anh mới vui mừng quá như thế. Ah! Angelina này, em lát nữa về thì hỏi thăm Jade giúp anh nhé. Anh đoán mình làm cô bé bị thương. _ Anh chàng cao to ngượng ngùng vì sự lỡ tay. Jade nhỏ xíu như vậy, anh to như gấu ôm ẻm một phát đúng là không thoải mái.
_ Chuyện này không cần anh nhắc. _ Có vẻ Angelina vẫn tức giận, vùng vằng đi lên lầu.
Mặc dù chuyện này kết thúc, nhưng đối với sự việc Oliver làm Jade “bị thương”, anh em song sinh và Jade chưa hết giận. Dẫn đến lúc tập luyện luôn cố ý vô tình hướng banh về phía anh ta. Có lẽ do va đạp banh hoặc bị chổi tấn công mà số lần thương tính của thủ môn Oliver tăng lên.
Bình thường khi tập luyện, Jade sẽ đứng chỉ đạo tạm thời. Chỉ là mấy chuyện nhỏ nhỏ như tấn công thế nào, lợi dụng ưu thế sân ra sao, kèm sát đối phương nữa. Chắc do có Angelina là nữ, nên cách chơi bạo lực lấy thịt đè người bị bác bỏ, chuyển qua lối chuyền ngắn mà nhanh. Vậy là giảm bớt việc bị đối phương chặn.
Jade đặc biệ tìm một số màn đánh banh kinh điển, để cho mọi người tập luyện thử. Nhìn thấy mọi người tập luyện cố gắng mỗi ngày, có thể nhìn thấy các cầu thủ Quidditch xuất xắc tương lai đó nha.
Học kỳ này vì phải huấn luyện Quidditch dẫn đến buôn bán của ba người giảm sút, đa số là tiêu thụ của đề cương môn Lịch sử pháp thuật. May mắn là khách hàng của họ đều đủ từ năm Nhứt tới năm Hai, lợi nhuận thu vô không ít; bình thường cũng mua bán vài món ăn vặt linh tinh các thứ khác.
Lúc lên lớp ba người thường xuyên ghi thêm vài điểm cho nhà, tuy môn Độc dược vẫn không được điểm gì giáo sư. Ngày ngày trôi qua, đảo mắt một cái đã tới Halloween. Cũng có nghĩa ngày đấu Quidditch đến rồi.
Trước trận đấu, trong lều chuẩn bị của nhà Gryffindor.
Oliver tằng hắng rõ to:
_Nghe này, các anh em!
_Và cả các chị em nữa chứ!_ Angelina sửa lại cho đúng.
_ Vâng, các chị em! Chúng ta sắp đối điện với trận đấu đầu tiên của năm nay!
_ Cũng có thể trận cuối nhaa_ Fred nhún vai thì thào, liếc về phía Jade.
_ Đối thủ chúng ta là Ravenclaw! Anh tin chắc là chúng ta có thể vượt qua đối thủ này dễ dành! Thế nên toàn đội hãy dồn hết sức lực, hạ đội đại bàng như sung rụng! Tuyệt đối không được có sai sót! Nếu cố ý vi phạm, anh sẽ....
Anh Oliver nhìn như đứt hơi tới nơi rồi, nghe thấy Jade hãi hùng khiếp vía kêu to, rón rén đưa một ly nước thuốc.
_ Anh Oliver uống đi, có thể dịu cảm xúc anh. Phần còn lại em chỉ một vài chiến thuật nhé.
Oliver uống ừng ực một hơi hết ly nước, bình tĩnh lại và giao lại cho Jade.
_ Ừ. Tiếp theo Jade sẽ nói một chút về việc xếp vị trí đấu. George! Ngồi im lại cho anh, nghe cho kỹ vô!
Jade cười, lôi từ túi áo tấm bìa cứng. Trên đó vẽ đường tấn công cho các cầu thủ. Thân là chỉ đạo kỹ thuật của đội banh, Jade nghiêm túc chỉ lỗi của từng Truy Thủ, anh em song sinh tính chạy mà cũng bị lôi lại mắng. Sót lại mỗi Tầm thủ được tìm đến cho đủ số, à cả Thủ môn Oliver là không bị mắng, ngồi một bên thong dong lau lại chổi.
.....
Trận đấu bắt đầu. Chiến thuật của Gryffindor làm người ta trở tay không kịp. Hàng phòng ngự của Ravenclaw vốn đã lơi lỏng, bị Gryffindor liên tục không ngừng đánh hạ đã gãy. Hơn nữa có anh Oliver là Cầu thủ giỏi nhứt nhì trong trường. Ấy thế là điểm càng lúc càng cao, chênh lệch càng lớn.
Jade ngồi trên khán đài, hài lòng nhìn sơ đồ mình đã tỉ mỉ thiết kế từ kỹ thuật bóng đá Brazil. Giờ thì trận tiếp theo, là đấu với Hufflepuff nhỉ? Có nên bắt chước lối chơi cuồn cuộn cứng như đá của Đức không? Hay là....
Jade còn đang chìm trong suy nghĩ thì bên khán đài Ravenclaw ồ lên dữ dội, nhốn nháo, rồi cả tiếng hoan hô của Gryffindor bên này. Hóa ra Tầm thủ nhà Ravenclaw bắt được trái Snitch. Có điều 150 điểm đó cũng không bù được số chênh lệch điểm trước đó. Kết quả là dù Gryffindor không có trái Snitch, vẫn thắng được trận này.
Gryffindor đón Halloween bằng chiến thắng trận Quidditch. Mấy ngày sau đó, mọi người vẫn tổ chức tiệc tưng bừng, một chút cũng không lo tới kỳ thi sắp tới, chỉ say sưa nghĩ về kỳ nghỉ sắp tới sẽ đi đâu. Ban đầu, anh em Weasley tính để Jade tiếp tục tới nhà họ chơi. Nhưng giáng sinh này, ba Jade không có công việc phải làm. Thế là nhà Zeller quyết định cùng nhau đón năm mới. Jade đành từ chối hai người bạn thân.
Vì Jade vắng họp, nên chuyện làm đề cương của ba người đành tạm dừng. Hơi tiếc vì hai tên siêu quậy kia định kỳ nghỉ lễ sẽ chế thêm vài món chọc phá. Đây vốn là đồ ba người nghiên cứu cả nửa học kỳ. Tuy là thiết kế ra đồ rồi, nhưng mà làm ở trường thì hơi bất tiện.
Quyết định của ba người làm toàn thể các bạn năm Hai tuyệt vọng. Cả đám năm Hai, trừ mấy đứa Slytherin kiêu ngạo không thích hùa theo, tất cả đều kéo nhau đi chặn đường, thậm chí ỷ vô số lượng đông mà bao vây cái toa lét hai anh em kia đi.... Dưới sự “dạy dỗ” của đám học trò, hai anh em song sinh “khóc lóc thảm thiết” rồi “cam chịu” lòng đau như cắt nước mắt đầm đìa, chấp nhận từ bỏ việc làm mấy món đồ đùa dai, bắt đầu mượn sách và dành kỳ nghỉ để hoàn thành bài luận.
Hên cho hai đứa này là bạn tốt Jade không bỏ mặc họ về ăn tết một mình, còn chịu khóc làm kha khá lượng bài luận nên tức hỏng nổi.
Tới Giáng Sinh, Jade nhận được không ít quà:
Món quà điển hình đặc trưng phong cách bà Molly là áo len và kẹo;
Cuốn sổ tay Quidditch của anh Charlie;
Món đồ chơi được ếm bùa từ anh Bill;
Angelina thì gửi thiệp chúc mừng;
Thậm chí anh Oliver còn gửi nguyên bộ chơi Quidditch nữa chứ... Jade rầu rĩ nhìn chằm chằm hộp quà rồi thở dài. Đến cả không biết bay lên cao thì tặng bộ này làm gì cơ chứ. Chẳng lẽ ảnh định sau này cho mình dô đội nhà hả ta.
Anh Cedric thì gửi thư thăm hỏi;
Anh em song sinh biết ý mà tặng món quà nho nhỏ. Trong hộp là bản đồ trường học họ tự chế dựa vô Bản đồ đạo tặc. Jade mừng húm, cầm mãi không buông. Cô phát hiện sử dụng cái này đi dễ dàng như ăn cháo, sau này không cần phải kéo Angelina đi cùng hay bám theo học trò khác để đi nữa rồi...
Jade đáp lễ không ít quà nha, đủ cả cho bạn bè và thầy cô. Làm Jade kinh ngạc nhất là một quyển sách bìa đen, trong trỏng viết đầy nhóc công thức pha độc dược. Nhìn vết ố vàng trên sách, dám cả là người viết nó đã già sụ rồi. Hỏng biết ai tìm được cuốn sách này ta, còn hào phóng đưa Jade nữa. Một món quà làm người ta cầm mà run tay.
Nó là sách về độc dược, hỏng lẽ là Gíao sư Snape tặng hả? Mà.... Jade nhíu mày nhếch môi, nghĩ đến vị giáo sư lạnh như băng kia. Ực, đúng là thân là học trò thì tặng quà cho giáo sư là lễ phép, nhưng mà Jade không nghĩ mình sẽ được ông Dơi kia tặng đáp lễ lại nha... Aisss! Tới khi học lại thì quan sát xem sao.
Qua lễ Giáng Sinh, mọi người hối hả chạy đi ôn thi.
Sau đó lại chạy ngược chạy xuôi vì trận đấu Quidditch thứ 2 – đấu với nhà Slytherin.