Taekook | Em Người Yêu Là Thầy Chủ Nhiệm

Dường như chẳng có gì nhanh hơn thời gian, mới đó đã gần một năm trôi qua. Quãng thời gian không ngắn cũng không dài, nhưng đủ để ta trưởng thành hơn một chút, biết suy nghĩ hơn một chút, hay đưa ra những quyết định liên quan đến tương lai sau này chẳng hạn.

Hôm nay Kim Taehyung đưa em nhỏ đến vườn hoa hướng dương thơ mộng. Loài hoa mà anh thích và cũng trùng hợp là Jungkook cũng thế. Nhân dịp đặc biệt, ngày mà cả hai quen nhau, lúc bắt đầu mối quan hệ yêu đương.

Mùa hướng dương nở chính là mùa hè bởi khoảng tháng tư và tháng năm có nhiều ánh nắng và nắng cũng không quá gắt nên hoa nở rộ sẽ rất đẹp.

Ý nghĩa của hoa hướng dương là tình yêu thầm lặng, ấm áp và chân thành. Với những cặp đôi yêu nhau, tặng hoa hướng dương cho nhau còn thể hiện niềm tin, sự kỳ vọng chuyện tình yêu của họ sẽ luôn tốt đẹp và hướng tới tương lai. Mặc cho giông bão, hoa hướng dương vẫn luôn hướng về phía mặt trời và tình yêu cũng như vậy, dù trải qua bao nhiêu khó khăn, thử thách thì tình yêu dành cho nhau vẫn luôn trọn vẹn.

Giữa cánh đồng hoa mênh mông, em bé của Taehyung vui sướng chạy nhảy thẳng một đường dài. Lâu lắm rồi em mới được ngắm hoa như này.

Kim Taehyung cười cười chạy theo sau.

"Em đừng chạy nữa, ngã bây giờ."

Jungkook nghe thế dần chạy chậm lại, quay người mỉm cười tươi đến híp mắt nhìn anh người yêu.

Kim Taehyung ngẩn người nhìn người con trai trước mặt, em đứng ngược hướng nắng, anh cảm thấy nụ cười em nhỏ còn sáng hơn cả ánh nắng mặt trời. Không phải cái nắng gắt của mùa hạ mà là ánh nắng nhẹ nhàng của mùa thu, vừa đẹp vừa ấm áp. Tưởng chừng như không gian dù heo hút, rợn ngợp đến đâu chỉ cần em nhẹ mỉm cười thôi, nơi đó dường như có sự sống.

Xinh đẹp...

Em thấy anh lớn cứ đứng bất động ở đấy nhìn mình, gọi mấy lần cũng không nghe. Jungkook bĩu môi rồi chầm chậm tiến lại gần anh, khẽ gọi.

"Anh Taehyung ơi..."


Bạn nhỏ tới gần trước mặt rồi mà Taehyung vẫn thế, cứ đứng im nhìn em đắm đuối. Em hừ một tiếng, đưa tay vỗ nhẹ vào má anh người yêu.

"Hyungie sao thế ạ?"

Taehyung giật mình bừng tỉnh, vừa rồi cứ như rơi vào cơn mê. Chỉ có điều, rơi vào rồi lại chẳng muốn thoát.

"À không có gì, tại em xinh đẹp quá."

Gò má em bỗng chốc xuất hiện tầng mây hồng, tự nhiên khen người ta đẹp, người ta biết mình đẹp mà. Nay anh lớn lại tung chiêu thả thính em nữa rồi. Thấy em ngại, Kim Taehyung cười cười nắm lấy bàn tay nhỏ bé ấy dắt đi.

"Đi ngắm hoa thôi."

Ngắm hoa là phụ, ngắm em là chính. Hoa tuy đẹp nhưng không đẹp bằng em. Tuy thích hoa nhưng không thích bằng em.

"Hyungie à, xíu nữa mình xin một ít về trồng được hông anh, nhiều thế mà, nhưng em sợ người ta hông cho."

Anh quay sang mỉm cười nhìn em nhỏ.

"Vì em xinh nên người ta sẽ cho thôi."

"Sao anh...cứ..."

"Hửm?"

Em lắc lắc đầu ngại ngùng, mặt hơi cúi xuống, mái tóc che đi đôi mắt biết cười.

Không khí bình yên quá, nơi đây cũng là một trong những nơi nổi tiếng để ngắm hoa, nhưng hôm nay lại hơi ít người, không ồn ào lắm. Người lớn hơn nắm tay người nhỏ dắt đi đến giữa động hoa thì dừng lại. Kim Taehyung quay lại đối diện với em, bàn tay to lớn bao bọc lấy bàn tay nhỏ còn lại. Bạn bé nhìn anh như muốn hỏi có chuyện gì.

"Jungkookie."

"Em nghe."

Anh hít một hơi thật sâu lấy tinh thần, lần này sao run thế không biết. Mọi lúc thả thính, tự tin lắm cơ mà.

"M...mấy năm nữa, sau khi tốt nghiệp đại học, bé...bé... đồng ý gả cho anh nha?"

"..."

"Lúc đó anh kiếm ra tiền rồi, anh nuôi em. Tháng nào anh cũng sẽ mua thật nhiều sữa chuối cất đầy tủ lạnh cho em. Một ngày ba bữa, anh cho em ăn năm bữa. Còn tiền anh cũng sẽ đưa em giữ luôn. Ch...cho nên là em đồng ý nha?"

Sau khi lấy được tinh thần, Kim Taehyung nói một hơi dài rồi mấy chữ cuối lại ngập ngừng dần, cẩn thận quan sát biểu hiện của em nhỏ thật kĩ rồi tắt luôn.


Jungkook nhìn anh lo lắng như nín thở thì bật cười nhẹ. Người yêu em hôm nay biết ngại kìa, đáng yêu chết được. Em tiến gần lại một bước, rút ngắn khoảng cách của cả hai. Nhón chân đặt lên môi người kia một nụ hôn nhẹ. Nhẹ nhàng thôi nhưng cũng đủ làm anh xao xuyến. Rời khỏi đôi môi ấm, em nhìn thẳng vào ánh mắt ôn nhu luôn hướng về em nói.

"Anh xã cũng biết câu trả lời rồi chứ! Em đồng ý."

Lại lần nữa, em nhỏ chủ động choàng hai tay lên cổ con người đang mơ mơ màng màng như trên mây kia. Kéo gần xuống, hôn lên đôi môi ấy lần hai, dẫn đến một nụ hôn sâu. Một lúc sau, Kim Taehyung mới dần lấy lại nhận thức, một tay ôm eo em kéo dính vào mình, tay còn lại giữ sau gáy để em khỏi ngã đầu ra sau.

Định mệnh cho hai ta gặp nhau, yêu nhau rồi lại bên cạnh nhau. Ở cái tuổi người ta hay gọi là nông nổi, nhưng anh biết chắc tình yêu dành cho em là thật lòng. Biết nghĩ cho hiện tại, cho tương lai của chúng ta sau này, cũng một phần chứng minh được anh đã trưởng thành rồi.


Hai ta chính là sự sắp đặt của số phận.


"Bé nhỏ, anh yêu em."

"Anh nhỏ, em yêu anh."



Ngàn muôn hoa thắm trong một buổi chiều tháng ba
Tình ta như hoa ngọt ngào giữa khung trời bao la
Tình yêu nhiệm màu dìu nhau qua cơn bão giông
Để ta trông ngóng vào một tình yêu màu hồng

_ Tình yêu màu hồng_








                         ♡ HOÀN ♡

          • 25/10/2021------> 13/2/2022•

Cuối cùng thì em bé đầu tiên cũng đã hoàn rồi nè. 🎉

Còn về cp Namjin tui không miêu tả nhiều lắm, cho nên là mấy bồ tự tưởng tượng ra nha, chớ tui bí gòi.

Là fic đầu tay nên có gì thiếu xót mọi người cmt nói với tui nhé, tui sẽ sửa, nhưng nói nhẹ nhàng thôi nha🤭

Với lại, cũng sắp có bé thứ hai rồi á, hihi. Tiết lộ một bí mật là ẻm có tên:

♡Youth has you

Olalala

Suỵt
Đừng nói ai nha, bí mật bí mật đó🤫

Yêu mọi người nhiều, cảm ơn đã ủng hộ fic của tui nha🙆‍♀️🙆‍♀️🙆‍♀️

Thank you very much.
#dungkimTk


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận