Taekook | Em Nhà

...

Hai người trở lại Seoul tất bật vào một ngày nắng ấm, sau bốn ngày ba đêm thảnh thơi ở Busan.


"Kekeke Taehyungie, cả đời này anh không thể thoát khỏi em được đâu!"

Jeon Jungkook bật ra điệu cười gây thương nhớ, vừa đi vừa vòng tay ôm quanh hông người yêu cao lớn khi cả hai vừa rời khỏi ủy ban.

Kim Taehyung nhẹ cúi đầu nhìn bạn nhỏ trước mắt nhí nhố ôm anh bước lùi, còn nói mấy câu trẻ con không chịu được. Nụ cười của em vương trong nắng, lần đầu tiên Kim Taehyung trông thấy một điều rạng rỡ và ấm áp hơn ánh nắng mặt trời trên thế gian này.

Trái tim như được rót mật ngọt, ánh mắt Kim Taehyung nhìn em thấm đẫm dịu dàng, ngập tràn yêu thương. Chiều chuộng đỡ gáy em hôn xuống môi hồng một cái, Jeon Jungkook vui vẻ chun mũi cười. Đáng yêu như thế, ngày tháng sau này trái tim anh phải chịu đựng ra sao đây!

Taehyung mỉm cười, ngón tay trỏ điểm nhẹ lên chóp mũi tròn vo của em nhỏ.

"Không phải không thể, vốn dĩ đời này của anh chỉ để ở bên một mình em, bất cứ ai khác đều không được."

"Miệng anh dẻo quẹo luôn rồi!" Jungkook hi hi cười, Kim Taehyung vốn ít nói, nhưng nói ra câu nào đều khiến em xao xuyến không thôi.

"Không phải môi em ngọt như kẹo sao? Anh mỗi ngày đều hôn như này, đương nhiên sẽ dẻo ngọt theo rồi."

Kim Taehyung vừa nói vừa tặng kèm một cái hôn kêu thành tiếng.

Hai bàn tay ôm lấy hai bầu má mềm mại, dưới ánh nắng liền trở nên phớt hồng xinh xắn, Kim Taehyung nhẹ nhàng xoa nắn cưng chiều khiến môi nhỏ chúm chím đang cười chu lên.

"Chúc mừng chúng ta chính thức trở thành người một nhà hợp pháp, chồng nhỏ của anh."

Nắng cuối thu vương lên hai đôi môi đang ngọt ngào cười tươi, lên những lọn tóc mềm mại lơ thơ bay trong gió của hai mái đầu một cao một thấp.

Taehyung đan lấy tay em nhẹ nhàng bước đi, trên tay là hai bản Giấy chứng nhận đăng ký kết hôn có tên hai người, bên cạnh là em nhỏ không giấu nổi nụ cười vui sướng.


Niềm vui một khắc, hạnh phúc một đời.

.

Hai người mẹ hai nhà đã gấp gáp đi xem ngày lành tháng tốt, cuối tháng 10 năm nay là thích hợp tổ chức hôn lễ cho hai đứa nhỏ nhà mình.

Mọi công việc từ thử đồ cưới, chụp ảnh cưới, đặt nhẫn, nhà hàng tổ chức hôn lễ, chuẩn bị thiệp mời khách khứa hoàn thành xong xuôi vào giữa tháng, hai nhân vật chính chỉ cần ngồi chờ đợi đến ngày đã định trong niềm hân hoan, xen lẫn hồi hộp khó nói.

Hôm nay là một ngày đẹp trời, trời xanh, mây trắng, nắng vàng và gió lộng, tiệc kết hôn được tổ chức ở không gian ngoài trời do nhà hàng sắp xếp chu đáo từ bàn ghế, cổng hoa, khán đài, người phục vụ cẩn thận, nhiệt tình. Bố mẹ hai nhà và bạn bè thân thiết của Jungkook trực tiếp đón khách gần xa đến chung vui, còn hai nhân vật chính thì đang chuẩn bị ở trong phòng chờ.

Kim Taehyung với màu da bánh mật nam tính, diện bộ suit đen cùng cà vạt lịch lãm, quần âu cùng bộ tôn lên đôi chân dài miên man, mái tóc dày mềm rẽ ngôi giữa uốn nhẹ, vừa trẻ trung lại trưởng thành, người đàn ông tuổi hai mươi bảy, trở thành chỗ dựa của gia đình, của bạn đời mình thương.

Jeon Jungkook có nước da trắng hồng mịn màng, khoác lên bộ suit trắng có chút bồng nhẹ nơi đầu vai, thắt lưng được ôm nhẹ tôn lên vòng eo thon gọn, trông em hệt như thiên sứ toả sáng cả một góc phòng rộng rãi. Mái tóc mềm mại được uốn xoăn nhẹ bồng bềnh, thơm mùi hoa anh đào ngọt dịu, chẳng cần trang điểm nhiều cũng rạng rỡ như hoa. Nơi cổ áo thắt nơ, đích thị trở thành hoàng tử nhỏ của Kim Taehyung.

Jungkook ngẩng lên nhìn vào trong gương, phát hiện người vừa tới đứng ở phía sau, thân mật ôm trọn vòng eo của mình, một bên má được hôn lên ấm áp. Nhân viên trong phòng liền cười thầm rời đi, Kim Taehyung mới xoay người em lại, ôn nhu ngắm nhìn.

"Anh đến chỉ để nhìn em thế này thôi sao?"

Jungkook đưa tay chỉnh lại áo vest cho anh, vuốt nhẹ nơi đầu vai nở một nụ cười xinh đẹp cất lời.

"Ừm, còn muốn hôn em, được không?"

Jungkook bĩu môi, đôi mắt vẫn tràn ngập ý cười nhìn anh, hôm nay đến hôn cũng ra dáng xin phép cơ. Em không nói ôm lấy cổ anh níu lại, môi chạm môi nhẹ nhàng. Taehyung đỡ sau gáy em, hôn lên hai phiến môi mềm mại, lúc nào cũng ngọt lịm.

"Anh ơi, em không có trang điểm gì đâu, anh nhìn em thấy ổn không?"

"Không cần trang điểm, em vốn dĩ đã rất đẹp rồi, anh thích em như lúc này. Em nhìn em xem, da trắng môi hồng như thế, nhiều người trang điểm lên cũng không đẹp bằng em."

"Nịnh em là giỏi!"


"Đối với em, anh tất cả đều là thật lòng."

Lễ cưới có nắng, có mây, có hoa, có rượu, Kim Taehyung và Jeon Jungkook cùng nhau thề lời hẹn ước, trao nhẫn, nắm tay nhau bước đi trên con đường trải đầy hoa thơm trước sự chứng kiến và chúc phúc của tất cả mọi người.

Nhẫn đã trao, rượu đã uống, bánh đã ăn, Kim Taehyung vì thế mà đỏ hoe đôi mắt, hạnh phúc trào dâng một niềm xúc động khó có thể kìm nén.

Jungkook mỉm cười, đem hai bàn tay ôm lấy mặt người đàn ông cao lớn đứng đối diện mình, dịu dàng lau đi, nhẹ nhàng an ủi.

"Đồ ngốc, em còn chưa khóc cơ mà."

"Jungkook à, hạnh phúc của đời anh, anh nắm được rồi, sau này sẽ giữ bên mình trọn vẹn đến cuối cùng. Nhất định sẽ khiến em hạnh phúc, cả đời hãy an tâm giao phó cho anh, bảo bối nhé."


.


Hôn lễ kết thúc, bố mẹ Jeon và anh JungWoo trở về biệt thự của ông bà thông gia nghỉ ngơi, Taehyung lái xe riêng đưa Jungkook về nhà.

Hôm nay trời quang, trăng sáng, những vì sao lấp lánh khắp màn đêm.

Kim Taehyung như thường lệ nhoài người sang tháo dây an toàn cho Jungkook, em nhỏ ngọt ngào mỉm cười ôm lấy lưng anh, mê luyến hôn nhau một trận mới thoả mãn niềm vui sướng.

"Em yêu anh, ông xã.."

Giọng Jungkook vừa trong vừa ngọt, ba tiếng em yêu anh và hai tiếng ông xã khiến Kim Taehyung run rẩy trong tim, tiếp tục đem môi em ra hôn mút thêm một trận. Em nhỏ được bế ngang lên, Taehyung cẩn thận xuống xe đem em vào trong nhà.

Jungkook gấp gáp chẳng kém gì Taehyung, bàn tay tìm đến những nút áo sơ mi phẳng phiu của anh mò mẫm cởi ra. Em cảm thấy bụng mình nôn nao, có vẻ là do hồi hộp.


Lên đến trên phòng ngủ thì áo sơ mi của Taehyung lả lơi bung hết cúc, lộ cơ thể săn chắc sờ đến thích tay. Jungkook bị người lớn đè lên giường êm gối ấm, đôi môi bị hôn đến ngấu nghiến. Không cần nói, việc hôn môi em khiến Kim Taehyung phát nghiện, nhưng kỹ thuật của anh chưa bao giờ khiến Jungkook thôi kích thích.

Áo thun ngắn tay em đang mặc trên người bị xô lên, Kim Taehyung hôn từ môi lần xuống hõm cổ thơm tho, chỗ đến hiện tại là hai điểm đỏ hồng trước khuôn ngực trắng trẻo đang phập phồng lên xuống theo nhịp thở của em.

Jungkook cắn môi rên trong cổ họng khi Taehyung há miệng mút lấy một bên ngực mình, bên còn lại được bàn tay ấm nóng của anh xoa nắn đến cứng lên.

Bụng nhỏ bắt đầu trở nên nôn nao mãnh liệt hơn cả ban nãy, Jungkook cảm thấy có gì đó không đúng liền nhận được một cơn đau nhói, nhăn mặt vỗ nhẹ lên gáy anh.

Taehyung tạm thời ngước mắt, thấy sắc mặt em có chút không tốt liền vội vàng ngồi dậy. Jungkook dùng tay ôm bụng, trên trán đã lấm tấm rịn một tầng mồ hôi mỏng manh.

"Em sao thế, đau ở bụng sao?"

Jungkook không biết vì sao, nhưng bụng em bỗng trở nên đau nhức, cắn răng gật đầu. Taehyung vội vã cài lại cúc áo, với lấy một chiếc áo khoác rồi mang em xuống dưới lấy xe chạy đến bệnh viện.

Kim Taehyung cả quãng đường người nóng lên như lửa đốt lo lắng nhìn gương mặt vì đau mà tái xanh của Jungkook, chỉ có thể nắm tay em an ủi và chạy hết tốc độ để tới bệnh viện nhanh nhất.

Jungkook được anh bế vào một phòng khám khẩn cấp, sau một lúc liền được chuyển vào phòng nghỉ vip anh đã đăng ký ban nãy.

Bác sĩ nói Jungkook ăn phải đồ ăn không hợp bụng nên bị đau, không có gì đáng lo ngại, uống thuốc giảm đau sẽ đỡ hơn, lúc này Kim Taehyung mới bình tĩnh trở lại. Vốn định gọi cho bố mẹ vì sợ em bị làm sao, nhưng hiện tại thì không cần thiết nữa.

"Taehyung ông xã ơi, em không sao rồi."

Thấy anh đi vào, Jungkook liền mỉm cười cất tiếng, em nghe được Taehyung trong lúc chờ đợi đã lo lắng cho em đến run rẩy đứng ngồi không yên. Bụng đã bớt nhói hơn ban nãy nhưng vẫn còn khó chịu, Taehyung mỉm cười bước đến, đem bàn tay ấm áp luồn từ dưới vạt áo đặt lên bụng em, như một liều thuốc xoa dịu.

"Anh biết rồi, ban nãy anh đã lo lắng lắm, nhưng may mắn em không sao."

"Hình như lúc ở tiệc em đã ăn một ít súp cua, hồi nhỏ cũng bị như thế này vài lần mà lại quên mất."

"Đáng ra anh phải hỏi mẹ về em kĩ hơn chút nữa."

"Đồ ngốc, không phải tại anh."

Kim Taehyung bật cười nhìn em nhỏ chu mỏ, vỗ nhẹ lên bắp tay anh không cho anh tự trách bản thân mình. Dịu dàng hôn lên mu bàn tay hồng hào, anh nhớ ra gì đó liền nói.

"Bảo bối em nằm đây đợi anh, anh xuống canteen mua cho em chút cháo nóng và sữa, được không?"


"Dạ, anh đi cẩn thận."

"Em ngoan."

Một cái hôn phớt mềm mại lên trán nhỏ, Taehyung sau đó rời khỏi phòng.

Rời khỏi canteen khi trong tay xách một hộp cháo và sữa, Taehyung rẽ qua đường liền suýt đụng phải một cô y tá, trên tay bế một đứa trẻ sơ sinh quấy khóc đến inh ỏi cả một hành lang rộng rãi.

"Xin lỗi, cô có sao không?"

"Dạ không sao không sao."

Nữ y tá kia lắc đầu đáp, xong lại cúi xuống cật lực dỗ dành đứa nhỏ khóc đến tái đỏ hết cả mặt mũi, Kim Taehyung nhìn cô gái kia như sắp khóc theo luôn. Anh có chút ngần ngại, trước khi để cô gái rời đi liền gọi lại.

"Cô gì ơi, đứa nhỏ khóc quá, tôi có thể bồng một chút không?"

Nữ y tá có chút bất ngờ quay lại, đứa nhỏ này thuộc ca cô chăm sóc, ngày nào cũng quấy khóc đến nỗi không nhờ một ai dỗ được. Nhìn sự mong đợi trong ánh mắt của người đàn ông, cô giúp anh cầm túi đồ, Taehyung nhẹ nhàng đón lấy đứa nhỏ vào lòng mình.

Chẳng cần phải làm gì nhiều, một vài tiếng dỗ dành trầm ấm, Taehyung đem tay xoa lưng đứa nhỏ, khéo léo khiến tiếng khóc trở nên im bặt khiến nữ ý tá suýt há hốc miệng cảm thán.

Đứa nhỏ mở to mắt, da thịt đỏ hồng, cơ thể nhỏ xíu lọt gọn trong vòng tay rộng lớn của anh. Taehyung nhìn đứa bé, khoé môi không giấu được khẽ mỉm cười dịu dàng, cảm nhận được một cỗ ấm áp lan toả trong tim. Bé con ngơ ngác nhìn một lúc, sau cùng liền muốn dụi vào ngực áo anh.

"Anh..anh giỏi quá đi mất!"

Không biết đã nói chuyện gì một ít phút, lúc trở về phòng của Jungkook, Taehyung vẫn ôm theo đứa nhỏ, nữ ý tá giúp anh cầm cháo và sữa theo sau. Bởi đứa nhỏ cứ rời vòng tay của Taehyung lại một mực khóc toáng.

"Jungkookie, anh mang về một đáng yêu giống em này."


.


cưới rồi, cưới rồi 🎊🌷


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận